Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN CHẦU MÌNH THÁNH CHÚA VÀ LẦN CHUỖI LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT, 17.6.2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ SÁU TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022.
Thứ Năm, 16 tháng 6, 2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN CHẦU MÌNH THÁNH CHÚA VÀ LẦN CHUỖI MÂN CÔI, 16.6.2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ NĂM TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022
Thứ Tư, 15 tháng 6, 2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ TƯ TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022
Thứ Ba, 14 tháng 6, 2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ BA TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022
SỰ KỲ DIỆU CỦA ĐÔI BÀN TAY
TGPSG – Ngày Người Cha năm nay được mừng vào Chúa nhật 19-6-2022. Khi nhớ về thân phụ của mình, nữ tu Thánh Quế đã kể lại: “Lúc 7 tuổi, lần đầu tiên tôi để ý và phát hiện ra đôi tay của ba chẳng đẹp tí nào. Nó vừa đen sậm vì cháy nắng, và khi chạm vào thì đầy cảm giác khô ráp, cả những sần sùi, chai cứng…”
Nhưng vị nữ tu này đã kết luận: “Đôi tay ba má trở nên nhiệm mầu và đẹp đẽ nhất vì đó là tất cả tình yêu thương và hy sinh cả một đời mà ba má dành cho chị em chúng tôi…”
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình hạnh phúc với tình yêu thương của ba má và các chị em.
Ba tôi từng là tu sinh của Đan viện Biển Đức, sau năm 1975, vì thời cuộc, ba không còn được tiếp tục con đường tu trì. Có lẽ đó cũng là cơ duyên để ba gặp má tôi.
Má là một thiếu nữ ngoại đạo, nhưng như lời má kể, trước khi quen ba, má đã được lôi cuốn cách kì lạ mỗi khi đi ngang nhà thờ trong xứ đạo, nhất là khi nghe ca đoàn hát thánh ca, có lúc má đứng lặng người dù chưa hiểu hết những gì mà những bài hát ấy diễn tả.
Thế rồi, ba má tôi kết hôn và dĩ nhiên má được theo đạo. Cuộc sống mưu sinh ngày càng vất vả hơn khi ba má dần dần có đến 5 mặt con, thế nhưng tinh thần đạo đức bình dân cùng đức tin đơn sơ của ba má luôn là nền tảng cho việc nuôi dạy con cái.
Những kí ức tuổi thơ còn nguyên trong tôi với những dấu ấn thật sâu đậm. Lúc ấy tôi mới độ 7 tuổi, một buổi chiều khi ba đi làm về, tôi mang một ly nước mời ba. Ba đưa bàn tay ra nhận lấy với nụ cười rạng rỡ cùng những giọt mồ hôi lăn dài trên trán. Đôi mắt tôi bỗng tròn xoe và ngạc nhiên nhìn vào bàn tay của ba. Lần đầu tiên tôi để ý và phát hiện ra đôi tay của ba chẳng đẹp tí nào. Nó vừa đen sậm vì cháy nắng, và khi chạm vào thì đầy cảm giác khô ráp, cả những sần sùi, chai cứng. Nó làm cho đứa bé như tôi có chút ngần ngại, thậm chí hơi sợ vì chẳng mềm mại, dễ nhìn chút nào. Nó cũng không giống với đôi tay mập mạp và trắng trẻo, sạch sẽ của bác Hai bán vàng ở cửa hàng đầu chợ. Hình ảnh đôi tay của ba mà tôi bắt gặp hôm ấy làm tôi không khỏi tò mò tìm hiểu.
Một lần khác, tôi lén nhìn đôi tay của má xem có đẹp hơn tay của ba không. Nhưng tôi cũng thất vọng vì dù là nữ, má không để móng tay dài hay sơn phết các màu sặc sỡ như mấy cô dì khác. Đôi tay của má dù có thon nhỏ hơn tay ba, nhưng dường như nó cũng chai sần và còn thêm những vết sẹo nho nhỏ có lẽ do dao cắt, và vài vết phỏng nữa.
