Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN C (Lc 15, 1-32)


NỖI LÒNG THIÊN CHÚA

Vợ chồng Út mới lấy nhau được 5 tháng. Tuần rồi, hai đứa bất bình, cải nhau, nặng lời với nhau và xúc phạm đến cha mẹ đôi bên, rồi đánh nhau… Út bỏ chồng lên Sàigòn 200 cây số với chiếc xe honda cộc kệch. Bố già của Út đang bệnh tim, nghe tin, bàng hoàng một hồi. Biết là con gái đã làm dâu nhà người rồi nhưng ông vẫn quyết định ra đón xe đò ngay, lên Sàigòn tìm Út. Mấy ngày không tìm được. Ông đến khấn xin Thánh Giuse ở Ngã Tư Bảy Hiền, Đến Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ở Kỳ Đồng, đến Đức Mẹ Nhà Thờ Huyện Sĩ, Đức Mẹ Bình Triệu… và cuối cùng ông thất vọng ra Bến Xe Miền Đông mua vé xe đò trở về quê.

Ra khỏi Suối Tiên, ông chồm người la lên: “Con Út tôi kia rồi. Nó chạy đàng trước kìa”. Cả xe hoảng hốt. “Dừng lại, dừng lại ! Con Út tôi kia rồi”. Xe dừng lại. Con Út chạy chiếc Honda cũng vừa tới. “Út ơi, ba tìm con mấy ngày rồi”. “Thì con đang về đây nè”... “Thôi, con bỏ Honda lên xe đò về với Ba”.

Mỗi lần con cái đi đâu, cha mẹ vẫn luôn lo lắng và mong con về bình an, đúng giờ. Khi thấy con chưa về, lâu về, hay bặt tin, biết bao cha mẹ đi tìm con, vì thương con, vì lo lắng cho con, và cũng vì lo sợ con gặp phải điều chẳng lành, hoặc sa vào đường hư thân, tội lỗi.

Chung chung, tình cha, lòng mẹ của con người ta vẫn là như thế. Tuy nhiên cũng không thiếu trường hợp quá sức kiến nhẫn của cha mẹ, đành buông xuôi, để con cái ra sao thì ra:

Bà Tám đi chợ về. Nhìn chuồng heo, thấy con heo nái nhà mình đâu mất. Cuống cuồng, la toáng lên: “Lại sổng chuồng nữa rồi. Đàn ông gì mà vô dụng quá. Đóng cái chuồng heo mà cũng chẳng ra trò. Sổng sểnh thế này thì còn gì là đàn ông chớ !” Rồi bà chạy quanh xóm tìm con heo nái. Không thấy đâu cả. Bà hỏi một bà ở xóm dưới: “Chị có thấy con heo nái của tui chạy qua đây không ?” Bà kia trả lời: “Không chị à, không thấy con heo nái nào cả. Chỉ thấy... cái thằng con trai của chị nó đánh bài bên nhà kia từ sáng hôm qua tới giờ. Đánh bài rồi cãi nhau, la lối om sòm cả đêm không ai ngủ được à nghen !”

Cả hai trạng thái yêu thương chăm sóc và buông xuôi bỏ mặc đều có nơi người cha người mẹ trần gian, nhưng đối với Thiên Chúa là Cha trên Trời, thì hoàn toàn khác hẳn: Chỉ có yêu thương, khoan dung tha thứ, kiên nhẫn chờ đợi con về, mà không bao giờ buông xuôi bỏ mặc.

Lời Chúa trong sách Ngôn Sứ Isaia 49 chương 16, được Nữ Tu Ns. Trầm Hương chuyển thành bài Thánh Ca “Lòng Chúa Bao Dung” thật mượt mà:

“Có người mẹ nào quên được đứa con yêu.
Núi rộng sông dài bao la quá ôi tình Mẹ yêu.
Dù cho người Mẹ ấy có quên con mình,
Ta chẳng quên con bao giờ!
Khắc tên con trong lòng bàn tay Ta,
khắc tên con trong lòng bàn tay Ta.
Chúa vẫn bao dung. Chúa vẫn nhân từ.
Chúa vẫn yêu thương. Và Chúa vẫn đợi chờ.”

Lời Chúa hôm nay minh chứng rõ về nỗi lòng Thiên Chúa mà Ngôn Sứ Isaia đã loan báo: Chúa vẫn bao dung. Chúa vẫn nhân từ. Chúa vẫn yêu thương. Và Chúa vẫn đợi chờ.

