Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #15

 Nguyên văn cuộc họp báo của Đức Phanxicô 
trên chuyến bay từ Manila về Rôma

Trong một cuộc họp báo bàn về nhiều vấn đề, trên chuyến bay từ Manila về Rôma, Đức GH Phanxicô đề cập tới thối nát trong chính phủ và Giáo Hội, nhu cầu khôn ngoan với tự do ngôn luận, tại sao gần đây ngài không gặp Đức Dalai Lama, và chủ trương của Giáo Hội đối với việc kiểm soát sinh đẻ.

Ngài cũng đề cập tới các cuộc viếng thăm ba thành phố Hoa Kỳ và, dù chưa có kế hoạch sau cùng, ba nước Châu Mỹ La Tinh là Ecuador, Bolivia và Paraguay, và 2 nước Châu Phi là Uganda và Cộng Hòa Trung Phi trong năm nay. Ngài hy vọng sẽ thăm Á Căn Đình, Chilê và Uruguay vào năm tới, 2016.

Ngài thảo luận việc phong thánh cho chân phúc Junipero Serra và phong chân phúc cho Đức TGM Romero. Ngài suy tư về lời kêu gọi của ngài đối với các nhà lãnh đạo ôn hòa của Hồi Giáo, xin họ lên án bạo lực khủng bố nhân danh Hồi Giáo, và chia sẻ cảmnghĩ của ngài về chuyến tông du Phi Luật Tân.

Sau đây là nguyên văn nội dung cuộc họp báo dựa vào bản dịch tiếng Anh của Gerard O’Connell (tạp chí America) và đồng nghiệp từ trên chuyến bay.


Cha Lombardi : Kính thưa Đức Thánh Cha, chúng con cám ơn Đức Thánh Cha đã hiện diện với chúng con, chúng con thấy Đức Thánh Cha rất rạng rỡ sau những ngày du hành này, và chúng con cũng xin cám ơn Đức Thánh Cha đã cho chúng con nhiều việc làm hơn hôm nay, vì cuộc đàm đạo của Đức Thánh Cha sẽ cung cấp việc làm cho chúng con trong thời gian du hành này. Trước khi chúng con đặt câu hỏi, có lẽ Đức Thánh Cha muốn nói điều gì đó với chúng con.

Đức GH: Trước nhất, xin chào tất cả các bạn. Xin chào, cám ơn các bạn về việc làm của các bạn. Nó quả đầy thách thức, như chúng tôi quen nói bằng tiếng Tây Ban Nha “pasada per agua” (trời mưa trên cuộc diễn hành). Việc làm này thật tươi đẹp, và tôi xin cám ơn các bạn rất nhiều về những gì các bạn đã thực hiện.

1.Đức Thánh Cha học được gì từ người Phi Luật Tân?

Cha Lombardi: Câu hỏi thứ nhất sẽ của Kara David, người vốn là thành phần của nhóm Phi Luật Tân.

Kara David (Hệ thống GMA): Kính chào Đức Thánh Cha, con xin nói tiếng Anh. Cám ơn Đức Thánh Cha rất nhiều đã viếng thăm đất nước chúng con vàđã mang lại cho người Phi Luật Tân thật nhiều hy vọng đến thế. Chúng con muốn Đức TC trở lại đất nước chúng con một lần nữa. Câu hỏi của con là: người Phi Luật Tân đã học được rất nhiều nhờ lắng nghe các sứ điệp của Đức Thánh Cha. Đức Thánh Cha có học được điều gì từ người Phi Luật Tân, từ cuộc gặp gỡ của Đức TC với chúng con không?

Đức GH: Các cử chỉ! Các cử chỉ làm tôi xúc động. Chúng không phải là những cử chỉ có tính nghi lễ, mà là những cử chỉ tốt lành, những cử chỉ được cảm nhận, những cử chỉ của trái tim. Một số cử chỉ khiến người ta muốn khóc. Trong đó có mọi sự: đức tin, tình yêu, gia đình, lừa gạt, tương lai. Cử chỉ của những người cha nghĩ tới con cái muốn chúng được Đức GH chúc lành. Không phải một, có những người cha, nhiều lắm nghĩ tới con cái mình khi chúng tôi chạy qua trên đường, một cử chỉ màở những nơi khác, người ta không thấy, như thể họ muốn nói: đây là trân châu ngọc quí của con, đây là tương lai của con, đây là tình yêu của con, vì nó mà con đáng làm việc, vì nó mà con đáng chịu đau khổ. một cử chỉ hết sức độc đáo phát sinh từ trái tim.

Cử chỉ thứ hai làm tôi thán phục rất nhiều là niềm phấn khởi không hề giả dối, niềm vui, niềm hạnh phúc (allegria), khả năng cử hành. Dù dưới mưa, một trong các người hướng dẫn lễ nghi (MC) cho tôi hay ông được khai sáng rất nhiều vì những người phục vụ không bao giờ tắt nụ cười (trên gương mặt). Quả là một niềm vui, không hề giả dối. Không phải một nụ cười vẽ vời. Không, không! Đó là một nụ cười tự phát, vàđàng sau nụ cười ấy là một cuộc sống bình thường, có đau đớn, vấn nạn.

Rồi có những cử chỉ của các bà mẹ đem những đứa con bệnh hoạn tới. Thực vậy, nói chung, các bà mẹđãđem chúng tới, nhưng thường các bà mẹ không nâng được con lên cao lắm, chỉ tới đây thôi. Các ông bố làm được, người ta thấy họ làm. Ở đây bố! Rồi nhiều trẻ em khuyết tật, với những khuyết tật khiến người ta cóấn tượng; họ không dấu diếm các em, họ mang các em tới cho Đức GH để ngài chúc lành cho chúng. Đây là con con, nó của con. Mọi bà mẹ biết điều đó, họ làm điều đó. Nhưng chính cung cách họ làm khiến tôi thán phục. Cử chỉ làm mẹ, làm cha, cử chỉ phấn khởi, hân hoan.

Có một từ ngữ khó để ta hiểu vì được thông tục hóa quá nhiều, bị dùng sai quá nhiều, bị hiểu sai quá nhiều, nhưng là một từ ngữ có chất lượng: nhẫn nhục (resignation). Người biết cách chịu đau khổ là người có khả năng chỗi dậy.

Hôm qua, tôi được khai sáng rất nhiều khi nói chuyện với người cha của Kristel, người thiếu nữ thiện nguyên viên chết tại Tacloban. Ông nói nàng chết trong lúc phục vụ, ông tìm lời lẽ làm mình vững mạnh trong hoàn cảnh này, làm mình chấp nhận việc này. Một người biết cách chịu đau khổ, đó làđiều tôi thấy và giải thích cử chỉ của ông.

2. Các cuộc tông du Phi Châu

Jean Louis De La Vaissiere (AFP): Thưa Đức Thánh Cha, đến nay, Đức TC đãđi Á Châu hai lần. Người Công Giáo Phi Châu chưa được Đức TC viếng thăm. Đức TC biết rằng từ Nam Phi tới Nigeria, Uganda, nhiều tín hữu đang chịu đau khổ vì cảnh nghèo, chiến tranh, chủ nghĩa cực đoan Hồi Giáo rất hy vọng được Đức Thánh Cha viếng thăm trong năm nay. Nên con muốn hỏi Đức TC, bao giờ Đức Thánh Cha nghĩ Đức TC sẽđi vàđi đâu?

Đức GH: Tôi xin trả lời cách giả định. Kế hoạch làđi Cộng Hòa Trung Phi và Uganda, hai nước này, trong năm nay. Tôi nghĩ sẽ là vào cuối năm, vì thời tiết, không đúng sao? Họ phải tính toán khi nào trời không mưa, khi nào thời tiết không xấu. Chuyến đi này kể là hơi trễ, vì có vấn đề Ebola. Tổ chức những cuộc tụ tập lớn là một trách nhiệm lớn, lây lan, không phải sao? Nhưng ở các nước này, không có vấn đề. Hai chuyến đi này chỉ là giảđịnh, nhưng sẽ trong năm nay.

3. Chủ nghĩa khủng bố nhà nước và nền văn hóa vứt bỏ

Cha Lombardi: Bây giờ chúng ta sẽ nhường chỗ cho ông bạn Izzo Salvatore của chúng ta, thuộc hãng tin Ý AGI.

Salvatore Izzo (AGI): Thưa Đức Thánh Cha, tại Manila, chúng con ở một khách sạn rất đẹp. Mọi người đều rất tử tế và chúng con ăn rất ngon, nhưng liền khi rời khỏi khách sạn này, Đức Thánh Cha liền, có thể nói, chạm trán, ít nhất làtrong tinh thần, với cảnh nghèo. Chúng con đã thấy nhiều trẻ em bên đống rác, có lẽ bị đối xử, con dám nói thế, như đồ phế thải. Bây giờ, con có đứa con trai 6 tuổi và con sẽ rất xấu hổ nếu nó sa vào tình trạng khốn khổ như thế. Con có đứa con trai tên Rocco, cháu rất hiểu những điều Đức TC nói khi ngài bảo phải chia sẻ với người nghèo. Nên trên đường đi học, cháu cố gắng phân phối các bữa quà cho các người hành khất trong khu vực. Còn đối với con, việc ấy có khó khăn hơn. Đối với những người khác cũng rất khó khăn. Chỉ có một vị Hồng Y 40 năm trước đây đã bỏ mọi sự và đến ở giữa người cùi, nên con muốn biết tại sao theo gương sáng ấy lại khó khăn vậy, cả với các vị Hồng Y? Con cũng muốn hỏi Đức TC một điều khác. Đó là về Sri Lanka. Ở đấy, chúng con thấy toàn là “favelas” (ổ chuột) trên đường tới phi trường, chúng là những túp lều tựa vào cây. Nói một cách thực tế, họ sống dưới cây. Phần lớn là người Tamils v àhọđang bị bách hại. Sau cuộc thảm sát tại Paris, có lẽ ngay sau A CALDO, Đức TC nói có chủ nghĩa khủng bố lẻ tẻ và có chủ nghĩa khủng bố do nhà nước bảo trợ. Đức TC muốn nói gì khi nói tới “chủ nghĩa khủng bố do nhà nước bảo trợ”? Đối với con, điều này có nghĩa kỳ thị vàđau khổ của những người này.

Đức GH: cám ơn bạn.

Izzo: Thưa Đức TC, còn một điều nữa, con muốn thưa với Đức TC rằng hãng tin của con, Hãng AGI, năm nay được 65 năm. Nên, dù không lấy gì khỏi ANSA, nhưng con muốn Đức TC biết rằng chúng con đang làm việc rất hăng ởÁ Châu, vì theo vết chân Enrico Mattei, AGI đang ký các thỏa hiệp hợp tác với các hãng tin khiêm nhường tại Palestine, tại Pakistan, tại Algeria, tại một số quốc gia. Chúng con cũng mong được Đức TC khuyến khích. Hiện có khoảng 20 hãng tin liên hợp với chúng con tại các nước đang mở mang.

Đức GH: Khi một trong các bạn hỏi tôi tôi mang sứđiệp nào tới Phi Luật Tân, tôi trả lời: người nghèo. Đúng, đó là sứđiệp được Giáo Hội ngày nay đưa ra, cũng là sứđiệp mà bạn nói về Sri Lanka, về người Tamil và kỳ thị, không phải sao? Người nghèo, các nạn nhân của nền văn hóa vứt bỏ. Điều này có thật. Ngày nay, người ta không chỉ vứt bỏ giấy tờ v ànhững gì còn dư lại. Chúng ta đang vứt bỏ những con người. Và kỳ thị là vứt bỏ, những người này đang bị vứt bỏ. Và ta phần nào nghĩ tới hình ảnh đẳng cấp, không phải sao? Việc này không thể tiếp tục được. Nhưng ngày nay, vứt bỏ xem ra là chuyện thông thường. Và bạn nói tới khách sạn sang trọng, rồi các túp lều. Trong giáo phận Buenos Aires của tôi có một khu vực hoàn toàn mới gọi làPuerta Madero gần trạm xe lửa và rồi bắt đầu những “Villas Miserias” (túp lều nghèo nàn), người nghèo. Túp này tiếp theo túp khác. Vàtại khu vực này, có 36 nhà hàng sang trọng. Nếu bạn ăn ở đó, họ sẽ chém đầu bạn. Nhưng ởđây làđói khát. Cái này bên cạnh cái kia. Còn chúng ta thì có khuynh hướng quen thuộc với hiện trạng, không phải sao? Quen với điều này, quen với điều nọ… đúng, đúng, chúng ta ởđây và có những người bị ném bỏ. Đó là cảnh nghèo, tôi nghĩ Giáo Hội phải làm gương, phải làm gương hơn nữa ởđây, phải khước từ mọi tính thế gian. Chúng ta, các người tận hiến, các giám mục, linh mục, nữ tu, giáo dân có thực sự tin rằng tội nặng nhất vàđe dọa nặng nhất chính là tính thế gian hay không? Qủa là xấu xa thực sự khi bạn thấy một người nam tận hiến, một người nam của Giáo Hội, một nữ tu, có tính thế gian. Xấu lắm. Đó không phải là cung cách của Chúa Giêsu. Nó là đường lối của cơ quan phi chính phủ, được gọi là “Giáo Hội” nhưng thực ra không hề là GH của Chúa Kitô, thứ cơ quan phi chính phủ ấy.

Vì GH không phải là một cơ quan phi chính phủ mà là một điều gì khác, nhưng khi một phần của GH trở nên có tính thế gian, nó trở nên một cơ quan phi chính phủ và hết thuộc về GH. GH là Chúa Giêsu chịu chết và sống lại để ta được cứu rỗi và làm chứng tá. Ta là Kitô hữu nếu ta theo chân Chúa Kitô.

Tai tiếng bạn nói tới có thật, đúng thế. Tai tiếng, nhưng Kitô hữu chúng ta đôi khi gây tai tiếng. Kitô hữu chúng ta làm cớ cho người ta xúc phạm. Bất luận ta là linh mục hay giáo dân vì con đường của Chúa Giêsu là con đường khó khăn. Quả thực GH cần tự lột xác. Nhưng bạn làm tôi nghĩ tới chủ nghĩa khủng bố nhà nước. Việc vứt bỏ này giống y hệt chủ nghĩa khủng bố. Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó một cách trung thực nhưng nó làm tôi suy nghĩ. Tôi không biết phải nói gì với bạn nhưng đây không phải là những vuốt ve, thực đó. Như thể bảo “Không, bạn không, bạn không thể”. Hay khi… xẩy ra ở đây ở Rôma này, có người đàn ông vô gia cư bị bệnh đau dạ dầy. Con người đáng thương. Khi bạn đau dạ dầy, bạn đi nhà thương, vào đơn vị cấp cứu, người ta cho bạn một viên aspirin hay một viên gì tương tự rồi họ hẹn gặp bạn lại trong 15 ngày. Rồi người đàn ông này tới gặp một linh mục, thấy tình trạng của anh ta, vị linh mục xúc động, bèn nói ‘cha sẽ đem con tới nhà thương nhưng cha muốn con cho cha một ơn huệ. Khi cha bắt đầu giảng giải với họ hiện trạng của con, con phải giả vờ xỉu’. Và đó là điều đã xẩy ra. (Cái ông linh mục này quả là) tay nghệ sĩ. Ngài làm rất khá. Là chứng viêm màng bụng! Người đàn ông ấy bị vứt bỏ. Anh ta ra về một mình, anh ta bị vứt bỏ và đang hấp hối. Vị chánh xứ kia thông minh, ngài nắm tình thế khá HAY. Ngài đâu có tính thế gian, đúng không? Ta có cho đó là chủ nghĩa khủng bố nhà nước hay không? Đúng, ta có thể nghĩ thế.

Xin cám ơn, chúc mừng hãng thông tấn của bạn.

4. Thực dân ý thức hệ, và chủ trương của Đức Phaolô VI về kiểm soát sinh đẻ

Jan Christoph Kitzler (Bayerischer Rundfunk): Con muốn trở lại một phút với cuộc gặp gỡ của Đức Thánh Cha với các gia đình. Đức Thánh Cha nói tới việc thực dân có tính ý thức hệ. Đức Thánh Cha có thể giải thích ý niệm này hơn một chút chăng? Cả Đức Phaolô VI, khi nói tới “các nguyên nhân đặc thù” vốn quan trọng đối với gia đình… Đức Thánh Cha có thể cho một thí dụ về các chính nghĩa đặc thù này và có lẽ cho biết liệu có cần mở đường, mở một hành lang cho những chính nghĩa này không?