Ngày nhỏ khi đi học, nếu có ai đó hỏi ba má tôi làm nghề gì, tôi thường lảng đi để khỏi trả lời. Vì lẽ, ba tôi bán cà-rem đá, còn má thì bán bánh bao ngoài bến xe. Nhiều lần tôi cũng thắc mắc, sao ba má tôi không là bác sĩ hay giáo viên hay một nghề nào khác để tôi có thể hãnh diện khoe với bạn bè.
Vâng, ba má tôi chỉ làm những công việc rất bình thường của những người nghèo. Và đó là câu trả lời cho việc những đôi tay kia trở nên sần sùi, hao mòn đi.
Hằng ngày, đôi tay của ba phải tiếp xúc với đá, với muối để ướp kem, thứ kem đá chứ không phải kem hộp như bây giờ nên đôi tay của ba bị ăn mòn và chai cứng. Trên chiếc xe thồ cộc kệch, ba đẩy thùng kem đi khắp làng xóm, ngõ ngách để bán. Chiếc áo xanh ngắn tay, bạc màu không đủ để che đôi tay ấy giữa nắng gió, vì thế mà nó cháy đen lên tận cùi chỏ.
Còn má thường phải dậy từ rất sớm để hấp bánh bao và mang ra bến xe bán cho kịp những chuyến xe khách đầu tiên. Củi lửa và hơi nóng mỗi lần mở nắp nồi bánh đã tạo nên những vết phỏng trên tay má. Thời gian ngồi chờ, má còn tranh thủ gọt thơm, rồi xiên que, cho vào bịch bán cho khách. Con dao gọt thơm sắc bén đã làm tay má đứt nhiều lằn. Chiều đến, má phải về sớm lo cơm nước và chăm sóc cho năm đứa con nheo nhóc ở nhà, thì còn thời gian đâu mà chăm sóc, sửa soạn cho đôi tay
Cứ thế, chị em tôi lớn dần tỉ lệ thuận với sự hao mòn của đôi tay ba má. Những đôi tay kì diệu ấy không chỉ làm ra cơm áo cho chúng tôi, nhưng quan trọng hơn, đôi tay đen sạm, chai sần của ba đã dẫn chị em tôi những bước đi đầu tiên trong đời. Đôi tay ấy cũng luôn giang ra để bảo vệ, chở che cả nhà, lúc nào có ba là tôi lại cảm thấy cả nhà được bình an, an toàn lạ lùng dù phải đối diện bao khó khăn, thử thách.
Còn đôi bàn tay lam lũ của má cũng là đôi tay đã cầm lấy tay tôi mà dạy tôi làm Dấu Thánh giá, dạy tôi viết những nét chữ đầu tiên trong đời, dạy tôi cách mặc quần áo, cách cầm muỗng, cách đánh răng… Đôi tay trở nên mềm mại, dịu dàng kì lạ khi vuốt tóc vỗ về tôi lúc tôi khóc, khi ôm tôi vào lòng thức cả đêm ngày tôi bị bệnh.
Cũng chính những đôi tay kì diệu ấy đã từng bước đưa chúng tôi vào đời. Nhà nghèo, nhưng chị em tôi chưa bao giờ cảm thấy phải thiếu thốn gì, chúng tôi được học hành đến nơi, và cho đến khi mỗi đứa tìm được hạnh phúc của riêng mình. Tất cả đã được đánh đổi bằng những vết tích dường như không thể xóa mòn trên đôi tay của ba má.
Năm tháng trôi qua, ba má giờ tuổi già sức yếu, chị em tôi đều đã khôn lớn. Thế nhưng “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ hơn cha”. Càng xa nhà, tôi càng trân quý vòng tay của ba má, càng lớn khi càng phải đối diện với khó khăn cuộc sống, tôi càng thấm thía những vất vả, hy sinh của ba má. Những dấu vết trên tay ba má vẫn còn đó như minh chứng hùng hồn nhất về tình yêu ba má cả đời dành trọn cho chúng tôi.
Ngày tôi bước vào đời dâng hiến, một lần nữa đôi tay ba má ôm chặt lấy tôi với tất cả nồng nàn, trìu mến. Và kể từ đó đến nay, tôi biết rằng hạnh phúc lớn lao và bến bờ bình yên nhất trên thế gian này chính là vòng tay của ba má.
Tôi đã gặp, đã thấy những đôi tay trắng trẻo, tròn trịa hơn nhưng không đôi tay nào giống và sánh được với đôi tay của ba má tôi.