Ngay cả khi Dân Thiên Chúa thờ “Bò Vàng”, thờ các thần ngoại bang trên đường về Đất Hứa. Họ vô ơn bạc nghĩa với Chúa. Họ quên công trình Vượt Qua mà Thiên Chúa đã giải thoát dân tộc khỏi ách nô lệ Ai cập. Họ thay lòng đổi dạ, hướng tới ngẫu tượng để thỏa mãn trí khôn lầm lạc của họ. Họ chủ quan lầm đường lạc lối. Chúa vẫn yêu thương và nhậm lời kêu van thống thiết của Môsê mà tha thứ cho họ và tiếp tục yêu thương đưa họ về Đất chảy sữa và mật ong. (xem Xuất hành 32, 7-11, 13-14).

Vâng tình thương của Thiên Chúa không trí tuệ nào hiểu nổi, không tư tưởng nào diễn tả được, và cũng không lấy tình thương nào, của ai có thể sánh ví.

Bởi vậy, đoạn Tin Mừng 15 của Thánh Luca vẫn luôn luôn được ca tụng là đoạn cốt lõi của mạc khải về nỗi lòng Thiên Chúa.

Chúa Giêsu bị trách móc, chê bai là giao du với phường tội lỗi, đồng bàn với những kẻ bất chính. Nhân cơ hội nầy, Ngài tỏ bày nỗi lòng Thiên Chúa cho mọi người:

Một Thiên Chúa luôn đi tìm con người và đưa con người về trong lòng Thiên Chúa, để Ngài bảo bọc chở che cho con người êm đềm an vui hạnh phúc - như người chăn chiên bỏ 99 con chiên đi tìm con chiên lạc.

Một Thiên Chúa tiếc của. Ngài không muốn của cải của mình là con người bị hư đi mất đi. Vì thế, khi có con người hư mất, Ngài kiên tâm tìm kiếm lại cho bằng được, dẫu là đêm khuya cũng phải thắp đèn lên, dẫu có khó khăn nào cũng không làm ngài buông xuôi bỏ mặc - như bà góa tiếc và tìm đồng tiền đánh mất.

Một Thiên Chúa là Cha yêu thương với đầy lòng khoan dung tha thứ, mong chờ, ngóng đợi con cái trở về, cho dù là con đã phụ tình Cha, phung phí tài sản Cha ban cho, phung phí khả năng sức lực thời giờ tiền bạc và cả danh dự gia đình nữa… Cha cũng sẵn lòng tha thứ và vui mừng đón con về, mở tiệc mừng.

Có thể nói nỗi lòng của Thiên Chúa là nỗi lòng của người Cha chỉ có yêu thương và yêu thương tinh ròng yêu thương, không so đo, tính toán, không đặt điều kiện, không bắt bẻ hay lý sự gì cả. Một lòng yêu trải ra như nắng ấm không có gì cản nổi. Một lòng tha thứ như đại dương chấp nhận đón lấy tất cả những rác rưởi, những ô uế nhơ bẩn từ các sông ngòi đổ về. Không ai cấm nổi lòng yêu của Thiên Chúa. Vì tình yêu của Chúa là tình yêu dẫn con người ta vào cõi phúc: Tình yêu đồng nghĩa với sẻ chia, tôn trọng, lòng thứ tha, khoan dung, nhẫn nại… và nhất là đồng nghĩa với Ơn Cứu Độ.

Thánh Phaolô đã cảm nghiệm sâu sắc tình yêu cứu độ của Thiên Chúa:

“Cha cảm tạ Đấng đã ban sức mạnh cho cha là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, vì Người đã kể cha là người trung tín, khi đặt cha thi hành chức vụ: dù trước kia cha là kẻ nói phạm thượng, bắt đạo và kiêu căng, nhưng cha đã được Thiên Chúa thương xót, vì cha vô tình làm những sự ấy trong lúc cha chưa tin”

“Đức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian này để cứu độ những người tội lỗi, trong số ấy, cha là người thứ nhất. Vì thế, cha được hưởng nhờ ơn thương xót, là Đức Giêsu Kitô tỏ ra tất cả lòng khoan dung trong cha trước hết, để nêu gương cho những ai sẽ tin vào Người hầu được sống đời đời” (xem 1 Timôthê 1, 12-17).

Lời Chúa hôm nay là Tin Mừng hy vọng cho tất cả chúng ta, những người đã hơn một lần đòi chia gia sản là thời gian, tiền bạc, tài năng, sức khỏe để ra đi sử dụng theo ý riêng mình, những người đã bỏ đoàn chiên để một mình đi theo tiếng gọi của cái tôi tham vọng, những người tự đánh mất mình trong cõi nhân sinh để không còn là mình với tư cách là con cái xinh đẹp của Thiên Chúa.