Đức GH: Thực dân ý thức hệ. Tôi chỉ xin cho bạn một thí dụ về những gì tôi thấy cách nay 20 năm, năm 1995. Một vị bộ trưởng Giáo Dục Công Cộng xin một khoản vay lớn để xây trường cho người nghèo, trường công. Họ cấp khoản vay với điều kiện tại các trường phải có sách của trường cho học sinh tới một trình độ nào đó, không phải sao? Đó là một cuốn sách soạn rất đàng hoàng, trong đó, người ta dạy lý thuyết về phái tính. Người phụ nữ này cần tiền nhưng đó là điều kiện. Bà ta khá khôn . Bà nói: được, và buộc họ cũng cho một cuốn sách khác, thuộc một xu hướng khác. Và thế là bà thành công. Đó là thực dân ý thức hệ. Họ bước vào với một ý niệm chẳng liên quan gì tới dân chúng; với những nhóm người thì được nhưng với nhân dân thì không. Họ thực dân hóa nhân dân với một ý niệm muốn thay đổi tâm thức hay cơ cấu.

Tại Thượng Hội Đồng Giám Mục, các giám mục Phi Châu ta thán điều này: một số khoản vay có điều kiện. Tôi chỉ nói điều tôi đã thấy. Tai sao họ nói thực dân hóa ý thức hệ? Vì họ lấy nhu cầu thực sự của nhân dân làm cơ hội để bước vào và tự làm cho họ trở nên mạnh mẽ đốivới trẻ em. Nhưng điều này không có chi mới lạ, các nhà độc tài của thế kỷ trước vốn đã làm thế. Họ đến với một học thuyết riêng. Hãy nghĩ tới Balilla (Tuổi Trẻ Phát Xít thời Mussolini), hãy nghĩ tới Tuổi Trẻ Hitler.

Chúng thực dân hóa nhân dân, và chúng muốn làm thế. Nhưng [gây nên] biết bao đau khổ. Người ta không thể mất tự do. Dân tộc nào cũng có văn hóa riêng, lịch sử riêng. Mọi dân tộc đều có nền văn hóa riêng của họ.

Nhưng khi các đế quốc thực dân áp đặt các điều kiện, chúng luôn tìm cách làm các dân tộc quên căn tính của họ và làm họ ra như nhau. Đây chính là hoàn cầu hóa quả cầu, mọi điểm đều cách đều tâm điểm. Nhưng hoàn cầu hóa thực sự, theo tôi, không phải là quả cầu, mà như khối đa diện. Nghĩa là mọi dân tộc, mọi thành phần, duy trì được căn tính riêng của họ chứ không bị thực dân hóa một cách ý thức hệ. Đó là các cuộc htực dân hóa có tính ý thức hệ.

Có một cuốn sách, xin lỗi tôi đang quảng cáo, có một cuốn sách có lẽ hơi nặng một chút ở lúc đầu vì được viết vào năm 1903 ở London. Đây là một cuốn sách mà vào thời ấy người viết đã được chứng kiến bi kịch thực dân hóa ý thức hệ và viết trong cuốn sách đó, gọi là “Chúa Trái Đất” hay tựa khác là “Chúa Thế Giới”. Một trong hai tựa này. Tác giả là Benson, viết năm 1903. Nhưng tôi khuyên các bạn đọc cuốn sách này, vì đọc nó, các bạn sẽ hiểu tôi muốn nói gì về việc ‘thực dân hóa ý thức hệ’.

Về Đức Phaolô VI: quả tình việc cởi mở chào đón sự sống là một điều kiện đối với bí tích hôn nhân. Một người đàn ông không thể ban bí tíchi cho một người đàn bà, và người đàn bà không thể ban nó cho chàng, nếu họ không phù hợp với điểm cởi mở đối với sự sống này. Nếu chúng minh được rằng chàng hay nàng kết hôn với ý định không Công Giáo (trong điểm này) thì bí tích không thành. (Đây là) một nguyên nhân làm cho hôn nhân vô hiệu, không phải sao? Phải mở cửa chào đón sự sống.

Đức Phaolô VI đã nghiên cứu vấn đề này qua một ủy ban về sự sống, phải làm gì giúp nhiều trường hợp, nhiều vấn đề, không phải sao? Có nhiều vấn đề quan trọng để giải quyết tình yêu sự sống; những vấn đề hàng ngày, nhưng mà nhiều, rất nhiều.

Nhưng còn một điều nữa. Việc từ chối của Đức Phaolô VI không những chỉ là về các vấn đề bản thân, là những vấn đề ngài bảo các vị giải tội phải nhân từ, phải hiểu xem điều đó có đúng không, rồi (ngài bảo các vị) “các con phải nhân từ thương xót, thông cảm nhiều hơn”. Ngà xem xét chủ nghĩa Tân Malthus lúc ấy đang thịnh hành khắp thế giới. Các bạn gọi chủ nghĩa Tân Malthus là gì? Hơn một trăm phần trăm sinh suất ở Ý. Ở Tây Ban cũng vậy. Chủ nghĩa Tân Malthus này tìm cách kiểm soát nhân loại nhân danh quyền lực (hiện nay).
Điều trên không có nghĩa Kitô hữu phải sinh con hàng loạt. Tôi từng khiển trách một phụ nữ mấy tháng trước đây tại một giáo xứ vì nàng có thai đến 8 lần, bẩy lần phải mổ mới sinh được. “Có phải con muốn bỏ 7 đứa con mồ côi hay sao? Làm thế là thử thách Thiên Chúa!”. (Đức Phaolô VI) nói tới việc làm cha mẹ có trách nhiệm. Điều tôi muốn nói là Đức Phaolô VI không lỗi thời, không hẹp hòi trong tâm trí. Không, (ngài là) một tiên tri, mà với thông điệp này đã nói để ta coi chừng cái chủ nghĩa Tân Malthus đang tới. Đó là điều tôi muốn nói.

5. Tự do phát biểu và việc cần phải khôn ngoan

Cha Lombardi: Con xin cám ơn Đức Thánh Cha. Bây giờ tôi xin dành câu hỏi cho Valentina, nhưng tôi muốn các bạn chú ý sự kiện này: ta đang ở trên không phận Trung Quốc, vì đã vượt qua Đại Hàn.

Valentina ALazraki Crastich (Televisa): Trên chuyến bay rời Sri Lanka, Đức TC dùng hình ảnh để trả lời rằng người đáng thương này (Alberto Gasbarri, người tổ chức chuyến đi của Đức GH) có thể có công nếu anh ta nhục mạ mẹ Đức Thánh Cha. Lời của Đức TC không phải ai ai trên thế giới cũng hiểu rõ và dường như một cách nào đó đã biện minh cho việc dùng bạo lực khi bị khiêu khích. Đức Thánh Cha có thể giải thích rõ hơn một chút nữa điều ngài muốn nói?

Đức GH: Trên lý thuyết, ta có thể nói rằng một phản ứng bạo động khi bị tấn công hay khiêu khích, trên lý thuyết, đúng thế, không phải là điều tốt, ta không nên làm thế. Trên lý thuyết, ta có thể nói điều Tin Mừng vốn dạy, rằng ta nên giơ má khác. Trên lý thuyết, ta có thể nói ta được tự do phát biểu, và điều này quan trọng. Nhưng trên lý thuyết tất cả chúng ta đều đồng ý như thế. Nhưng ta là người và ta có đức khôn ngoan, vốn là một nhân đức để sống chung giữa người với người. Tôi không thể liên lỉ nhục mạ, khiêu khích một con người cách liên tục vì liều mình tôi sẽ làm họ nổi giận, và liều mình tôi sẽ nhận được một phản ứng bất chính, một phản ứng bất công. Con người là thế. Vì lý do này, tôi nói rằng tự do phát biểu phải tính đến thực tại nhân bản và vì lý do đó, ta phải khôn ngoan. Đó chỉ là cách nói rằng ta phải có giáo dục, phải ý tứ. Khôn ngoan ý tứ là một nhân đức điều hòa các mối liên hệ của ta. Tôi có thể lên tới đây, tôi có thể lên tới kia, và tới kia, quá đó thì không. Điều tôi muốn nói là trên lý thuyết, tất cả chúng đều đều đồng ý: có tự do phát biểu, một gây hấn bạo động là điều không tốt, nó luôn luôn xấu. Tất cả chúng ta đều đồng ý, nhưng trong thực hành, ta hãy dừng lại một chút vì ta là con người và ta có nguy cơ khiêu khích người khác. Vì lý do này, tự do phải được đồng hành với khôn ngoan. Đó là điều tôi muốn nói.

6. Đức GH tới Mỹ, phong thánh cho Junipero Serra và phong chân phúc cho Đức TGM Romero

Nicole Winfield (AP): Xin Đức Thánh Cha cho chúng con biết về chuyến viếng thăm Hiệp Chúng Quốc của Đức TC và Đức TC sẽ thăm những thành phố nào, và liệu Đức TC có đến California để phong thánh cho (chân phúc) Junipero Serra không, hay tới biên giới với Mễ Tâ Cơ? Và Đức TC sẽ thăm các nước nào của Châu Mỹ La Tinh, và Đức TC có ý định chủ tọa lễ phong chân phúc cho Đức TGM Romero không?

Đức GH: Tôi sẽ bắt đầu với phần cuối (của câu hỏi). Sẽ có cuộc chiến tranh giữa Đức HY Amato và Đức Cha Paglia (cười) về việc ai trong hai vị sẽ chủ tọa lễ phong chân phúc. Không, tự bản thân (mà nói), các cuộc phong chân phúc thường do vị HY của bộ hay một người khác chủ tọa.

Bây giờ tới câu hỏi thứ nhất về cuộc thăm viếng Hiệp Chúng Quốc. Ba thành phố là Philadelphia, để dự cuộc gặp gỡ các gia đình; New York, tôi đã có ngày tháng nhưng không nhớ, để viếng LHQ, và Hoa Thịnh Đốn. Đó là ba thành phố.

Tôi muốn đi California để phong thánh cho Junipero (cha Junipoero Serra), nhưng tôi nghĩ có vấn đề thì giờ. Nó đòi tới hai ngày nữa.
Tôi nghĩ tôi sẽ phong thánh tại Đền Thánh Quốc Gia (Đền Thánh Quốc Gia Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội) ở Hoa Thịnh Đốn, đây là biến cố có tính quốc gia. Tại Hoa Thịnh Đống, (tôi không biết chắc ở chỗ nào) sẽ có tượng (chân phúc) Junipero tại Điện Capitol nơi có tượng Abraham Lincoln.

Rồi vào Mỹ từ biên giới Mễ Tây Cơ sẽ là một điều tốt đẹp, như dấu chỉ tình huynh đệ và hỗ trợ người di dân. Nhưng các bạn biết tới Mễ Tây Cơ mà không tới thăm Đức Bà (Guadalupe) quả là một bi kịch. Một cuộc chiến tranh sẽ nổ ra (cười).

Nhưng mà như vậy sẽ cần thêm 3 ngày nữa, và việc này chưa rõ. Nên tôi nghĩ sẽ chỉ có 3 thành phố mà thôi. Sau này sẽ có lúc đi Mễ Tây Cơ.

Tôi có quên điều gì không?

Các nước Châu Mỹ La Tinh?

Chúng tôi đã dự trù cho năm nay, mọi sự vẫn còn đang dự thảo: Ecuador, Bolivia và Paraguay. Ba nước này.

Năm tới, nếu Chúa muốn, nhưng mọi sự vẫn còn trong dự thảo, tôi muốn đi Chilê, Á Căn Đình và Uruguay. Peru không có trong đó, nhưng chúng tôi không biết đặt nó ở đâu.

Cha Lombardi: Con xin cám ơn Đức TC. Chúng tôi đã có chương trình chính xác về các chuyến đi của Đức GH. Mọi sự chỉ tạm thời (đây là một chương trình dự thảo), chưa có gì quyết định cả.

7. Thối nát trong các chính phủ và trong Giáo Hội

Jhemmyrlrut Teng ( TVS Network Inc): Đức Thánh Cha làm gì để chống thối nát không những trong các chính phủ mà có lẽ cả trong Giáo Hội nữa?

Đức GH: Đây là một câu hỏi hắc búa, đấy nhỉ? Thối nát là trật tự trong ngày trên thế giới ngày nay, và thái độ thối nát rất dễ tìm được nơi cư trú trong các định chế, vì định chế có nhiều ngọn ngành đó đây, rất nhiều xếp và rất nhiều phó xếp, như thế, rất dễ cho nó sa sẩy và cung cấp tổ ấm cho thối nát và mọi định chế đều có thể sa phạm ở điểm này. Thối nát là lấy của dân. Người thối nát làm những chuyện tham nhũng là xử lý hay cai trị một cách thối nát hay liên hiệp với người khác để thực hiện các vụ thối nát, ăn cướp của dân. Các nạn nhân là những người, bạn kia đâu rồi, người bạn với lễ kỷ niệm (của AGI)?, họ là những người mà bạn nói sống ở đàng sau các khách sạn sang trọng, không phải sao? Họ là nạn nhân của thối nát. Thối nát không đóng kín ở trong mình; nó đi ra ngoài và sát hại. Các bạn có hiểu không? Ngày nay, thối nát là vấn đề khắp thế giới. Một lần kia, vào năm 2001 hay hơn kém gì đó, tôi hỏi ông tổng thư ký của phủ tổng thống vào thời đó xem chính phủ nào là chính phủ mà ta nghĩ là không tham nhũng, thực vậy, khôn tham nhũng: “Xin ông cho tôi biết, khoản việc trợ mà ông gửi tới trong nước, bất luận bằng tiền mặt hay thực phẩm hoặc quần áo, tất cả những thứ ấy, bao nhiều đến được nơi”. Người đàn ông này, vốn là một người chân thực, trong sạch, trả lời ngay: “35%”. Đó là điều ông ta nói với tôi. Chuyện ấy xẩy ra năm 2001 tại quê hương tôi. Và bây giờ, thối nát trong các định chế của Giáo Hội. Khi nói tới GH, tôi muốn nói tới giáo dân, người đã chịu phép rửa, toàn thể GH, không phải sao? Trong trường hợp ấy, tốt hơn nên nói tới những kẻ tội lỗi. Tất cả chúng ta đều là kẻ có tội, không phải sao? Nhung khi nói tới thối nát, ta nói tới một là người thối nát hai là các định chế trong GH đã sa vào thối nát. Và quả có những trường hợp như thế, đúng, có. Tôi nhớ một lần kia, vào năm 1994, khi tôi mới được cử làm giám mục của khu Flores thuộc Buenos Aires, hai nhân viên hay viên chức của một bộ đến nói với tôi: “Đức Cha có quá nhiều nhu cầu ở đây với không biết bao nhiêu người nghèo trong các “villas miserias” (nhà ở chuột)”. “Vâng đúng”, tôi trả lời và họ bảo tôi “chúng con có thể giúp Đức Cha. Nếu Đức Ch amuốn, chúng con có khoản trợ cấp 400,000 pesos”. Vào lúc đó, hối xuất là 1 dollar lấy 1 pesos. 400,000 dollars. “Các ông có thể làm điều này?” “Vâng, vâng”. Tôi lắng nghe, vì với số tiền dâng cúng quá lớn như thế, đến ông thánh cũng phải động lòng. Và họ nói tiếp: “Để thực hiện việc này, chúng con sẽ ký thác, rồi Đức Cha cho chúng con một nửa”. Lúc đó, tôi nghĩ ngay mình phải làm gì: một là mạ lỵ họ và đá họ vào nơi mặt trời không bao giờ mọc hay chơi trò đánh lừa họ. Tôi đã chơi trò đánh lừa mà nói với họ rằng “tòa đại diện của chúng tôi không có chương mục; các ông phải ký thác tại văn phòng toà TGM và lấy biên nhận. Và chỉ có thế. “Ồ, chúng con không biết” và họ rời khỏi. Nhưng sau này tôi tự nghĩ nếu hai người này tới nơi mà không thèm hỏi lối thoát, đây là một ý nghĩ tồi, thì chính là vì ai đó đã đồng ý với họ. Nhưng đó là một ý nghĩ tồi, không phải sao?