Ngày hồng phúc Tiên Khấn của tôi, ba bất ngờ đeo vào tay tôi một chiếc nhẫn với lời nhắn “Của Chúa Giêsu gửi con”, còn má thì tặng tôi những bộ đồ do tự tay má cắt may. Tôi hạnh phúc đến rơi nước mắt. Vẫn là hai đôi tay cháy nắng và gầy guộc ngày nào nhưng giờ đây vượt ra khỏi tất cả những gì nó biểu lộ, tôi nhận được tình yêu, một tình yêu vĩ đại. Những vết tích trên tay ba má không còn là nỗi ám ảnh hay mặc cảm của tôi trước bạn bè. Trái lại, tôi vô cùng tự hào vì nó đã mang lấy một giá trị cao cả, vượt trên bề ngoài tầm thường của nó.
Đôi tay ba má trở nên nhiệm mầu và đẹp đẽ nhất vì đó là tất cả tình yêu thương và hy sinh cả một đời mà ba má dành cho chị em chúng tôi. Đó còn là nơi bảo bọc, chở che, là chỗ mà tôi biết rằng tôi có thể tìm về bất cứ khi nào, vì những đôi tay ấy luôn sẵn sàng mở ra cho tôi, sẵn sàng ôm lấy và tiếp thêm sức mạnh cho tôi trên đường đời.
Đôi tay ba má cũng là chỗ quy tụ cho 5 chị em, dù giờ đây mỗi đứa một hạnh phúc riêng, nhưng chúng tôi vẫn gặp nhau giữa vòng tay ba má.
Tạ ơn Thiên Chúa đã tạo ra người cha, người mẹ. Và cảm ơn đôi tay kì diệu của ba má. Giờ đây, nếu có ai hỏi về ba má, tôi sẽ không ngần ngại nói rằng, ba má tôi là một Bí tích, thông chuyển tình yêu của Thiên Chúa cho cuộc đời tôi.
Nguồn: Nhịp Sống Tin Mừng 04-2019
Thứ Hai, 13 tháng 6, 2022
TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ HAI TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022. Thánh Antôn Pađôva, linh mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.
TÔN SÙNG THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU
I. MỘT THOÁNG NHÌN
“Mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta không chỉ là nội dung của việc phụng tự và lòng tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu: nó còn là nội dung của toàn thể linh đạo đích thực về lòng tôn sùng Kitô giáo. Vì vậy, cần phải nhấn mạnh rằng, nền tảng của việc tôn sùng này cũng cổ kính như chính Kitô giáo. Thật vậy, chỉ có thể trở nên Kitô hữu, khi cái nhìn của ta hướng đến Thập giá Đấng cứu độ chúng ta, ‘hướng đến Đấng mà họ đã đâm thâu qua’ (Ga 19,31; x. Dcr 12,10).” (Bênêđictô XVI)
Năm 1673 tại Đền thánh Paray-le-Monial, Chúa Giêsu đã hiện ra với Marguerite Marie Alacoque, ngày lễ thánh Gioan tông đồ, người môn đệ yêu quý của Chúa Giêsu, thánh nhân tựa đầu vào ngực Chúa Giêsu trong bữa tiệc ly. Trong lần hiện ra này, Chúa Giêsu đã mặc khải cho Marguerite Marie những đường lối quan trọng để tôn sùng Thánh Tâm Ngài, và giúp cho Chị thông phần vào kế hoạch quan trọng mà Chúa dành cho Chị: “Cha muốn con là khí cụ phục vụ Cha để lôi kéo các tâm hồn đến với tình yêu của Cha.” Chúa nói với chị về “trái tim thần linh của Ngài rất đam mê yêu mến mọi người”, tuy nhiên rất bị thương tổn vì Ngài nhận được rất ít “tình yêu đáp lại”.
Từ đó, Paray-le Monial che chở Đền thờ Thánh Tâm Chúa, là nơi đón tiếp nhiều đoàn hành hương và tĩnh tâm.
- Lễ mừng và Tháng Thánh Tâm Chúa Giêsu.