Chúa cấm chúng ta thất vọng. Vì Chúa không hề nản lòng. Ngài đang đi tìm và kiên trì tìm chúng ta về để đón nhận hồng ân tha thứ, hồng ân yêu thương.

Lời Chúa hôm nay còn là hạnh phúc lớn lao cho những người được gối đầu vào ngực Chúa mà ngủ giấc bình an, những người được Chúa yêu thương gìn giữ trong ràn chiên của Ngài.

Lời Chúa còn cảnh tỉnh chúng ta hãy dẹp bỏ những ích kỷ nhỏ nhen, những ganh ghét tỵ hiềm, nhưng hãy rộng lượng đối với anh em, nhất là những người đang lạc bước, mất tình hiệp thông, mất phương hướng, không còn niềm hạnh phúc trong Chúa và trong đoàn chiên Chúa.

Hơn thế nữa, hãy để Chúa yêu cho thỏa lòng yêu của Chúa. Đừng đóng vai anh cả, anh hai mà hỏi Chúa tại sao yêu, tại sao tha thứ, tại sao vui mừng, tại sao mở tiệc. Nhưng, hãy bắt chước Chúa mà yêu thương tha thứ hết thảy mọi người. Chúa đang tiếp tục tỏ lòng yêu của Chúa nơi mỗi trái tim biết yêu, nơi mỗi tấm lòng nhân ái của chúng ta.

Xin chia sẻ tâm sự của một tác giả: “Sao Chúa mình có một tình yêu dị kỳ thế. Đôi khi phát ghen với Ngài. Không biết Ngài yêu thế nào mà những người thấp kém kia cứ ngủ ngon hơn em, bình an hơn em, và sung sướng mỉm cười hạnh phúc hơn em nhiều lắm. Em muốn Ngài chỉ yêu em mà thôi. Nhưng rồi, em hiểu ra em ích kỷ nhỏ nhen quá. Hãy để Ngài yêu cho thỏa lòng yêu của Ngài ”

Và để kết, xin chia sẻ bài thơ GHEN của tác giả ấy:

Muốn xin một chút nhỏ nhen
Để mà nhõng nhẽo hờn ghen với Người.
Yêu chi yêu lạ vậy trời
Ai kia xấu hoắc mà Người cũng yêu.
Chê tôi cô bé diễm kiều
Cứ hay chảnh chọe xuất chiêu khóc nhè
Hồi xưa nũng nịu Người nghe
Bây giờ Người bị bùa mê nó rồi.
Tức chi tức lạ tức đời
Nhỏ nhen một chút là tôi hổng thèm
Người gì lãng mạn phát ghen
Thấy ai xấu xí làm quen tức thì.
Mụ già còn nửa bước đi
Mà Người cũng tới thầm thì nhỏ to
Để tôi co rõ co ro
Hắt hơi nhảy mũi rồi ho đợi chờ.
Người chi người quá hững hờ
Yêu chi cứ để từng giờ ngóng trông.


Ô hay, Người ở trong lòng
Mà tôi cứ ngỡ Người vòng đâu xa
Bây giờ tôi mới hiểu ra
Người rơi xuống thế để mà yêu thương.
Yêu ai lâm cảnh đoạn trường
Như tôi ngày trước, giữa đường vu vơ
Người yêu như một giấc mơ
Cho tôi bé lại tuổi thơ nồng nàn.
Trong Người tôi hát hân hoan…
Tôi xin trả lại nhỏ nhen cho đời…

(Tuyết Mai Texas. 28.8.2010.Mừng Lễ Thánh Augustino
Dunglac.org/Đồng Xanh Thơ 51)


Lạy Chúa, Chúa là Cha yêu thương con. Cha muốn con ở trong Cha. Nhưng Cha cũng tôn trọng tự do của con hết mức. Cha để con tự do đi, nhưng Cha luôn mong ngóng con về, vì con đi mà không mang lại hoa trái, lại hư thân thất bại ê chề. Cha tha thứ, Cha khoan dung, Cha vui mừng phục hồi cho con danh dự làm nghĩa tử của Thiên Chúa.

Xin cho con cũng biết đáp đền ơn Cha, bằng cách mở rộng trái tim mình mà cầu nguyện, cộng tác với Cha và vui mừng đón nhận những tâm hồn lầm lạc trở về trong đoàn chiên của Cha. Amen.

PM. CAO HUY HOÀNG, 9.9.2010