Thối nát có xẩy ra dễ dàng không? Ta hãy nhớ điều này: tội lỗi thì được, tham nhũng thì không, không bao giờ tham nhũng. Ta phải xin lỗi thay cho những người Công Giáo, những Kitô hữu gây tai tiếng vì tham nhũng. Đây là một vết thương trong Giáo Hội. Nhưng hiện có rất nhiều vị thánh, rất nhiều người thánh thiện. Và các ông bà thánh tội lỗi, như gkhông tham nhũng. Ta cũng hãy nhìn sang phía khác, Giáo Hội vốn thánh thiện. Có những vị thánh đó đây. Cám ơn bạn đã có can đảm hỏi câu hỏi này.

8. Vấn đề Trung Quốc

Anais Feuga (Radio France): Chúng ta vừa bay qua Trung Quốc. Từ Korea trở về, Đức TC nói rằng ngài sẵn sàng tới Trung Quốc vào ngày hôm sau. Dưới ánh sán glời tuyên bố ấy, xin Đức TC giải thích vì sao Đức TC đã không tiếp Đức Dalai Lama khi ngài có mặt ở Rôma trước đây không lâu, và các liên hệ với TQ hiện nay ra sao?

Đức GH: Cám ơn bạn đã hỏi tôi câu hỏi này. Thói quen trong lễ tân của Phủ Quốc Vụ Khanh là không tiếp các vị đứng đầu nhà nước và nhân dân ở bình diện ấy khi họ tham dự một cuộc hội nghị quốc tế ở Rôma. Thí dụ, với (những vị dự) hội nghị FAO (Cơ Quan Lương Nông LHQ), tôi không tiếp kiến ai cả. Đó là lý do ngài đ ãkhông được tiếp kiến. Tôi đã thấy một số tờ báo nói rằng tôi không tiếp ngài vì sợ Trung Quốc. Điều ấy không đúng. Lúc ấy, (lễ tân) này là lý do. Ngài có yêu cầu gặp tôi, và người ta nói thế… nhưng ngày giờ, một điểm nào đó, ngài đã có trước nhưng không phải cho lúc đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau. Động lực không phải là khước từ một người, hay vì sợ Trung Quốc. Vâng, chúng tôi cởi mở, chúng tôi muốn hòa bình với mọi người…

Các liên hệ với Trung Quốc hiện nay ra sao? Chính phủ Trung Quốc đáng kính (có hiểu biết), chúng tôi cũng đáng kính (có hiểu biết), ta hãy xét sự việc từng bước một. Đó là cách sự việc đang diễn tiến trong lịch sử, không phải sao? Chúng tôi chưa biết, nhưng họ biết rằng tôi sẵn sàng một là tiếp đón [một ai đó] hai là đi [Trung Quốc].

9. Đáp ứng của các nhà lãnh đạo Hồi Giáo ôn hòa đối với lời kêu gọi của Đức GH

Marco Ansaldo (La Repubblica): Khi Đức Thánh Cha ở Thổ Nhĩ Kỳ, Đức TC đã yêu cầu các nhà lãnh đạo trong thế giới Hồi Giáo, cả chính trị, lẫn tôn giáo và học thuật, có chủ trương chống lại chủ nghĩa khủng bố khi các hành vi khủng bố xẩy ra. Xem ra lời kêu gọi của ngài chưa được tầng lớp cao của Hồi Giáo ôn hòa hưởng hứng…

Đức GH: Cũng có lời kêu gọi được tôi lặp lại vào đúng ngày tôi lên đường qua Sri Lanka, (lời kêu gọi) tôi đã đưa ra trong bài diễn văn với ngoại giao đòan sáng hôm đó. Trong bài diễn văn này, tôi nói, tôi không nhớ những lời chính xác, rằng các nhà lãnh đạo tôn giáo, chính trị, học thuật và trí thức nên lên tiếng. Cả dân chúng, thế giới Hồi Giáo ôn hòa, cũng nên yêu cầu các nhà lãnh đạo của họ làm việc này. Một số trong số họ đã làm một điều gì đó. Tôi nghĩ ta nên dành cho họ thêm thì giờ, vì đối với họ, tình thế không dễ dàng. Và tôi có hy vọng, vì giữa họ, có những người tốt lành. Tôi chắc chắn nó sẽ tới. Tôi muốn nói cùn gmột điều mà tôi đã lặp lại lúc lên đường.

10. Đáp ứng của Giáo Hội đối với lời chỉ trích chủ trương của GH về kiểm soát sinh đẻ

Christoph Schmidt (CIC): Giáo Hội đáp ứng ra sao đối với các lời chỉ trích chủ trương của mình về kiểm soát sinh đẻ vì dân số thế giới đang gia tăng rất nhiều. Và đối với lời chỉ trích đứa con?

Đức GH: Tôi nghĩ con số 3 (đứa con) mỗi gia đình mà bạn nói, đó là con số mà các chuyên viên cho là quan trọng để giữ cho dân số tiến… Ba đứa con mỗi cặp vợ chồng. Kh ixuống dưới con số ấy, thái cực khác sẽ xẩy ra, như đang xẩy ra cho Ý. Tôi từng nghe, tôi không biết có thực không, rằng đến năm 2024, sẽ không có tiền trả người hưu trí vì có sự giảm thiểu dân số.

Do đó, để trả lời bạn, từ ngữ chủ yếu được GH luôn dùng và cả tôi cũng quen dùng là làm cha mẹ có trách nhiệm. Ta thự chiện điều này cách nào? Bằng đối thoại. Mỗi người cùng với mục tử của mình tìm cách thực hiện việc làm cha mẹ có trách nhiệm này.

Thí dụ tôi đã nhắc trên đây về người phụ nữ đang chờ sinh đứa con thứ tám và đã có tới 7 đưa con sinh ra bằng cách mổ. Đó là vô trách nhiệm. (Người phụ nữ đó có thể sẽ nói) “không, nhưng con phó thác nơi Chúa”. Nhưng Chúa ban cho chị các phương pháp để có trách nhiệm. Một số người nghĩ rằng, xin lỗi nếu ôi dùng chữ này, muốn là người Công Giáo tốt ta phải giống như thỏ. Không. Phải làm cha mẹ có trách nhiệm! Điều này rất rõ ràng và đó là lý do tại sao trong GH có những nhóm hôn nhân, có những chuyên viên về vấn đề này, có các mục tử, những người ta có thể tìm tới và tôi biết có rất nhiều, rất nhiều cách bên cạnh đó rất hợp pháp và từng hữu ích trong vấn đề này. Bạn đã hành động tốt khi hỏi tôi điều này.

Một điều nữ aliên quan tới việc này là: đối với phần lớn người nghèo, đứa con là gia bảo. Quả thực cả ở đây nữa, bạn cũng phải khôn ngoan nhưng đối với họ đứa con vẫn là một gia bảo. (Nhiều người cho rằng) “Chúa biết cách giúp tôi” và có lẽ một số người trong số này không khôn ngoan, điều này có thật. Làm cha mẹ có trách nhiệm nhưng ta cũng phải xét tới lòng quảng đại của người cha người mẹ biết coi mọi đứa con đều là gia bảo.

11. Những giây phút xúc động nhất tại Phi Luật Tân

Elisabetta Pique (La Nacion): Đại diện nhóm nói tiếng Tây Ban Nha, con có hai câu hỏi. Đây là chuyến đi rất cảm động đối với mọi người. Chúng con thấy người ta khóc suốt buổi tại Tacloban, ngay cả phóng viên chúng con cũng khóc. Hôm qua, Đức TC nói, thế giới cần phải khóc. Con muốn hỏi Đức TC, đâu là, và điều ấy rất xúc động, đâu là giây phút xúc động nhất đối với Đức TC, vì thánhlễ ở Tacloban là một giây phút như thế và cả hôm qua nữa khi bé gái bắt đầu khóc. Đó là câu hỏi thứ nhất, đối với Đức TC giây phút đó là gì. Câu hỏi thứ hai, hôm qua Đức TC đã tạo nên lịch sử. Đức Thánh Cha đã vượt qua kỷ lục của Đức Gioan Phaolô II, tại cùng một nơi, đã có 6 hay 7 triệu người. Đức TC cảm nhận ra sao khi thấy, Đức HY Tagle cho chúng con hay trong Thánh Lễ trước bàn thờ Đức TC hỏi ngài, nhưng có bao nhiêu người ở đây? Đức TC cảmnhận ra sao khi vượt qua kỷ lục này, khi bước vào lịch sử như một vị giáo hoàng vớikhối người tham dự cao nhất trong lịch sử? Con cám ơn Đức TC.

Đức GH: Giây phút xúc động nhất… Đối với tôi thánh lễ tại Tacloban là xúc động nhất. Rất xúc động. Khi thấy mọi người dân Chúa đứng im lặng, cầu nguyện, sau thảm họa này, nghĩ đến tội lỗi tôi và những người đó, thật là xúc động, một giâ phút rất xúc động. Trong lúc cử hành thánh lễ ở đó, tôi cảm thấy mình như thể tan biến, gần như không nói được nữa. Tôi không còn cảm thấy chi, tôi không biết điều gì đã xẩy ra cho mình, có lẽ đó là sự xúc động, tôi không biết. Nhưng ot6i không cảm thấy gì cả, quả là điều lạ. Và rồi các cử chỉ bắt đầu chuyển động. Mọi cử chỉ. Khi tôi đi qua và một cha làm (cử chỉ) này thì tôi chúc lành cho ngài, hình như ngài cám ơn nhưng… đối với họ, một chúc lành đã đủ. Tôi nghĩ, nhưng tôi, người vốn có nhiều kỳ vọng, tôi muốn điều này, tôi muốn điều nọ. Điều này tốt cho tôi, không phải sao? Những giây phút xúc động. Sau này, tôi mới thấy ra rằng ở Tacloban, chúng tôi đáp xuống ở sức gió 70 dặm một giờ, tôi coi trọng lời cảnh cáo rằng chúng tôi phải rời không trễ hơn lúc 1 giờ vì có nguy hiểm. Nhưng tôi không sợ.

Đối với sự tham dự đông đảo, tôi cảm thấy mình như tan biến ra không. Đây là dân Thiên Chúa, và Thiên Chúa đang hiện diện, và niềm hân hoan có Chúa hiện diện nói với chúng tôi, các bạn hãy suy nghĩ kỹ điều này, rằng các con là đầy tớ của những người này, họ là những người chủ đạo. Một điều gì giống như thế.

Điều khác nữa là việc khóc. Một trong những điều bị mất đi khi có quá nhiều của cải hay khi các giá trị bị hiểu lầm hay khi ta trở nên quen thuộc với bất công, với thứ văn hóa vứt bỏ này, là khả năng khóc. Đây là một ơn phúc mà ta phải xin cho có. Trong cuốn sách lễ cũ, có lời nguyện rất đẹp để được khóc. Nó ít nhiều đọc như thế này: Lạy Chúa, Chúa đã làm để Môsê dùng chiếc gậy mà làm cho nước vọt ra từ tảng đá, xin làm cho từ hòn đá là trái tim con vọt ra làn nước mắt. Quả là một lời cầu nguyện đẹp. Kitô hữu chúng ta phải xin cho được ơn biết khóc, nhất là những Kitô hữu khá giả. Và khóc cho bất công và khóc cho tội lỗi. Bởi vì khóc sẽ mở lòng các bạn hiểu nhiều thực tại mới hay nhiều chiều kích mới của thực tại. Đó là điều em bé gái đã nói, đó là điều tôi đã nói với em. Em là người duy nhất hỏi câu hỏi không có câu trả lời, tại sao trẻ em chịu đau khổ? Văn hào Dostoyevsky đã tự hỏi câu đó, và ông ta không trả lời được. Tại sao trẻ em chịu đau khổ? Em, với cái khóc của em, một phụ nữ khóc. Khi tôi nói điều quan trọng là phụ nữ phải được coi trọng trong GH, thì không phải chỉ dành cho họ một chức năng như thư ký một thánh bộ, dù điều này cũng tốt thôi. Không, phải là việc họ cho ta biết họ cảm nhận và nhìn thực tại như thế nào. Vì phụ nữ nhìn sự việc từ một sự phong phú khác, một phong phú lớn lao hơn. Còn điều nữa tôi mốn nhấn mạnh là những gì tôi nói với người thanh niên cuối cùng (tại cuộc gặp gỡ giới trẻ), người làm việc rất giỏi, anh ta cho, cho và cho, anh ta tổ chức giúp người nghèo. Nhưng đừng quên rằng chúng ta cũng cần làm ăn mày, ăn mày họ, anh mày người nghèo. Vì người nghèo giảng Tin Mừng cho chúng ta. Nếu chúng ta lấy người nghèo khỏi Tin Mừng, chúng ta sẽ không thể hiểu sứ điệp của Chúa Giêsu. Người nghèo giảng Tin Mừng cho chúng ta. Tôi đi giảng Tin Mừng cho người nghèo, đúng, nhưng hãy để các bạn được họ giảng tin mừng cho. Vì họ có những giá trị mà các bạn không có.

Đức Giáo Hoàng cám ơn truyền thông

Tôi xin cám ơn các bạn rất nhiều vì việc làm của các bạn. Cám ơn các bạn nhiều lắm. Tôi biết thật là một hy sinh đối với các bạn. Cám ơn các bạn nhiều lắm. Tôi muốn tỏ những lời cám ơn này cách cụ thể đối với nữ phó tế của chúng ta, mà ngày sinh nhật rơi vào hôm nay. Chúng tôi không thể nói bà bao nhiêu tuổi nhưng bà đã làm việc ở đây từ lúc là một đứa trẻ, một đứa trẻ, một đưá trẻ. Xin cầu chúc những điều tốt đẹp nhất.

Vũ Văn An
(VietCatholic News)

ĐỨC THÁNH CHA PHANXCÔ TÔNG DU PHILIPPINES : NGÀY THỨ BA

“Chúng ta được kêu gọi làm cho trái đất
trở thành một ngôi vườn đẹp cho gia đình nhân loại”

WHĐ (19.01.2015) – Chúa nhật 18-01, ngày cuối cùng trong chuyến tông du của Đức Thánh Cha Phanxicô đến Philippines, Đức Thánh Cha đã cử hành Thánh lễ kết thúc chuyến tông du này vào lúc 3g15 chiều tại quảng trường Rizal ở Manila. Trước đó, trong buổi sáng, Đức Thánh Cha có hai cuộc gặp gỡ: với các nhà lãnh đạo tôn giáo của các tôn giáo chính ở Philippines lúc 9g45 và với giới trẻ tại Đại học giáo hoàng Thánh Tôma ở Manila lúc 10g30.

Đại học giáo hoàng Thánh Tôma do các linh mục Dòng Đa Minh điều hành, hiện có bốn mươi ngàn sinh viên theo học. Đây là trường đại học lớn nhất và lâu đời nhất ở châu Á, vừa mới kỷ niệm 400 năm thành lập. 

Đến nơi, Đức Thánh Cha được vị Viện trưởng và vị Chưởng ấn đón tiếp, và các nhà lãnh đạo tôn giáo đã chào mừng ngài. Sau đó xe của Đức Thánh Cha đưa ngài đi một vòng khuôn viên Đại học để chào thăm các sinh viên. Rồi ngài tiến vào sân vận động, nơi đây có thể chứa được 30.000 người, để đọc một bài diễn văn ứng khẩu bằng tiếng Tây Ban Nha. Đức Thánh Cha đã trả lời nhiều câu hỏi của các bạn trẻ như “Tại sao trẻ em phải đau khổ?”, “Làm sao để sống tình yêu đích thực?” “Làm sao có thể chuyên lo công việc bác ái mà không rơi vào chủ nghĩa vật chất?”.

Trước đó, Đức Thánh Cha đã chia sẻ với những người tham dự tin buồn về cái chết của Kristel Padasas, một nữ tình nguyện viên trẻ ở Tacloban, hôm thứ Bảy. “Cô ấy 27 tuổi; cô còn trẻ, giống như các con, và đang làm việc cho một hiệp hội. Cha muốn tất cả chúng ta thinh lặng cầu nguyện một phút và sau đó khẩn cầu với Mẹ Thiên Đàng. Và chúng ta cũng hãy cầu nguyện cho cha mẹ của Kristel nữa”.