Tiếp theo những lần hiện ra tại Paray-le Monial, nhiều Giáo phận trong nước Pháp và tại Âu châu đã quyết định cử hành một lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu vào “thứ sáu đầu tháng sau tuần bát nhật lễ Mình thánh Chúa”, như Chúa Giêsu yêu cầu. Bù lại, một sự chính thức công nhận đã đạt được vào năm 1765, năm mà lễ Thánh Tâm được Đức Giáo hoàng Clément thiết lập, theo nhiều lời yêu cầu từ các giám mục, các bề trên dòng tu và những nhân vật nhà nước.
- Thánh Marguerite Marie
Chúng ta gặp nhiều biểu tượng của Đức Kitô chứng tỏ Thánh Tâm của Ngài. Thánh Tâm này đã được đặt ở trên một thập giá, biểu lộ những đau khổ Ngài phải chịu vì chúng ta, với sự hiện diện đặc biệt của vòng gai. Nhưng khi tỏa sáng, bị bao quanh bởi ánh sáng hay những ngọn lửa, Thánh Tâm đó tiêu biểu đặc biệt cho tình yêu đốt cháy, tràn lan mà Chúa Giêsu mang đến cho mọi người.
“Và Ngài làm cho tôi nhận thấy phải tôn vinh “Trái Tim Thiên Chúa” dưới khuôn mặt của Trái tim bằng thịt này, mà Ngài muốn hình ảnh được trưng bày và được mang đến trên mình và trên trái tim, để khắc in tình yêu của Ngài vào đó và đổ tràn vào đó mọi ân huệ mà Ngài có tràn đầy và để tiêu diệt ở đó mọi chuyển động rối loạn. Và bất cứ ở đâu hình ảnh thánh thiện được trưng bày để được tôn vinh ở đó, thì Thánh Tâm sẽ tràn đồ ân sủng và phúc lành của Ngài.” (Marguerite Marie)
Chúng ta hãy tôn vinh trái tim thần linh luôn nồng cháy này và ước muốn được mọi người yêu mến để họ được cứu giúp. Có nhiều lời cầu nguyện với Thánh Tâm Chúa Giêsu. Thánh Tâm thường được cầu nguyện trong những giây phút khó khăn, nhưng chúng ta cũng có thể phó dâng mình cho Thánh Tâm và an ủi Thánh Tâm bằng cách đọc một bản kinh tận hiến hay một kinh đền tạ.
- Những lời nguyện truyền thống với Thánh Tâm Chúa Giêsu: tuần chín ngày và kinh cầu kính Thánh Tâm.
- Lời cầu nguyện với Thánh Tâm Chúa Giêsu:
Con dâng lên Chúa tâm hồn đáng thương của con, xin Chúa làm cho tâm hồn con trở nên khiêm tốn, kiên nhẫn, trong sạch và hoàn toàn phù hợp với những ước muốn của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu tốt lành, xin làm cho con sống trong Chúa và Chúa sống trong con.
Xin bảo vệ con trong những cơn thử thách, xin an ủi con trong những khổ cực và thương đau.
Xin ban cho con sức khỏe thể xác, phép lành của Chúa trên mọi công việc con làm và ơn được chết lành. Amen.”
“Lạy Cha muôn đời, con dâng hiến lên Cha Trái Tim Đức Giêsu Kitô, Con yêu quý của Cha, như chính Ngài đã tự hiến làm hy tế cho con.
Xin Cha nhận của lễ mà con đang dâng lên Cha, cũng như mọi ước muốn, mọi tình cảm, mọi âu yếm, mọi vận hành, mọi tác động, mọi hành vi của Thánh Tâm Chúa Giêsu.
Tất cả những điều đó là của con, vì chính Ngài đã hiến thân mình cho con, và con muốn trong tương lai con chỉ ước muốn mình Ngài.
Xin Cha nhận tất cả những điều đó để đền tạ những tội lỗi của con, và để tạ ơn vì những ơn lành Cha đã tặng ban.
Xin Cha nhận tất cả những điều đó, và nhờ những công nghiệp của Ngài, ban cho con mọi ân sủng con đang cần đến, và nhất là ơn bến đỗ đến cùng.
Xin Cha nhận tất cả những điều đó như biết bao hành vi yêu mến, tôn thờ, ca tụng mà con dâng lên trước Uy nghi thần thiêng của Cha, bởi chính nhờ Trái Tim Chúa Giêsu mà Cha có thể đáng được tôn vinh và ngợi khen.”