Sau đây là bài huấn dụ của Đức Thánh Cha:

Các bạn trẻ thân mến,

Quả là một niềm vui đối với cha là hôm nay được ở cùng với các con. Cha xin gửi lời chào thân mật tới mỗi người trong các con và xin cám ơn tất cả những ai đã tạo nên cuộc gặp gỡ này. Trong chuyến viếng thăm Philippines, cha đặc biệt ước ao có được một cuộc gặp gỡ với những người trẻ các con, để nghe các con nói và để nói với các con. Cha ước ao biểu lộ tình yêu thương và niềm hy vọng của Giáo hội đối với các con. Và cha muốn khuyến khích các con, với tư cách công dân Kitô hữu của đất nước này, hăng hái và chính trực hiến mình thực hiện công trình lớn lao là canh tân xã hội của các con và góp phần xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.

Cha đặc biệt cám ơn những người trẻ đã ngỏ lời chào đón cha. Các bạn ấy đã bày tỏ một cách hùng hồn, nhân danh các con, những nỗi bận tâm và lo lắng của các con, niềm tin và niềm hy vọng của các con. Các bạn trẻ ấy đã nói về các khó khăn và chờ đợi của người trẻ. Dù cha không thể trả lời cho từng vấn nạn một cách thấu đáo, nhưng cha biết là các vị mục tử của các con và giữa các con với nhau, các con đã xem xét các vấn nạn này một cách chăm chú nhờ cầu nguyện và đề ra những việc cụ thể phải làm.

Hôm nay, cha muốn đề cập đến ba lĩnh vực then chốt cần có sự đóng góp có ý nghĩa của các con cho cuộc sống của đất nước chúng con. Thứ nhất là thách đố về sự liêm chính. Từ thách đố này có thể được hiểu theo hai nghĩa. Trước hết, nó có thể được hiểu theo cách tiêu cực, như một toan tính hành động chống lại các xác tín luân lý của các con, tất cả những gì chúng con biết là thật, là tốt, là chính đáng. Sự liêm chính của chúng ta có thể bị thách đố bởi những lợi lộc ích kỷ, bởi lòng ham muốn, bởi sự bất lương, hay bởi ý định biến người khác thành những phương tiện.

Nhưng từ “thách đố” này cũng có thể được hiểu một cách tích cực, như một lời mời gọi các con hãy dũng cảm làm chứng, một chứng từ có tính cách ngôn sứ, về niềm tin của mình và về tất cả những gì được hiểu là thánh thiêng. Theo nghĩa này, thách đố về sự liêm chính là một thứ gì đó mà người ta phải đối đầu, lúc này đây và trong cuộc sống của mình. Đây không phải là một thứ gì đó các con có thể để lại tới lúc các con có thêm tuổi tác, khi mang nhiều trách nhiệm lớn hơn. Nhưng ngay từ bây giờ, các con phải đáp lại bằng hành động với lòng liêm chính và đúng mực trong các quan hệ của các con với người khác dù trẻ hay già. Đừng lẩn trách thách đố này! Một trong những thách đố lớn nhất người trẻ phải đối mặt đó là học biết yêu thương. Yêu thương có nghĩa là chấp nhận liều lĩnh: bị từ chối, bị sử dụng hay tệ hơn nữa, sử dụng kẻ khác. Đừng ngại yêu thương! Nhưng ngay cả khi yêu thương, hãy bảo vệ sự liêm chính của các con! Cả ở đây nữa, các con hãy sống một cách chính trực và chân thành!

Trong bài đọc chúng ta vừa nghe, Thánh Phaolô nói với Timôtê: “Ðừng có ai khinh thường tuổi trẻ anh. Trái lại, anh hãy nên kiểu mẫu cho các kẻ tin, trong lời nói, trong cách cư xử, về đức mến, đức tin, sự thanh khiết” (1Tm 4, 12). 
Như vậy, các con được mời gọi làm gương về sự liêm chính. Dĩ nhiên, làm vậy, các con sẽ phải đương đầu với những chống đối và chỉ trích, sự nản lòng và cả sự chế giễu. Nhưng các con đã nhận được một ân sủng giúp các con vượt qua được các khó khăn này. Đó là ân sủng của Thánh Thần. Nếu các con nuôi dưỡng ân sủng này bằng cầu nguyện hằng ngày và múc thêm sức mạnh trong việc tham dự bí tích Thánh Thể, các con sẽ có đủ tầm cỡ để đạt tới sự lớn lao về mặt đạo đức mà Đức Giêsu kêu gọi các con vươn tới. Các con cũng sẽ trở thành một chiếc la bàn cho các bạn bè của các con vốn cũng đang tìm kiếm. Cha đặc biệt nghĩ tới những người bạn này, những người đang bị cám dỗ đánh mất niềm hy vọng, từ bỏ các lý tưởng cao cả của họ, từ bỏ trường học hay sống ngày qua ngày trên các đường phố.

Do đó, điều thiết yếu là không được để mất sự liêm chính của các con! Đừng làm vẩn đục các lý tưởng của các con! Đừng sa chước cám dỗ đi ngược lại sự tốt lành, thánh thiện, lòng can đảm và sự thanh khiết! Hãy vượt qua thách đố! Với Đức Kitô, các con sẽ là –thực tế, chúng con đã là– những kẻ kiến tạo một nền văn hóa Philippines được canh tân và chính trực hơn.

Một lĩnh vực khác các con cũng được kêu gọi góp sức làm tăng mối quan tâm đối với môi trường. Không phải chỉ bởi vì đất nước của các con dễ bị sự thay đổi khí hậu tác động một cách trầm trọng hơn các nước khác. Các con được kêu gọi chăm sóc vạn vật được tạo dựng, không chỉ với tư cách những công dân có trách nhiệm, mà còn như những môn đệ của Đức Kitô! Sự tôn trọng môi trường có ý nghĩa lớn hơn là chỉ đơn thuần sử dụng các sản phẩm sạch, hay tái chế những gì chúng ta sử dụng. Đó là những khía cạnh quan trọng, nhưng chưa đủ. Chúng ta cần phải thấy được với con mắt đức tin, vẻ đẹp của chương trình cứu độ của Thiên Chúa, mối quan hệ giữa môi trường tự nhiên và phẩm giá của con người. Con người, nam và nữ, được dựng nên theo hình ảnh và họa ảnh của Thiên Chúa và việc chế ngự trên vạn vật đã được giao phó cho con người (cf. Kn 1, 26-28). Với tư cách là những người quản lý thế giới Thiên Chúa đã tạo dựng, chúng ta được kêu gọi làm cho trái đất trở thành một ngôi vườn đẹp cho gia đình nhân loại. Khi chúng ta phá rừng, khi chúng ta hủy hoại đất đai và làm ô nhiễm biển và đại dương, chúng ta quay lưng lại với lời kêu gọi cao cả này!

Ba tháng trước đây, các Đức giám mục của các con đã đề cập đến các chủ đề này trong một bức thư mục vụ mang tính ngôn sứ. Các ngài đã kêu gọi mỗi người suy nghĩ về chiều kích luân lý của các hoạt động của chúng ta và của lối sống của chúng ta, cách chúng ta tiêu thụ và sử dụng các nguyên liệu thiên nhiên. Hôm nay, cha kêu gọi các con hãy làm điều này trong môi trường sống của các con và của việc các con dấn thân trong công trình xây dựng Nước Đức Kitô. Các bạn trẻ thân mến, việc sử dụng chính đáng và việc quản lý một cách phải phép các nguồn nguyên liệu tự nhiên là một nghĩa vụ khẩn thiết và các con có phần đóng góp quan trọng. Các con là tương lai của Philippines. Hãy quan tâm tới tất cả những gì đến với đất nước tốt đẹp của các con!

Lĩnh vực cuối cùng các con có thể đóng góp lại rất tha thiết đối với tất cả mọi người. Đó là việc quan tâm chăm sóc người nghèo. Chúng ta là những Kitô hữu, thành viên của gia đình Thiên Chúa. Mỗi người chúng ta, bất luận giàu nghèo, đều được kêu gọi giang tay và phục vụ anh chị em của mình trong cơn túng thiếu. Bên cạnh chúng ta luôn có ai đó đang ở trong sự thiếu thốn về mặt vật chất, tâm lý, tinh thần. Quà tặng lớn nhất chúng ta có thể đem đến cho họ là tình bằng hữu của chúng ta, sự quan tâm ưu ái của chúng ta, tình yêu thương Đức Giêsu của chúng ta. Tiếp nhận Ngài là có tất cả. Ban tặng Ngài là ban tặng món quà to lớn nhất trong tất cả các quà tặng.

Nhiều người trong các con đã hiểu nghèo nghĩa là gì. Và nhiều người trong các con cũng đã trải nghiệm được chút gì là hạnh phúc mà Đức Giêsu đã hứa ban cho những kẻ có “tinh thần nghèo khó” (cf. Mt 5, 3). Cha muốn nói ở đây một lời khích lệ và cám ơn tới những người trong các con đã chọn con đường đi theo Chúa chúng ta trong sự nghèo khó của Ngài qua ơn gọi linh mục và tu sĩ; đến với sự khó nghèo này, các con sẽ trở nên giàu có gấp bội. Nhưng với tất cả các con, đặc biệt với những ai có thể làm và cho nhiều hơn, cha yêu cầu: hãy làm nhiều hơn nữa, hãy cho nhiều hơn nữa! Khi các con dành thời gian, tài năng, của cải của các con cho nhiều người túng thiếu đang phải sống bên lề, đó là các con đang tạo nên một sự khác biệt. Một sự khác biệt quá cần thiết và các con sẽ được Chúa ban thưởng bội hậu. Bởi vì, như Ngài đã nói: “Con sẽ có một kho tàng trên trời” (Mc 10, 21).

Cách nay 20 năm, cũng tại nơi này, thánh Gioan Phaolô II đã khẳng định rằng thế giới cần “một mẫu người trẻ mới” – dấn thân trong những lý tưởng cao cả nhất và ước ao xây dựng nền văn minh tình thương. Các con hãy là những người trẻ như thế. Đừng để mất lý tưởng của các con! Hãy là những chứng tươi vui về tình yêu thương của Thiên Chúa và về chương trình tuyệt vời của Người đối với chúng ta, đối với đất nước này và đối với thế giới chúng ta đang sống. Xin các con cầu nguyện cho cha. Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả chúng con!

***

Sau cuộc gặp gỡ, Đức Thánh Cha trở về Tòa Sứ thần Toà Thánh ở Manila.

Sau khi ăn uống và nghỉ ngơi một vài giờ, Đức Thánh Cha đến sân vận động “Quirino Grandstand-Rizal Park” để cử hành Thánh lễ kết thúc chuyến tông du. Sân vận động này nằm trong một khu đô thị rộng sáu mươi hécta và được xây dựng để chuẩn bị cho lễ công bố độc lập vào ngày 04-07-1946. Tên của sân vận động được đặt theo tên người anh hùng dân tộc Jose Rizal, là một nhà thơ, nhà văn, và nhà cách mạng bị người Tây Ban Nha hành quyết vào năm 1896. Ngay tại nơi người anh hùng Rizal hy sinh là cột mốc mang số 0, và các con đường ở Luzon được tính bắt đầu từ cột mốc này.

Theo chính quyền địa phương, có khoảng 6 triệu người đã tham dự Thánh lễ này.

Sau đây là bài giảng của Đức Thánh Cha trong Thánh lễ:


“Một trẻ thơ đã được sinh ra cho chúng ta, một người con đã được ban tặng cho chúng ta” (Is 9, 5). Quả là một niềm vui lớn đối với tôi là được cử hành lễ Chúa nhật Chúa Hài Đồng với anh chị em. Hình ảnh Chúa Giêsu Hài Đồng đã đồng hành với sứ vụ loan báo Tin Mừng trên đất nước này ngay từ buổi đầu. Mang phẩm phục như một nhà vua, đầu đội vương miện, tay cầm vương trượng, trái cầu và thập giá, Ngài tiếp tục nhắc nhở chúng ta mối quan hệ giữa Nước Chúa và mầu nhiệm tuổi thơ ấu tinh thần. Ngài nói điều này trong Tin Mừng của Thánh lễ hôm nay: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: ai không đón nhận lấy Nước Thiên Chúa như một trẻ nhỏ, thì sẽ không được vào Nước ấy!” (Mc 10, 15). Chúa Hài Đồng tiếp tục loan báo với chúng ta rằng ánh sáng của ân sủng của Thiên Chúa đã chiếu toả trên một thế giới tối tăm, đem Tin Mừng về sự giải thoát chúng ta khỏi sự nô lệ, và dẫn chúng ta bước đi trên các nẻo đường của bình an, chính trực và công chính. Ngài cũng nhắc nhở là chúng ta đã được mời gọi mở rộng Nước Đức Kitô khắp nơi trên trái đất.
 Những ngày này, trong thời gian tôi viếng thăm đất nước của anh chị em, tôi đã được nghe anh chị em hát: “Tất cả chúng ta là con Thiên Chúa”. Đó là điều Chúa Hài Đồng nói với chúng ta. Ngài nhắc nhở với chúng ta về căn tính thâm sâu nhất của chúng ta. Tất cả chúng ta đều là con Chúa, thành viên của gia đình Thiên Chúa. Hôm nay, thánh Phaolô nói với chúng ta rằng chúng ta đã trở thành những người con được Chúa đón nhận, những anh chị em trong Đức Kitô. Chúng ta là như thế. Đó là căn tính của chúng ta. Chúng ta đã được chứng kiến một cách diễn tả đẹp đẽ về điều này khi người Philippines được huy động đến với các anh chị em của chúng ta là nạn nhân của cơn bão.

Thánh tông đồ Phaolô nói với chúng ta rằng, bởi vì Thiên Chúa đã chọn chúng ta, chúng ta đã được chúc lành một cách vô cùng bội hậu! Thiên Chúa “đã chúc lành cho ta bằng mọi chúc lành Thần khí, từ cõi trời, trong Ðức Kitô” (Ep 1, 3). Những lời này có một âm vang đặc biệt nơi người Philippines, bởi vì đây là nước công giáo chính tại châu Á; đó đã là một ân sủng đặc biệt của Thiên Chúa, một phúc lành đặc biệt của Người. Nhưng đây cũng là một ơn gọi. Người Philippines được kêu gọi trở thành những thừa sai dũng cảm của đức tin tại châu Á.

Thiên Chúa đã chọn và chúc lành cho chúng ta vì một mục đích: trở thành thánh thiện và vô phương trách cứ dưới cái nhìn của Người (Ep 1, 4). Người đã chọn chúng ta, mỗi người chúng ta, để trở thành chứng nhân cho sự thật và sự công chính của Người trong thế giới này. Người đã dựng nên thế giới như một ngôi vườn đẹp đẽ và đã giao cho chúng ta chăm sóc. Nhưng, do tội lỗi, con người đã làm biến dạng vẻ đẹp của thiên nhiên; do tội lỗi, con người cũng đã phá hủy sự thống nhất và vẻ đẹp của gia đình nhân loại chúng ta, khi tạo nên những cơ cấu xã hội duy trì sự nghèo đói, sự ngu dốt và đồi bại.

Nhiều lúc, khi chúng ta chứng kiến những biến động, những khó khăn và những bất công xung quanh chúng ta, chúng ta bị cám dỗ buông xuôi. Những lời hứa của Tin Mừng xem ra chẳng được áp dụng; những lời hứa không thực. Nhưng Thánh Kinh nói với chúng ta rằng mối đe dọa lớn đối với kế hoạch của Thiên Chúa trên chúng ta đã và luôn luôn là sự dối trá. Ma quỷ là cha của dối trá. Bẫy của nó được giăng dưới những lớp vỏ bề ngoài của ngụy biện, dưới cái nhãn hấp dẫn là “hiện đại”, “như mọi người”. Nó làm chúng ta mất tập trung bởi hình ảnh của những thú vui chóng qua, của những trò giết thời giờ một cách hời hợt. Và khi ấy, chúng ta sẽ phí phạm các ân huệ Chúa ban bằng cách sử dụng những vật vô dụng; chúng ta phí phạm tiền bạc trong cờ bạc và nhậu nhẹt; chúng ta phó thác bản thân chúng ta cho các thứ này. Chúng ta sao nhãng việc phải chú tâm vào những thứ thực sự đáng giá. Chúng ta quên mất mình là con Thiên Chúa, trong thâm tâm của chúng ta. Tội là ở chỗ đó: quên rằng mình là con Thiên Chúa trong thâm tâm của mình. Sự khôn ngoan đối với những người con này, –như Chúa đã nói với chúng ta– không phải là sự khôn ngoan của thế gian. Bởi vậy, sứ điệp của Chúa Giêsu Hài Đồng có tầm quan trọng đặc biệt. Sứ điệp ấy vang lên từ cõi thâm sâu của mỗi người chúng ta, nhắc nhở chúng ta về căn tính thâm sâu nhất chúng ta được kêu gọi để thể hiện, với tư cách gia đình của Thiên Chúa.
Chúa Hài Đồng cũng nhắc nhở chúng ta rằng căn tính này cần phải được bảo vệ. Chúa Kitô Hài Đồng là Đấng bảo vệ đất nước lớn lao này. Ngài có một gia đình trần thế: Thánh Gia tại Nazareth. Ngài nhắc nhở chúng ta tầm quan trọng của việc bảo vệ các gia đình của chúng ta, và các gia đình lớn hơn là Giáo hội, gia đình của Thiên Chúa, và thế giới, gia đình nhân loại của chúng ta. Tiếc thay, ngày nay, gia đình lại cần phải được bảo vệ trước những cuộc tấn công thâm độc và những chương trình đi ngược lại tât cả những gì chúng ta coi là chân thật và thánh thiêng, tất cả những gì là đẹp đẽ nhất và cao sang nhất trong nền văn hóa của chúng ta. 

Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đón tiếp các trẻ nhỏ, Ngài ôm chúng vào lòng và chúc lành cho chúng. Cũng vậy, chúng ta phải bảo vệ, hướng dẫn và cổ vũ giới trẻ của chúng ta, bằng cách giúp họ xây dựng một xã hội xứng với di sản tinh thần và văn hóa của họ. Đặc biệt, chúng ta phải nhìn mỗi đứa trẻ như một ân sủng cần phải được tiếp đón, yêu thương và bảo vệ. Và chúng ta cũng cần phải chăm sóc cho tuổi trẻ của chúng ta, bằng cách không để nó đánh mất niềm hy vọng và phải đẩy ra sống ngoài đường phố.

Đấng đã đem đến trong thế gian lòng nhân từ của Thiên Chúa, lòng thương xót và sự công chính, là một trẻ nhỏ mong manh, nên cũng cần phải được bảo vệ. Ngài cũng đã phải đương đầu với sự bất lương và đồi bại vốn là di sản của tội lỗi, và Ngài đã toàn thắng bởi quyền năng của thập giá. Lúc này đây, vào cuối cuộc viếng thăm Philippines của tôi, tôi xin phó thác anh chị em cho Ngài, cho Đức Giêsu, Đấng đã đến giữa chúng ta như một trẻ nhỏ. Xin Ngài cho tất cả dân tộc trên đất nước yêu quý này biết làm việc cùng nhau, bảo vệ lẫn nhau, bắt đầu từ gia đình và các cộng đoàn của anh chị em, qua việc xây dựng một thế giới công bằng, liêm chính và hòa bình. Xin Chúa Hài Đồng tiếp tục chúc lành cho đất nước Philippines và nâng đỡ các Kitô hữu của dân tộc lớn lao này trong sứ vụ là nhân chứng và thừa sai của niềm vui Tin Mừng, tại châu Á và khắp nơi trên thế giới.

Xin anh chị em cũng đừng quên cầu nguyện cho tôi.

Cầu Chúa chúc lành cho anh chị em!

***

Sau Thánh lễ, Đức hồng y Luis Antonio G. Tagle cảm ơn Đức Thánh Cha về chuyến viếng thăm của ngài đến Philippines. Đức Thánh Cha mặc lại chiếc áo mưa màu vàng đã sử dụng hôm trước và lên chiếc xe giáo hoàng đi một vòng quảng trường để chào tạm biệt các tín hữu. Sau đó ngài trở về Toà Sứ thần Toà Thánh để ăn tối và nghỉ ngơi.
 
Mai Tâm chuyển ngữ
(WHĐ)

NHẬN ĐỊNH CỦA HÀNG GIÁO PHẨM PHILIPPINES VỀ CHUYẾN TÔNG DU CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

Lúc 9:15 sáng thứ Hai, Đức Thánh Cha đã rời Tòa Sứ Thần Tòa Thánh ở thủ đô Manila để đáp máy bay trở lại Vatican. Hàng trăm ngàn người Phi Luật Tân đã xếp hàng trên đường phố thủ đô để mong gặp Đức Giáo Hoàng một lần nữa.

Tại một cuộc họp báo sau khi máy bay chở Đức Thánh Cha cất cánh, Đức Hồng Y Luis Antonio Tagle, Tổng Giám Mục Manila, nói tất cả mọi người ở Phi Luật Tân "giờ đây ngập tràn lòng hân hoan biết ơn Thiên Chúa" vì chuyến tông du này, và đã được Đức Thánh Cha "thách thức" đối mặt với những vấn đề chẳng hạn như sự bất bình đẳng trong cả nước.

"Các linh mục, tu sĩ, giáo dân, tất cả chúng tôi đã nhận được những thông điệp rất rõ ràng," Đức Hồng Y Tagle nói. "Chúng tôi sẽ kêu gọi tất cả mọi người biến những thông điệp này thành hành động."

Đức Hồng Y nói thêm rằng thông điệp của Đức Thánh Cha về thu hẹp khoảng cách giữa người giàu và người nghèo là một thông điệp "không chỉ cho các Kitô hữu nhưng cho tất cả mọi người."

Đức Hồng Y Tagle cũng cho biết Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã đưa ra một thách thức văn hóa là đừng mù quáng chấp nhận mọi sự mới lạ.

"Tôi nghĩ rằng Đức Thánh Cha cũng mời gọi chúng ta phải sáng suốt và phải có sự phê phán. Không phải tất cả mọi thứ mới đều đương nhiên là tốt đâu. Ở đây tôi nghĩ rằng chúng ta cần chú ý đến linh đạo Kitô giáo về khả năng phân định. Làm thế nào để chúng ta đắm mình trong thế giới của Thiên Chúa, trong lời cầu nguyện, trong giáo lý của Giáo Hội, và với nguồn mạch sâu xa này đương đầu với những thay đổi trên thế giới?"

Đức Hồng Y Tagle nói rằng khi nói chuyện riêng với Đức Thánh Cha Phanxicô, vị Giáo Hoàng thường lặp đi lặp lại rằng lòng đạo đức bình dân là một nền tảng vững chắc của các tín hữu Kitô.

Đức Hồng Y Tagle nói:

"Ngài nói rằng chính đức tin đơn sơ là điều giúp cho mọi người sống sót qua những thay đổi trong xã hội".

Đức Giám Mục Mylo Vergara, người đứng đầu Ủy ban Truyền thông của các Giám mục Phi Luật Tân, nói rằng chuyến đi đầy bất ngờ.

"Anh chị em đã chứng kiến là Đức Giáo Hoàng đã không đọc những bài giảng được chuẩn bị sẵn," Đức Cha Vergara nói. Ngài gọi đó là "bài giảng của con tim".

Đức Cha Vergara cũng đề cập đến sự kiện diễn ra hôm thứ Bảy tại Tacloban, khi cơn bão nhiệt đới Amang tràn vào khu vực này.

"Tôi nghĩ đó cũng là lần đầu tiên Đức Giáo Hoàng mặc một chiếc áo mưa khi cử hành thánh lễ".

Trong cuộc họp báo, các Giám Mục cũng khẳng định rằng các vị đã mời Đức Thánh Cha Phanxicô trở lại Phi Luật Tân vào năm tới trong Đại Hội Thánh Thể Quốc Tế tại Cebu.

Đặng Tự Do
(VietCatholic News)

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #14

Đức Giáo Hoàng gặp gỡ thân phụ cô gái tử thương 
trong tai nạn sau thánh lễ ở Tacloban

Sáng Chúa Nhật 18 tháng Giêng, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã có cuộc gặp gỡ với cha của Kristel Padasas, một tình nguyện viên 27 tuổi đã chết sau Thánh Lễ hôm thứ Bảy tại Tacloban.
 
Cô Kristel Mae Padasas, đã chết vì giàn giáo của khán đài cử hành Thánh Lễ rớt trúng đầu. Cô là nhân viên của Catholic Relief Service từ sau trận bão Hải Yến đổ vào vùng này hồi tháng 11 năm 2013.

Theo các viên chức y tế địa phương, sự việc xảy ra sau Thánh Lễ khi người phụ nữ và nhóm của cô đi ngang qua khán đài nơi Đức Giáo Hoàng cử hành thánh lễ trước đó.

Những cơn gió mạnh gây ra bởi cơn bão nhiệt đới "Amang" đã làm sập những giàn giáo và rớt vào đầu người phụ nữ, làm nứt xương sọ của cô. Ngay lập tức cô được chở đến một bệnh viện tư nhưng đã chết sau đó.

Cha Federico Lombardi, giám đốc Phòng Báo Chí Tòa Thánh, cho biết cuộc họp đã diễn ra tại Tòa Sứ thần Tòa Thánh tại Manila, và kéo dài hơn 20 phút. Trong cuộc họp, Đức Hồng Y Luis Antonio Tagle đã hiện diện cùng Đức Thánh Cha và phiên dịch.

Cha Lombardi, cho biết trong cuộc họp, hai bức ảnh thời thơ ấu của Kristen đã được đặt trên bàn. Ngài cũng cho biết người cha đã bị xúc động mạnh bởi cái chết của con gái, nhưng an ủi bởi cô đã có thể giúp chuẩn bị cho thánh lễ của Đức Giáo Hoàng.

Mẹ Kristel đang ở Hồng Kông vào thời điểm xảy ra tai nạn, và quay về Phi Luật Tân vào hôm thứ Hai để lo việc mai táng. Cô là người con duy nhất của hai ông bà.

Trong cuộc họp với 30,000 bạn trẻ, Đức Thánh Cha nói:

“Trước tiên, hôm nay có một tin buồn: Hôm qua sau khi Thánh Lễ kết thúc không lâu, một mảnh của giàn giáo rơi xuống đã đánh trúng đầu một thiếu nữ làm việc tại khu vực. Và cô ấy đã qua đời. Tên cô ấy là Kristel. Cô ấy làm cho cơ quan chuẩn bị cho chính Thánh Lễ ấy. Cô ấy mới có 27 tuổi, trẻ như các con. Cô làm việc cho một cơ quan gọi là Catholic Relief Service trong tư cách một thiện nguyện viên. Cha muốn tất cả các con, trẻ như cô ấy, cầu nguyện giây lát trong im lặng cùng với cha và chúng ta cầu nguyện với mẹ chúng ta, Đức Bà ở trên trời.”

Sau đó, Đức Thánh Cha và các bạn trẻ đã đọc một Kinh Kính Mừng để cầu nguyện cho cô và một kinh Lạy Cha để cầu nguyện cho cha mẹ cô.

Trong một thông cáo báo chí, Catholic Relief Service là cơ quan bác ái của Công Giáo Hoa Kỳ cho biết:

"Cống hiến của Kristel cho người dân bị ảnh hưởng bởi cơn bão vượt xa công việc chính thức của cô với Catholic Relief Service. Cô đã phải di chuyển rất xa để tình nguyện giúp chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ với Đức Giáo Hoàng và tưởng nhớ các nạn nhân của cơn bão Hải Yến."

Tuyên bố cũng cho biết chi nhánh Catholic Relief Service Phi Luật Tân thương tiếc sự mất mát của cô cùng với gia đình, bạn bè và những người thân yêu.

"Đồng nghiệp của Kristel sẽ nhớ đến cô như một người luôn có nụ cười trên môi và là người luôn sẵn sàng hỗ trợ dân chúng vượt xa những nhiệm vụ bình thường của mình. Cô tìm thấy niềm vui lớn trong việc có thể đóng góp vào các nỗ lực phục hồi khi làm việc trực tiếp với các cộng đồng và gia đình. Chúng tôi đồng hành với gia đình Kristel và những người thân yêu trong lời cầu nguyện chân thành nhất. "
 
Đặng Tự Do
(VietCatholic News)

VIDEO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #10

NHỮNG HÌNH ẢNH CẢM ĐỘNG TRONG CUỘC GẶP GỠ 
GIỮA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ VÀ HƠN 30.000 BẠN TRẺ PHILIPPINES

ĐỨC THÁNH CHA PHANXCÔ TÔNG DU PHILIPPINES : NGÀY THỨ HAI

“Tôi tới đây để nói với anh chị em rằng Chúa Giêsu không bỏ chúng ta” 
 
WHĐ (18.01.2015) – Ngày 17-01, ngày thứ hai trong chuyến tông du của Đức Thánh Cha Phanxicô đến Philippines, tại sân bay Tacloban trên đảo Leyte, trước hơn 150.000 người sống sót sau cơn bão Yolanda (Haiyan) năm 2013 làm 8.000 người chết và ảnh hưởng đến trên 10 triệu người, Đức Thánh Cha đã đưa ra một sứ điệp xúc động, trong khi một cơn bão nhiệt đới mới đang tới gần bờ biển.
Nhà báo Marie-Lucile Kubacki mô tả: Họ đã mất tất cả: nhà cửa, cha mẹ, con cái, gia đình. Tất cả. Trừ lòng tin họ giữ chặt nơi con tim đang bị tổn thương bởi câu hỏi “tại sao”. Dầu vậy, dưới cơn mưa tầm tã ngoài trời, giữa những thảm kịch mỗi người gặp phải và đã để lại những nỗi đau trong tim, những nụ cười vẫn nở trên những gương mặt ướt sũng nước mưa. Đức Thánh Cha đang ở giữa họ, chủ tế Thánh lễ, khoác chiếc áo mưa màu vàng như mọi người. Ngài đã nói những lời tâm huyết bằng tiếng Tây Ban Nha (được phiên dịch sang tiếng Anh) thay vì đọc bài giảng đã được dọn sẵn.
 
 Đức Thánh Cha cho biết: “Khi được thấy những hình ảnh về vụ thảm họa, từ Roma, tôi đã cảm thấy là tôi phải có mặt tại đây và tôi đã quyết định thực hiện chuyến đi này. Tôi muốn tới đây với anh chị em. Có thể là hơi muộn, dẫu sao tôi cũng đã có mặt tại đây. Tôi tới đây để nói với anh chị em rằng Chúa Giêsu không bỏ chúng ta”. Và ngài mời mọi người cùng ngước mắt nhìn lên thập giá để thấy Đức Kitô đang “cùng khóc với chúng ta vì Người cũng đã trải qua những khổ đau chúng ta gặp phải”.

Đức Thánh Cha cũng thú nhận rằng, trước nỗi khổ đau mất mát này, ngài chẳng thể nói gì mà chỉ biết cầu nguyện: “Nhiều người trong anh chị em đã mất tất cả. Thú thực, tôi chẳng biết nói gì với anh chị em mà chỉ biết đồng hành với anh chị em với con tim thinh lặng”. 
 
Trước câu hỏi “tại sao” mà mọi người có thể đặt ra khi phải trải qua những nỗi đau đớn này, Đức Thánh Cha đã trả lời là chỉ có Đức Kitô mới có thể trả lời trong sự thân tình và thinh lặng của cầu nguyện. Và ngài mời mọi người cùng thinh lặng chốc lát để tưởng nhớ tới các nạn nhân.
Và Đức Thánh Cha kết luận: “Chúng ta không đơn độc, chúng ta còn có một người Mẹ, chúng ta có người anh yêu quý của chúng ta là Đức Giêsu. Chúng ta không đơn độc vì chúng ta còn có nhiều anh chị em đã tới giúp đỡ chúng ta trong giờ phút hiểm họa diễn ra”, ngài nhắc tới phong trào quốc tế rộng lớn liên đới với Philippines để khắc phục hậu quả của trận cuồng phong.
 
 Sau khi cử hành Thánh lễ, Đức Thánh Cha đã rời đảo bốn giờ trước thời gian dự định vì thời tiết xấu và một cơn bão cấp 2 sắp đổ bộ. Ngài đã đến thăm một ngôi nhà của các ngư dân bị cơn bão năm 2013 tàn phá, rồi trở về Toà Giám mục - nằm trên một ngọn đồi. Dưới chân đồi có một ngôi nhà cho người già và trẻ em mồ côi do Hội đồng Giáo hoàng Cor Unum tài trợ mới được ngài làm phép hôm nay. Đức Thánh Cha dùng bữa trưa với ba mươi người thân của các nạn nhân cơn bão Haiyan và một số chủng sinh; sau đó đến làm phép “Trung tâm Giáo hoàng Phanxicô dành cho người nghèo”. Đức Thánh Cha vẫn ở trong xe khi làm phép Trung tâm này. Rồi ngài đến thẳng Nhà thờ chính toà Palo, nơi đây dự kiến Đức Thánh Cha sẽ gặp gỡ các giám mục, linh mục, tu sĩ, chủng sinh và những người sống sót sau các cơn bão. Đức Thánh Cha đã ngỏ lời xin lỗi những người tham dự, ngài giải thích: “Chúng tôi chỉ có đủ thời gian để ra máy bay, vì thông tin dự báo thời tiết cho biết thời tiết đang xấu đi. Tôi xin lỗi tất cả anh chị em. Tôi rất tiếc về việc này, vì tôi đã chuẩn bị một điều đặc biệt cho anh chị em. Chúng ta hãy đặt mọi sự trong tay Đức Mẹ, còn bây giờ tôi phải đi”.
 
Sau đó Đức Thánh Cha đến sân bay trên chiếc xe giáo hoàng để có thể chào được nhiều người. Cuối cùng, máy bay của Đức Thánh Cha khởi hành đi Manila và hạ cánh tại căn cứ không quân Villamor lúc 3 giờ chiều giờ địa phương. Từ đó, Đức Thánh Cha tiếp tục đến Toà Sứ thần Toà Thánh; dọc đường ngài cũng chào các tín hữu. 

Mai Tâm
 
(WHĐ)

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

ĐỨC HỒNG Y TỔNG TRƯỞNG BỘ TRUYỀN GIÁO VIẾNG THĂM VIỆT NAM

VATICAN. Từ ngày 19 đến 26.01.2015, Đức Hồng Y Fernando Filoni, Tổng trưởng Bộ Truyền Giáo sẽ viếng thăm mục vụ tại Việt Nam. Đức Hồng Y Filoni đã tháp tùng Đức Thánh Cha Phanxicô trong chuyến tông du tại Sri Lanka và Philippines vừa qua. Ngay khi chuyến tông du kết thúc, Đức Hồng Y Filoni đã đáp máy bay đến Việt Nam để bắt đầu chuyến viếng thăm của mình. Đây là chuyến viếng thăm mục vụ đầu tiên của ĐHY Filoni tại Việt Nam trong cương vị Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo. Tưởng cũng nên nhắc lại, cho đến nay, Việt Nam vẫn được xem là vùng thuộc Bộ Truyền Giáo.

Sau đây là lịch trình cụ thể chuyến viếng thăm của Đức Hồng Y Filoni. 
 
+Thứ ba, ngày 20.01, Đức Hồng Y sẽ gặp gỡ Hội Đồng Giám Mục Việt Nam tại Hà Nội. Sau đó, Ngài sẽ tham dự cuộc gặp gỡ với linh mục đoàn Tổng Giáo phận Hà Nội. Tiếp đến, Đức Hồng Y sẽ cử hành thánh lễ tại Nhà thờ Chính tòa Hà Nội.

+Thứ năm, ngày 22.01, Ngài sẽ đến Trung tâm Thánh Mẫu La Vang, Quảng Trị, để tham dự buổi nói chuyện với các linh mục, tu sĩ nam nữ và giáo dân trước khi cử hành thánh lễ tại đây.

+Thứ sáu, ngày 23.01, ĐHY sẽ cử hành thánh lễ tại Trung tâm Mục vụ Giáo phận Đà Nẵng nhân kỷ niệm 400 năm Tin Mừng được loan báo tại giáo phận này.

+Thứ bảy, ngày 24.01, ĐHY sẽ dâng thánh lễ tại Nhà thờ Chính tòa của Giáo phận Xuân Lộc nhân kỷ niệm kim khánh 50 năm thành lập Giáo phận này.

+Chúa nhật ngày 25.01, ĐHY sẽ cử hành thánh lễ tại Tổng giáo phận Thành phố Hồ Chí Minh trước khi kết thúc chuyến viếng thăm chính thức tại Việt Nam.

Truyền thông Dòng Tên Việt Nam xin Chúa thương đổ tràn muôn ơn lành hồn xác xuống trên ĐHY nhân chuyến viếng thăm này. Đồng thời, xin cầu chúc chuyến viếng thăm sẽ mang lại nhiều hoa trái thiêng liêng cho toàn thể Giáo hội Việt Nam cũng như các giáo hội địa phương Ngài sẽ thăm viếng.

Từ Vatican, Jos. Nguyễn Tiến Khải, SJ.
(dongten.net)

THÁNH LỄ BẾ MẠC NĂM THÁNH MỪNG 400 NĂM DÒNG TÊN ĐẾN LOAN BÁO TIN MỪNG TRÊN ĐẤT VIỆT

Sáng ngày 18/01/2015, Năm Thánh mừng 400 năm Dòng Tên đến loan báo Tin Mừng trên Đất Việt đã chính thức khép lại với Thánh Lễ đại trào tại giáo xứ Hiển Linh, Thủ Đức do Đức cha Cosma Hoàng Văn Đạt, S.J., Giám mục Giáo phận Bắc Ninh, Tổng Thư ký Hội đồng Giám mục Việt Nam chủ tế. 

 
Cùng đồng tế với Đức cha Cosma có:
  • Đức cha Phanxicô Xaviê Lê Văn Hồng, Tổng Giám mục Huế, phó Chủ tịch HĐGM Việt Nam
  • Đức cha Giuse Đặng Đức Ngân, Giám mục giáo phận Lạng Sơn,
  • Đức cha Tôma Vũ Đình Hiệu, Giám mục giáo phận Bùi Chu,
  • Đức cha Giuse Nguyễn Năng, Giám mục giáo phận Phát Diệm,
  • Đức cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp, Giám mục giáo phận Vinh,
  • Đức cha Giuse Nguyễn Chí Linh, Giám mục giáo phận Thanh Hóa,
  • Đức cha Mátthêu Nguyễn Văn Khôi, Giám mục giáo phận Quy Nhơn,
  • Đức cha Antôn Vũ Huy Chương, Giám mục giáo phận Đà Lạt,
  • Đức cha Micae Hoàng Đức Oanh, Giám mục giáo phận Kontum
  • Đức cha Giuse Nguyễn Tấn Tước, Giám mục giáo phận Phú Cường
  • Đức cha Phêrô Trần Đình Tứ, nguyên Giám mục giáo phận Phú Cường,
  • Đức cha Stêphanô Tri Bửu Thiên, Giám mục giáo phận Cần Thơ
  • Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Khảm, Giám mục giáo phận Mỹ Tho
  • Đức cha Giuse Trần Xuân Tiếu, Giám mục giáo phận Long Xuyên
  • Đức cha Giuse Vũ Duy Thống, Giám mục giáo phận Phan Thiết
hơn 120 linh mục và gần 3000 tín hữu.

Đặc biệt, trong Thánh Lễ có sự hiện diện của cha Adolfo Nicolás, S.J., Bề trên Tổng quyền Dòng Tên, cha Daniel P. Huang, S.J. Phụ tá Bề trên Tổng quyền đặc trách Vùng Châu Á Thái Bình Dương, cha Antoine Kerhuel, S.J., Phụ tá Bề trên Tổng quyền đặc trách Vùng Tây Âu, cha John Dardis, S.J. Chủ tịch Dòng Tên Vùng Tây Âu, cha Mark T. Raper, S.J. Chủ tịch Dòng Tên Vùng Châu Á Thái Bình Dương và quý cha bề trên thượng cấp Dòng Tên Vùng Châu Á – Thái Bình Dương gồm các tỉnh và miền Dòng: Nhật Bản, Hàn Quốc, Indonesia, Philippines, Úc, Trung Hoa, Singapore – Malaysia, Thái Lan, Micronesia, Campuchia. Đây là lần thứ hai vị lãnh đạo của Dòng Tên trên toàn thế giới thăm Việt Nam kể từ khi được bầu làm Bề trên Tổng quyền Dòng Tên năm 2008. 

Trước khi bắt đầu Thánh Lễ, cha Giám tỉnh Dòng Tên đã đại diện anh em trong Dòng ngỏ lời chào mừng quý Đức cha, quý cha, quý bề trên, quý tu sĩ nam nữ và cộng đoàn; đồng thời, giới thiệu danh tính quý Đức cha và quý cha đến từ Trung ương Dòng và Vùng Châu Á Thái Bình Dương.

Mở đầu Thánh Lễ, Đức cha Cosma nhắc lại biến cố 3 nhà truyền giáo Dòng Tên đặt chân đến Đà Nẵng cách đây 400 năm và mời gọi mọi người tiếp bước các ngài lên đường loan báo Tin Mừng trên quê hương Việt Nam. 

Trong bài giảng Lễ, vị giám mục đầu tiên xuất thân từ Dòng Tên Việt Nam đã chia sẻ về kinh nghiệm phân định của thánh I-nhã Loyola, đấng sáng lập Dòng Tên khi thánh nhân thường xuyên tự hỏi “Phải làm gì – Quid Agendum?” trước những cảnh huống mà ngài phải đối diện. Thế nên, theo Đức cha Cosma: “Phải làm gì? là câu hỏi Dòng Tên thường đặt ra cho chính mình khi phải đối diện với một hoàn cảnh mới.”

Từ câu hỏi này, Đức cha đưa dẫn cộng đoàn ngược dòng thời gian để trở về với biến cố một nhóm thừa sai Dòng Tên đã đến Hội An sau khi bị trục xuất khỏi Nhật Bản cách đây đúng 400 năm. Các vị thừa sai ấy cũng đã tự hỏi “phải làm gì?” khi “thấy tâm hồn và đời sống của dân chúng rất gần với Tin Mừng.” Lời đáp cho câu hỏi này chính là “hàng trăm anh em [Dòng Tên] từ châu Á, châu Âu và châu Mỹ đã thành công trong việc đặt những nền móng vững chắc cho Hội Thánh tại Việt Nam cho đến hôm nay,” Đức cha nhấn mạnh.

Tưởng cũng nên nhắc lại, ngày 18/01/1615, ba tu sĩ Dòng Tên gồm: Linh mục Francesco Buzomi – người Ý, linh mục Diogo Carvalho – người Bồ Đào Nha, và tu huynh António Dias – người Bồ Đào Nha đã đến vùng biển Cửa Hàn – Đà Nẵng. Nhờ bàn tay quan phòng của Thiên Chúa, các thừa Dòng Tên đã khám phá ra một cánh đồng truyền giáo bao la và phì nhiêu nơi vùng đất Con Rồng Cháu Tiên. Khởi đi từ biến cố này, Tin Mừng của Chúa Kitô đã dần dần được loan báo rộng rãi tại cả Đàng Trong lẫn Đàng Ngoài và đã đâm hoa kết trái phong phú. 
Trở về với bối cảnh Việt Nam hôm nay, Đức cha cũng tiếp tục đặt câu hỏi: “Dòng Tên phải làm gì ở Việt Nam?” và mời gọi anh em Dòng Tên “cùng với mọi người thành tâm thiện chí bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống […] đáp ứng lời mời gọi của Đức Thánh Cha Phanxicô trở nên những ngôn sứ của niềm vui Tin Mừng, vì ở đâu có người tận hiến thì ở đấy có niềm vui.”

Sau cùng, khi nhắc lại gương của thánh Phanxicô Xaviê, bổn mạng Tỉnh Dòng Tên Việt Nam và Chân phước Anrê Phú Yên, Đức cha Cosma mời gọi các tu sĩ Dòng Tên ở cấp độ cá nhân cũng như toàn thể Tỉnh Dòng trở nên “những nhịp cầu để Chúa đến với con người và con người đến với Chúa […] lên đường đến với những anh chị em ở những nơi xa xôi nhất, vượt qua bao khó khăn và nguy hiểm, đưa được Tin Mừng đến với những nơi chưa ai biết Chúa.” 

Trước khi kết thúc Thánh lễ, sau phần cám ơn của cha Giám tỉnh Việt Nam, cha Bề Trên Tổng quyền đã ngỏ lời cám ơn quý Đức cha, quý cha và tất cả cộng đoàn đã đến hiệp dâng Thánh lễ tạ ơn với anh em Dòng Tên. Đồng thời, cha Tổng quyền cũng mời gọi các em thiếu nhi và các bạn trẻ đang hiện diện trong Thánh lễ quảng đại đáp lại lời mời gọi của Chúa để phục vụ Giáo hội Việt Nam. Ngài cũng tha thiết xin cộng đoàn tiếp tục cầu nguyện cho các tu sĩ Dòng Tên trong đời sống dâng hiến cũng như trong sứ mạng phục vụ Giáo hội.

Năm Thánh mừng 400 năm Dòng Tên đến loan báo Tin Mừng trên Đất Việt đã kết thúc nhưng ngọn lửa của lòng nhiệt thành truyền giáo sẽ vẫn tiếp tục bùng cháy, để từ ngọn lửa ban đầu đã được đốt lên từ lớp lớp thế hệ các thừa sai tiếp tục tiếp tục làm bùng lên nhiều ngọn lửa khác.

Xem hình ảnh : 

Bản tin: Chỉnh Trần, S.J. 
Hình ảnh: Bá Tinh, S.J. ; Hoàng Dũng, S.J., Hoàng Sơn, S.J 

(dongten.net)

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #13

“Taị sao Chuá lại để xảy ra như vậy?" là câu hỏi trong nước mắt cuả bé gái 12 tuổi Glyzelle Iris Palomar đặt ra cho Đức Giáo Hoàng. 

Em cùng với một bé trai 14 tuổi tên là Jun Chura là đại diện cho những trẻ bụi đời đang được viện 'Tulay ng Kabataan' nuôi dưỡng, và là một trong nhiều nhân chứng được chọn để trình bày những hiện trạng và thách đố cuả xã hội lên ĐTC, trong buổi gặp gỡ dành riêng cho thanh thiếu niên, tổ chức tại Giáo Hoàng Học Viện Santo Tomas.

Sau khi kể hoàn cảnh cuả mình là một bé gái bị bỏ rơi và bị vất ra ngoài lề cuả xã hội. Trong cuộc sống bụi đời ấy em đã chứng kiến nhiều đồng bạn bị cha mẹ bỏ bê đã xa vào những cạm bẫy cuả sự dữ, như nghiện ngập hoặc nạn mãi dâm, em đã không thể đọc tiếp bài dọn sẵn và nhìn lên ĐTC, em đặt câu hỏi:
“Bakit po pumapayag ang Diyos na may ganitong nangyayari?” ("Taị sao Chuá lại để xảy ra như vậy?")

"Tại sao Chuá đã cho phép những sự ấy xảy ra, dù đó không phải là lỗi cuả những đứa trẻ vô tội?"

Em không thể đọc tiếp, nhắm nghiền mắt lại và nức nở khóc.

Cố gắng lắm, em kết thúc bằng một câu hỏi thứ hai “At bakit konti lang ang tumutulong sa amin?” ("và tại sao lại ít có người giúp chúng con như thế ?")

Người ta đã phải giỗ em trước khi đưa em lên bắt tay ĐGH. Ngài đã đứng dậy, bước xuống nửa đường để ôm em vào lòng.

Hình ảnh một vị Giáo Hoàng cũng rưng rưng nước mắt và em Palomar chôn mặt mình vào lòng cuả Ngài đã lập tức được loan tải rộng rãi trên tất cả các hệ thống truyền thông. Nhiều tờ báo đánh giá đây là giây phút cảm động nhất cuả cuộc Tông Du.

Trong bài giảng, để đáp lời em Palomar, ĐTC đã dùng tiếng mẹ đẻ Tây Ban Nha, là một việc Ngài làm khi cần bày tỏ những tâm tình cá nhân, Ngài nói:

"Em ấy là người duy nhất đã hỏi một câu hỏi mà không ai có thể trả lời được. Và em ấy cũng đã không diễn tả hết được bằng lời lẽ nhưng đã bằng những giọt nước mắt."

"Tại sao con trẻ có nhiều đau khổ như thế? Tại sao một đứa bé phải chịu đau khổ?" Ngài đặt lại câu hỏi.

"Chỉ khi nào mà một con tim không thể tìm được câu trả lời và bắt đầu khóc, lúc đó chúng ta mới có thể hiểu được," Ngài nói.

Và ĐTC kêu gọi những người trẻ cần phải học cách để mà khóc.

"Cha mời gọi từng người trong chúng con ở đây hãy tự hỏi mình, rằng tôi đã học được cách khóc chưa, khóc như thế nào? Tôi đã học để mà khóc cho một ai đó bị bỏ rơi bên lề đường chưa? Tồi đã khóc cho một ai đó đang bị nghiện ngập chưa? Tôi đã khóc cho một ai đó bị lộng hành chưa?"

"Đây là điều trên hết mà Cha muốn nói với chúng con: Hãy học để khóc...hãy học, học thực sự để mà khóc, khóc cách nào,"

Ngay cả Chuá Giêsu cũng đã khóc.

ĐTC nhấn mạnh đến cách mà Chúa Giêsu đã phục vụ cho người dân của mình. Ngài đã không sử dụng lòng từ bi của thế gian, như là dừng lại một vài giây để ban phát tiền bạc hoặc những cuả cải vật chất. Nhưng, Đức Giáo Hoàng nói, Chúa Kitô đã dành trọn thời gian để lắng nghe và để thông cảm với người dân của mình.

"Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã khóc," Đức Giáo Hoàng nói. "Ngài đã khóc cho một người bạn vừa mới chết, Ngài đã khóc trong lòng cho một gia đình vừa mới mất đứa con, Ngài đã khóc khi nhìn thấy một bà goá nghèo đem chôn đứa con trai, Ngài đã rơi nước mắt, động lòng trắc ẩn, khi nhìn thấy đám đông không có ai chăm sóc. "

Chỉ khi nào chúng ta học cách khóc với những ai đang đau khổ là chúng ta mới có thể bắt đầu hiểu họ và yêu thương họ, Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích.

"Nếu các con không biết làm thế nào để khóc, các con không thể là người Kitô hữu tốt," Ngài nhấn mạnh.

"Chúng ta hãy học cách khóc, như Glyzelle đã làm gương cho chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta đừng quên bài học này. "

Trần Mạnh Trác
(VietCatholic News)

VIDEO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #9

BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TRONG THÁNH LỂ 
TẠI CÔNG VIÊN RIZAL CỦA THỦ ĐÔ MANILA, PHI;IPPINES 
VỚI CỘNG ĐOÀN HƠN 6 TRIỆU NGƯỜI

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #12

Lịch sử đã được thực hiện! 
Đức Thánh Cha Phanxicô thu hút 6 tới 7 triệu tín hữu Philippines

Theo hãng tin CNA, phát ngôn viên Tòa Thánh nói rằng lịch sử đã được thực hiện vào Chúa Nhật qua khi từ 6 tới 7 triệu tín hữu Phi Luật Tân đã tham dự Thánh Lễ kết thúc chuyến viếng thăm nước này của Đức GH Phanxicô.

Cha Federico Lombardi nói với các thông tín viên báo chí trong một cuộc họp báo tại Manila vào hôm Chúa Nhật rằng “con số chính thức phổ biến cho chúng tôi là giữa 6 và 7 triệu người”. Đây là “biến cố lớn nhất trong lịch sử các vị giáo hoàng”. 


Trong bài giảng lễ, Đức GH Phanxicô nhấn mạnh tới căn tính ta là con cái Thiên Chúa. Ngài kêu gọi phải bảo vệ gia đình chống lại mọi tấn công đang đe dọa nó.

Ngài nói: “đáng buồn thay, trong thời đại ta, gia đình rất thường cần được bảo vệ chống lại các cuộc tấn công hiểm ác và các chương trình đi ngược lại tất cả những điều ta tin là thật và thánh thiêng, tất cả những điều tươi đẹp và cao thượng nhất trong nền văn hóa của ta”.

Đức Phanxicô lên tiếng với hàng triệu người Phi Luật Tân tụ họp tại Quảng Trường Rizal ở Manila trong biến cố cuối cùng của cuộc tông du 5 ngày tại nước này.

Thánh Lễ bế mạc đã đánh dấu biến cố lớn nhất của một vị giáo hoàng trong lịch sử, vượt qua cả Ngày Giới Trẻ Thế Giới năm 1995 cũng tại Manila với Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, người đã lôi cuốn 4-5 triệu tín hữu tham dự Thánh Lễ bế mạc.

Bất chấp bão táp

Trong lời phát biểu vào cuối Thánh Lễ bế mạc, Đức TGM Soc Villegas, Chủ Tịch HĐGM Phi Luật Tân, nói rằng tình yêu Đức Phanxicô và với nó, đức tin của Giáo Hội Phi gồm 85 triệu chi thể đã tự chứng tỏ là bất chấp bão táp (typhoon-proof)


Ngoài việc vượt qua kỷ lục từ trước đến nay của cuộc thăm viếng Phi năm 1995 của Đức Gioan Phaolô II tại cùng một địa điểm, điều đáng lưu ý là biến cố hôm nay không liên hệ gì tới Ngày Giới Trẻ Thế Giới.

Điều cũng đáng lưu ý là: trong khi chuyến tông du Phi lần cuối cùng của Đức Gioan Phaolô II được hiểu như một tạm biệt đối với vị giáo hoàng đã bước vào năm thứ 17 triều đại của mình, thì Đức Phanxicô chủ trì biến lớn nhất lịch sử chỉ trong vòng hai năm sau khi lên ngôi.

Cuối cùng là thời tiết. Manila được đặt dưới cảnh báo bị bão cấp thấp, do đó, Đức Phanxicô phải mặc poncho giống như đám đông. Nhưng cảnh báo ấy chỉ làm tăng cường độ cho khối người “đại dương” ca hát, hoan hô mà có người gọi là “làn sóng Phanxicô”. Họ có mặt tại chỗ hoặc cuốc bộ tới đó trước cả hừng đông.

Khung cảnh đáng lưu ý nữa là Chúa Nhật hôm nay là lễ kính Chúa Giêsu Hài Đồng (Santo Nino) một ngày lễ được người Công Giáo Phi trân quí mừng kính. Vì thế, tín hữu được khuyến khích đem tượng Chúa Hài Đồng tới dự lễ. Nên đã có đến hàng triệu Ninos được giơ lên trong Thánh Lễ cùng với hàng triệu điện thoại di động và tablets thi nhau bấm hình.

Trước Thánh Lễ, Đức GH đã gặp, trong 20 phút, người cha của Kristel Padasas, nhân viên của Sở Cứu Trợ Công Giáo, 27 tuổi, qua đời do một mảnh của giàn âm thanh rơi xuống trúng đầu sau Thánh Lễ hôm trước tại Tacloban.

Em thấy Thiên Chúa trong mắt ngài

Nhiều bản tin đánh đi từ Manila đặt con số người tham dự Thánh Lễ bế mạc của Đức Phanxicô vào khoảng 3 triệu. Nhưng bản tin của BBC cho hay con số đó là 6 triệu người, căn cứ vào phúc trình của các nhân viên thủ đô Manila. Con số này bao gồm những người tham dự Thánh Lễ lẫn những người đứng ở lộ trình quanh Rizal Park. 


Theo đài này, bầu khí hết sức phấn khích bất chấp trời mưa to. Chuyến viếng thăm của Đức Phanxicô tại đây được coi là một thành công lớn. Người ta rất phấn khởi đối với Đức GH và các chủ đề ngài nêu lên: giúp đỡ người nghèo, tầm quan trọng của gia đình, và bảo vệ môi sinh.

Những ai không vào được quảng trường Rizal, vẫn kiên nhẫn đứng dưới dù càng gần địa điểm hành lễ càng hay, mong được thấy Đức GH lúc ngài tới và đi. Một phụ nữ tên Sara nói với BBC rằng trọn gia đình bà từ tỉnh tới đây và ở lại suốt cuối tuần để chắc mẩm được thấy Đức Giáo Hoàng trong chuyến viếng thăm được họ coi là lịch sử, một đời người mới có một lần. Một người đàn ông, tên Jocson, cho hay: “chúng tôi ở đây cũng để làm chứng, để đích thân được thấy Đức Phanxicô”.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô tới trên một giáo hoàng xa biến cải từ một kiểu xe buýt nhỏ của địa phương vốn gọi là “jeepneys”.

Đám đông ca hát và hoan hô mỗi lần ngài dừng lại để chào hỏi tín hữu.

Nhiều người cắm trại suốt đêm ở bên ngoài quảng trường mong được là những người đầu tiên vào quảng trường khi cổng mở vào sáng sớm Chúa Nhật.

Một tín hữu tên Chad Soniko nói với BBC “Đây thật là một niềm vui hết sức lớn lao, một hy vọng hết sức lớn đối với đất nước chúng tôi, vì chúng tôi thực sự cần sứ điệp của ngài, chúng tôi cần biến đổi và đó là điều ngài nói với chúng tôi”. Rồi vừa khóc, anh vừa nói thêm “cảm động thực sự, rất thực”.

John Paul Jones 13 tuổi thì thổ lộ “em thấy Thiên Chúa trong mắt ngài”.

Trước thánh lễ, Đức Phanxicô gặp gỡ các nhà lãnh đạo tôn giáo và người trẻ tại ĐH Santo Tomas là ĐH Công Giáo lớn nhất Á Châu.

Ngài mở đầu cuộc gặp gỡ với hơn 20,000 sinh viên bằng cách tưởng niệm người thiếu nữ 27 tuổi qua đời trong lúc ngài thăm Tacloban. Trước đó, cảnh sát tường rình rằng nàng thiệt mạng khi giàn âm thanh đổ xuống sau Thánh Lễ Thứ Bẩy.

Rồi Đức Phanxicô lắng nghe một số trẻ em nói về kinh nghiệm lớn lên của các em ở ngoài đường phố.

Một em, tên Glyzelle Palomar, 12 tuổi, khóc khi kể lại câu truyện của mình và hỏi tại sao Thiên Chúa lại để trẻ em chịu đau khổ như thế.

Xúc động rõ ràng, Đức Phanxicô trả lời “chỉ khi nào biết khóc, ta mới tiến gần tới chỗ trả lời được câu hỏi của con”.

Ngài nói thêm rằng thế giới cần học cách khóc với những người khốn khó. Ngài nói: “những người ở bên lề đang khóc. Những người bị đẩy qua một bên đang khóc. Những ai bị vứt bỏ đang khóc. Nhưng những ai sống một cuộc sống ít nhiều không thiếu thốn, không hề biết cách khóc”.

Tường trình của Reuters

Hãng tin Reuters cho hay Thánh Lễ của Đức Phanxicô tại Manila thu hút được một đám đông kỷ lục từ 6 đến 7 triệu người tham dự. Con số này do Vatican và chính phủ Phi Luật Tân cung cấp. Con số này bao gồm người tham dự ở Rizal Park lẫn người đứng ở các khu vực chung quanh. 


Theo hãng tin này, Cha Lombardi nói trong một cuộc họp báo rằng “hiển nhiên, chúng tôi không có khả năng đếm hết mọi người hay kiểm chứng được việc này, nhưng dù sao, chúng tôi thấy quá nhiều người nên tin con số này khả hữu”.

Cha nói thêm: “nếu đúng như thế, và chúng tôi nghĩ là đúng, thì đây là biến cố lớn nhất trong lịch sử các vị giáo hoàng”.

Reuters cũng cho rằng Đức Phanxicô tới quảng trường Rizal, với poncho vàng khoác trên phẩm phục trắng, trên chiếc xe cải biến từ kiểu xe “jeepneys” thông dụng của Phi dựa trên thiết kế kiểu xe quân sự của Mỹ dùng trong Thế Chiến II.

Trong bài giảng lễ, Đức Phanxicô khuyên người Phi Luật Tân tránh xa “các cơ cấu xã hội kéo dài mãi mãi cảnh nghèo, cảnh ngu dốt và nạn tham nhũng”, một chủ đề ngài từng nhấn mạnh khi nói chuyện với TT Benigno Aquino. TT Aquino cũng tham dự Thánh Lễ bế mạc.


Ngài cũng chỉ trích chính sách kiểm soát dân số của chính phủ Phi, cho rằng gia đình hiện đang bị đe dọa bởi “những cuộc tấn công hiểm ác và các chương trình đi ngược lại tất cả những điều chúng ta tin là thật và thánh thiêng”.

Reuters cũng thuật lại buổi gặp gỡ người trẻ tại ĐH Santo Tomas, trong đó, bé gái 12 tuổi tên Glyzelle Iris Palomar nói với Đức GH rằng “Nhiều trẻ em bị cha mẹ bỏ rơi. Nhiều em trở thành nạn nhân và nhiều điều xấu xa đã xẩy ra cho các em, như ghiền ma túy và đĩ điếm. Tại sao Thiên Chúa lại cho phép điều này xẩy ra, dù các trẻ em không có lỗi chi? Tại sao chỉ một số ít người giúp đỡ chúng con?”

Bé gái, vốn được cứu và tìm được nơi trú thân tại một cộng đoàn do Giáo Hội quản trị, đã bật khóc và không thể nói hết bài nói soạn sẵn. Đức GH đã ôm lấy em và sau đó, đã gạt qua một bên bài diễn văn soạn sẵn khi trả lời em.

Ngài trả lời bằng tiếng Tây Ban Nha quen thuộc và được một thông dịch viên dịch sang tiếng Anh cho đám đông khoảng 30,000 người trẻ tại khuôn viên ĐH Santo Tomas: “Tại sao trẻ em chịu đau khổ? Cha mời mỗi người chúng con tự hỏi mình, ‘tôi đã học cách khóc chưa… khi thấy một một đứa trẻ đói, một đứa trẻ ở đường phố sử dụng ma túy, một đưá trẻ không nhà, một đưa trẻ bị bỏ rơi, một đứa trẻ bị bạo hành, một đứa trẻ bị xã hội sử dụng làm nô lệ’?”

Liên Hiệp Quốc cho biết 1.2 trẻ em đang sống ngoài đường phố ở Phi Luật Tân. Còn theo Quĩ Bảo Vệ Trẻ Em, 35.1% trẻ em hiện sống trong cảnh nghèo và gần 33% người Phi Luật Tân sống trong các khu ổ chuột.

Vũ Văn An
(VietCatholic News)

VIDEO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #8

TƯỜNG THUẬT THÁNH LỄ DO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ CỬ HÀNH
TẠI CÔNG VIÊN RIZAL CỦA THỦ ĐÔ MANILA, PHI;IPPINES 
VỚI CỘNG ĐOÀN HƠN 6 TRIỆU NGƯỜI

ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TÔNG DU PHILIPPINES #11

BÀI NÓI CHUYỆN CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ 
VỚI GIỚI TRẺ PHILIPPINES TẠI ĐẠI HỌC SANTO TOMAS

Các bạn trẻ thân mến, khi cha tự phát nói, cha hay nói bằng tiếng Tây Ban Nha. Đúng không? Vì cha đâu có biết nói tiếng Anh. Cho phép cha nói nó nhé? (Vỗ tay. Vâng!). Cám ơn các con nhiều lắm.

Cha này là Cha Mark, một thông dịch viên giỏi.

Trước tiên, hôm nay có tin buồn: Hôm qua khi Thánh Lễ sắp bắt đầu, một mảnh của giàn giáo rơi xuống và khi rơi xuống đã đánh trúng đầu một thiếu nữ làm việc tại khu vực. Và nàng đã qua đời. Tên nàng là Kristel. Nàng làm cho cơ quan và chuẩn bị cho chính Thánh Lễ ấy. Nàng mới có 27 tuổi, trẻ như các con. Nàng làm việc [cho một cơ quan gọi là Sở Cứu Trợ Công Giáo], một thiện nguyện viên. Cha muốn tất cả các con, trẻ như nàng, cầu nguyện giây lát trong im lặng cùng với cha và chúng ta cầu nguyện với mẹ chúng ta, Đức Bà ở trên trời.

Chúng ta hãy cầu nguyện

[Im lặng]

[Kính mừng Maria… ]

Chúng ta cũng hãy cầu nguyện cho cha mẹ nàng. Nàng là con gái duy nhất. Mẹ nàng đang từ Hồng Kông tới và cha nàng lên Manila để chờ.

[Lạy Cha chúng con ở trên trời]

[Bằng tiếng Anh, trong bản văn soạn sẵn:]

Quả là một niềm vui đối với cha được ở với các con sáng nay. Cha thân chào mỗi người trong chúng con tự đáy lòng cha, và cha cám ơn tất cả những ai làm cho cuộc gặp gỡ này khả hữu. Trong chuyến viếng thăm Phi Luật Tân của cha, cha muốn gặp người trẻ cách riêng, được lắng nghe và nói chuyện với các con. Cha muốn bày tỏ tình yêu thương và các hy vọng của Giáo Hội đối với các con. Và cha muốn khuyến khích các con, trong tư cách công dân Kitô hữu của xứ sở này, hãy hiến thân một cách say mê và trung thực cho công cuộc canh tân xã hội và giúp xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.

Một cách đặc biệt, cha cám ơn những người trẻ đã dâng lên cha những lời nghinh đón. [kể tên những người trẻ đã lên tiếng] Cám ơn các con rất nhiều.

Và chỉ có một số rất ít đại diện giới nữ nơi chúng con. Quá ít, hỉ?

[cười rộ. Ghi chú: có ba thanh thiếu niên lên tiếng và một thiếu nữ, nói sau người nói đầu tiên, tức người trẻ đã được cứu khỏi đường phố. Thiếu nữ đặt một câu hỏi với Đức Giáo Hoàng, liên quan tới các bất công mà trẻ em phải gánh chịu như đĩ điếm và bị bỏ rơi, Tại sao Thiên Chúa cho phép những chuyện như thế xẩy ra, mặc dù không phải do lỗi của các trẻ em? Và tại sao chỉ có rất ít người giúp đỡ chúng con?]

Giới nữ có nhiều điều để nói với chúng ta về xã hội hôm nay. [Vỗ tay]. Đôi khi chúng ta quá “machistas” (trọng nam khinh nữ) nên không dành chỗ cho nữ giới, nhưng nữ giới có khả năng nhìn sự việc theo một góc cạnh khác với chúng ta, với một con mắt khác. Giới nữ có khả năng đặt những câu hỏi mà nam giới chúng ta không có khả năng hiểu chúng. Hôm nay, hãy nhìn vào sự kiện này. Em gái (Glyzelle) là người duy nhất đặt một câu hỏi mà không có câu trả lời. Và em cũng không thể phát biểu bằng lời, mà đúng hơn bằng nước mắt. Cho nên, khi vị Giáo Hoàng sắp tới mà đến [Manila], thì yêu cầu có nhiều thiếu nữ/phụ nữ hơn về số lượng nghe! [vỗ tay].

Cha cám ơn con, Jun, đã tự nói về con một cách mạnh dạn đến thế. Cái nhân trong câu hỏi của con, như cha đã nói, gần như không có câu trả lời. Chỉ khi nào biết khóc cho những sự việc con nói tới, ta mới có khả năng tiến gần việc trả lời cho câu hỏi đó. Tại sao trẻ em chịu đau khổ nhiều đến thế? Tại sao trẻ em chị đau khổ? Khi trái tim có khả năng tự hỏi mình và biết khóc ta mới hiểu được một điều gì đó.

Có một lòng cảm thương thế gian hoàn toàn vô dụng. Con đã nói đôi điều về điều ấy. Một lòng cảm thương chỉ dẫn ta tới chỗ cho tay vào túi và bố thí một điều gì đó cho một ai đó, cho người nghèo. Nếu Chúa Kitô chỉ có thứ lòng cảm thương ấy thì hẳn Người sẽ bước qua, chào hỏi vài ba người, rồi tiếp tục bước [về nhà Cha]. Nhưng chỉ khi nào Chúa Kitô khóc và có khả năng khóc, Người mới hiểu cuộc sống ta, hiểu những gì đang xẩy ra trong đời ta.

Các trẻ nữ, trẻ trai, người trẻ thân mến, trong thế giới ngày nay, đang rất thiếu khả năng biết khóc. Người bị hất hủi đang khóc. Những ai bị đẩy ra bên lề đang khóc. Những ai bị vất bỏ đang khóc. Nhưng [những ai trong chúng ta đang sống một cuộc sống ít nhiều không có nhu cầu thì không biết khóc]. Một số thực tại ở trong đời, ta chỉ thấy nhờ những con mắt được thanh tẩy bằng nước mắt.

Cha mời mỗi người chúng con ở đây hãy tự hỏi mình, tôi đã học cách khóc chưa, cách kêu la chưa? [Khi thấy một đứa trẻ đói, một đứa trẻ thèm ma túy ở đường phố, một đứa trẻ không nhà, một đứa trẻ bị bỏ rơi, một đứa trẻ bị bạo hành, một đứa trẻ bị xã hội lợi dụng, như một nô lệ chưa?] Bất hạnh một điều, có những người khóc vì họ muốn nhiều hơn. Đây là điều đầu tiên cha muốn nói. Chúng ta hãy học cách khóc, như bé gái đã chứng tỏ với chúng ta [chỉ bé gái đặt câu hỏi]. Chúng ta đừng quên bài học này. Câu hỏi vĩ đại tại sao nhiều trẻ em đến thế chịu đau khổ, bé gái vừa hỏi vừa khóc. Và câu trả lời vĩ đại mà ta có thể đưa ra ngày hôm nay là: ta hãy học, thực sự học cách khóc, cách kêu la.

Chúa Giêsu trong Tin Mừng, đã khóc. Người khóc khi Người thấy người góa phụ nghèo phải chôn đứa con trai. Và người xúc động đến chẩy nước mắt, đến nỗi cảm thương khi Người thấy nhiều đám đông không có mục tử. Nếu các con không học cách khóc, các con không thể là Kitô hữu tốt.

Đấy là một thách đố. Jun và Glyzelle đã đặt ra thách đố này cho chúng ta hôm nay. Và khi các em đặt ra câu hỏi này với chúng ta, tại sao trẻ em đau khổ, tại sao thảm trạng này hay thảm trạng nọ xẩy ra ở trên đời, câu trả lời của chúng ta một là im lặng hai là một lời nào đó phát xuất từ nước mắt ta. Các con hãy can đảm lên. Đừng sợ phải khóc.

Rồi tới Leandros Santos II và câu hỏi của anh. Anh cũng đặt những câu hỏi. Thế giới thông tin. Ngày nay với quá nhiều phương tiện truyền thông, ta quá tải với thông tin. Và điều ấy có xấu không? Không. Điều ấy tốt và hữu ích. Nhưng có một nguy cơ thực sự khi sống theo lối tích lũy thông tin. Ta có nguy cơ trở thành [những người trẻ bảo tàng viện], có mọi sự nhưng không biết phải làm gì. Chúng ta không cần những người trẻ bảo tàng viện, nhưng ta cần những người trẻ khôn ngoan. Các con hỏi cha, “thưa cha, làm thế nào chúng con trở nên [khôn ngoan]? Đây là một thách đố khác. Thách đố yêu thương.

Môn quan trọng nhất các con phải học ở Đại Học là môn nào? Đâu là môn học quan trọng nhất các con phải học ở đời? Là học cách yêu thương. Đây là thách đố mà đời sống đem lại cho các con. Không chỉ tích lũy thông tin mà không học cách sử dụng nó. Nhưng nhờ tình yêu kia, thông tin này sẽ sinh hoa trái.

Muốn được vậy, Tin Mừng đề nghị với ta một con đường thanh thản và tiến tới. Bằng cách sử dụng 3 ngôn ngữ: ngôn ngữ của trí, ngôn ngữ của tâm và ngôn ngữ của bàn tay. Và ba ngôn ngữ ấy, phải sử dụng chúng một cách hòa hợp. Điều các con nghĩ, các con phải cảm nhận được và đem thực hành thứ thông tin xuất hiện trong trái tim các con và thể hiện nó trong việc làm thực sự. Và làm thế một cách hòa hợp. Hãy nghĩ điều các con cảm nhận và điều các con làm. Cảm nhận điều chúng con nghĩ và làm. Làm điều chúng con nghĩ và cảm nhận. Ba ngôn ngữ.

Các con có thể nhắc lại điều ấy không? Nghĩ, cảm nhận và làm. {Giới trẻ nhắc lại ba lần] Và tất cả những điều ấy một cách hòa hợp.

Tình yêu thực sự là yêu và để các con được yêu.[ Để mình được yêu khó hơn yêu]. Đó là lý do tại sao tiến tới tình yêu hoàn hảo của Thiên Chúa lại khó đến thế. Vì ta có thể yêu Người, nhưng điều quan trọng là để Người yêu thương các con. Tình yêu thực sự là mở lòng mình ra đón nhận tình yêu muốn đến với các con, tình yêu luôn tạo ngạc nhiên nơi ta. Nếu các con chỉ có thông tin, thì yếu tố ngạc nhiên sẽ đội nón ra đi. Tình yêu mở lòng các con cho ngạc nhiên và là ngạc nhiên vì nó giả thiết một cuộc đối thoại giữa hai người, [giữa người yêu và người được yêu]. Và ta nói rằng Thiên Chúa là một Thiên Chúa của ngạc nhiên vì Người luôn yêu ta trước nhất và Người chờ đợi ta với một ngạc nhiên. Thiên Chúa làm ta ngạc nhiên.
Ta hãy để ta được Thiên Chúa làm cho ngạc nhiên. Ta đừng có thứ tâm lý máy vi tính để nghĩ rằng ta biết hết.

Mọi giải đáp đều có trên màn ảnh vi tính, nhưng không có ngạc nhiên thực sự. Trong thách đố yêu thương, Thiên Chúa tự tỏ mình ra qua các ngạc nhiên.

Ta hãy nghĩ tới Thánh Mátthêu, một nhà tài chánh tốt, nhưng ngài làm người khác thất vọng vì đã đánh thuế các công dân của mình, những người Do Thái, để nộp cho người Rôma. Ngài có đầy tiền bạc nhưng vẫn đánh những thứ thuế này. Nhưng rồi Chúa Giêsu đi qua, nhìn ngài, và nói, hãy theo Thầy. Ngài không thể tin được.

Nếu các con có thì giờ, các con hãy đi xem bức tranh Caravaggio vẽ cảnh này. Chúa Giêsu kêu gọi ngài và những người quanh ngài nói: “tên này sao? Hắn phản bội mà? Hắn đâu có tốt”. Và ngài khư khư giữ tiền bạc cho chính ngài. Nhưng sự ngạc nhiên được yêu đã thắng vượt ngài và [ngài theo chân Chúa Giêsu].

Hôm ấy lúc Thánh Mátthêu bỏ nhà ra đi, tạm biệt vợ, ngài không bao giờ nghĩ rằng ngài sẽ trở về mà không có tiền bạc, và lo lắng về việc làm sao có những tiệc tùng lớn, chuẩn bị tiệc tùng cho Đấng đã yêu mình trước, Đấng đã làm Thánh Mátthêu ngạc nhiên với một điều đặc biệt, quan trọng hơn mọi tiền bạc mà Thánh Nhân có.

Các con hãy để Thiên Chúa làm cho ngạc nhiên. Đừng sợ các ngạc nhiên. Chúng rung chuyển đất dưới chân các con, chúng làm ta không chắc chắn. Nhưng chúng đẩy ta về phía trước, đúng hướng. Tình yêu chân thực dẫn các con tới chỗ khánh kiệt ở trên đời. [thậm chí có nguy cơ trắng tay].

Ta hãy nghĩ tới Thánh Phanxicô. Ngài chết với hai bàn tay trắng, trắng túi, nhưng với một trái tim đầy tràn. Không phải tuổi trẻ bảo tàng viện, mà là tuổi trẻ khôn ngoan. Muốn khôn ngoan, hãy sử dụng ba ngôn ngữ: nghĩ tốt, cảm nhận tốt và làm tốt. Và muốn khôn ngoan, các con hãy để mình được tình yêu Thiên Chúa làm cho ngạc nhiên. Đấy là một đời sống tốt.

Cám ơn các con.

Và người đến với một kế hoạch tốt để chỉ cho ta thấy phải đi đứng trong đời ra sao là Ricky. Với mọi hoạt động, nhiều phương diện cùng đi với người trẻ. Cám ơn Ricky, về những gì con làm, và các bạn của con. Nhưng Ricky này, cha muốn hỏi con một câu hỏi: con và các bạn con sắp sửa cho đi. Cho sự giúp đỡ. Nhưng các con có để cho mình tiếp nhận không? Ricky, hãy trả lời từ tận cõi lòng con đi.

Trong Tin Mừng, ta vừa nghe, có một câu rất đẹp mà đối với cha quan trọng hơn cả. Tin Mừng nói rằng Người nhìn người thanh niên, Chúa Giêsu nhìn anh ta, và yêu mến anh ta. Khi ta thấy một nhóm bạn hữu, Ricky và các bạn của anh ta, ta yêu mến họ nhiều vì họ làm những điều rất tốt. Nhưng câu quan trọng nhất là câu Chúa Giêsu nói, “con chỉ còn thiếu một điều”.

Ta hãy lắng nghe lời đó của Chúa Giêsu trong thinh lặng. Con chỉ còn thiếu một điều. Con chỉ còn thiếu một điều. Con còn thiếu điều gì? Với tất cả những ai Chúa Giêsu rất thương yêu, cha hỏi các con, các con có để người khác cho các con từ kho lẫm của họ, cho chúng con là những người không có các kho lẫm như thế không? Người Xa Đốc, các tiến sĩ lề luật, thời Chúa Giêsu, đã cho người khác nhiều điều, lề luật, dạy dỗ họ. Nhưng họ không bao giờ để người ta cho họ điều gì. Chúa Giêsu đã phải đến để tự để cho mình cảm được lòng cảm thương, được yêu mến. Có bao nhiêu người trẻ trong chúng con được như thế? Các con biết cách cho đi nhưng các con chưa học cách tiếp nhận. Các con chỉ còn thiếu một điều: [bằng tiếng Anh: trở nên người ăn mày. Trở nên người ăn mày] trở nên người ănmày. Đó là điều c`ác con còn thiếu. Học cách ăn mày. Và ăn mày những người ta cho.

Điều này không dễ hiểu. Học cách ăn mày. Học cách tiếp nhận [từ đức khiêm nhường của những người ta giúp đỡ]. Học cách để người nghèo giảng tin mừng cho ta. Những người ta giúp đỡ. Người tàn tật, người mồ côi. Họ có quá nhiều điều để tặng ta. Tôi đã học cách ăn mày cả những điều đó chưa? Hay tôi chỉ cảm thấy tự mãn, và chỉ sẵn sàng dâng tặng một điều gì đó. Các con cho đi và nghĩ các con chẳng cần điều gì. Các con có biết các con cũng là người nghèo không? Các con có biết cảnh nghèo của các con không và nhu cầu cần tiếp nhận không? Các con có để những người các con phục vụ rao giảng tin mừng cho các con không, chịu để họ ban cho các con không? Và đó là điều giúp các con trưởng thành trong cam kết đối với người khác. Học cách dơ bàn tay ra từ chính sự nghèo nàn của các con.

Cha có một số điểm cha đã soạn sẵn. Học cách yêu và học cách được yêu. Có một thách thức đó là thách thức của sự toàn vẹn.

[bằng tiếng Anh, trở lại với bản văn của ngài:]

Điều này không chỉ vì đất nước các con, hơn nhiều nước khác, vốn là nước bị việc thay đổi khí hậu ảnh hưởng nặng nề.

Có một thách thức, quan tâm môi trường. Và cuối cùng, thách thức người nghèo.

[Trở lại tiếng Tây Ban Nha:]

Yêu người nghèo. [Các giám mục của các con muốn các con chăm sóc người nghèo cách đặc biệt trong năm nay]. Các con có nghĩ tới người nghèo không? Các con có cảm nhận với người nghèo không? Có làm điều gì đó cho người nghèo không? Và các con có yêu cầu người nghèo ban cho các con sự khôn ngoan họ vốn có không?

Đó là điều cha muốn nói với các con hôm nay. Xin lỗi, cha chưa đọc những gì cha đã chuẩn bị cho các con. [Nhưng có một câu làm cha an ủi]: Thực tại tốt hơn ý tưởng. Và thực tại mà [các con đề ra] mà tất cả các con có thì tốt hơn tờ giấy cha có trước mặt.

Cám ơn các con rất nhiều.


Vũ Văn An
(VietCatholic News)