Chớ gì vài hình ảnh này có thể nói với bạn: Thiên Chúa luôn mở rộng vòng tay chờ đợi bạn, Đức Giêsu đã hiến mạng sống Ngài cho bạn trên thập giá, Ngài là Đấng phục sinh và hôm nay Ngài vẫn muốn trao cho bạn tất cả tình yêu của Ngài!
“Thánh Tâm” là sự mặc khải tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại. Kiểu nói này rất phong phú ý nghĩa, nó gợi đến trái tim của Đức Giêsu Kitô, xác định Ngôi Con Thiên Chúa làm người: nói lên trong trái tim con người của Đức Giêsu, bốc cháy tình yêu vô biên của Thiên Chúa đối với con người. Như thế, Trái tim của Đức Kitô là sự hiển linh của tình yêu Thiên Chúa. Nhờ việc nhập thể của Ngài, trong đó đã lộ nguyên hình thập giá, Đức Giêsu biểu lộ tình yêu của Chúa Cha qua đời sống làm người của Ngài.
“Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là dân… Ta sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa”. (Gr 31,32-34).
Từ “trái tim” cũng được Thánh Phaolô sử dụng để diễn tả chiều sâu khôn dò của mầu nhiệm Đức Kitô, bởi lẽ nhân tính của Ngài cũng là nhân tính của Con Thiên Chúa, hướng đến sự hoàn hảo của Ngài, sẽ thông truyền cho chúng ta những phong phú thiên tính của Ngài.
Linh đạo Trái tim của Đức Kitô rất cổ kính. Nó ăn rễ sâu trong chính Tin mừng, sẽ nói cho chúng ta về trái tim của Chúa Giêsu, để mở ra trên Thập giá do lưỡi đòng của một tên lính, và từ đó máu và nước chảy ra, như “những dòng nước hằng sống”.
“Bạn hãy uống nước bên cạnh Đức Kitô, bởi Ngài là đá tảng từ đó tuôn chảy những dòng nước.
Bạn hãy uống nước bên cạnh Đức Kitô, bởi Ngài là nguồn mạch sự sống.
Bạn hãy uống nước bên cạnh Đức Kitô, Ngài là dòng sông mà nước như thác đổ làm vui vẻ cả thành Thiên Chúa.
Bạn hãy uống nước bên cạnh Đức Kitô, bởi Ngài là sự bình an.
Bạn hãy uống nước bên cạnh Đức Kitô, bởi những dòng nước hằng sống vọt ra từ cạnh sườn Ngài.”
(Thánh Ambrôsiô)
Cũng được trình bày như thế, việc hiện ra của Đức Kitô phục sinh đã được thánh Tôma tông đồ công nhận, khi Chúa chỉ cho ông Trái tim rộng mở của Ngài, và mời gọi chúng ta ngang qua Tôma, hãy tin tưởng vào cuộc chiến thắng của Trái Tim Ngài trên tội lỗi và trên cái chết.
Như thế, việc phụng thờ Thánh Tâm nhắc nhở: Tin mừng và Kitô giáo là một tôn giáo của tình yêu, mở ra cho hết mọi người.
“Tôi cố gắng minh chứng rằng, tôn giáo của chúng tôi hoàn toàn bác ái, hoàn toàn huynh đệ mà biểu tượng của nó là một Trái tim…” (Thư của Thánh Charles de Foucauld gửi cho cha Huvelin 15.7.1904).
“Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy”. (Ga 15,4)
Lời cầu nguyện với Thánh Tâm Chúa Giêsu sẽ mở chúng ta đến niềm tin tưởng và phó thác, để đáp lại tiếng kêu gọi của Chúa.
- “Giữa anh em với nhau, anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Kitô Giêsu. Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân phận nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: “Đức Giêsu Kitô là Chúa” (Pl 2,5-11).”
Ngày 23/08/1856, Đức Giáo hoàng Piô IX, theo lời yêu cầu của Hàng Giám mục nước Pháp, đã mở rộng Lễ Thánh Tâm cho toàn thể Giáo hội công giáo. Như thế, Ngài đã ghi lễ Thánh Tâm vào lịch phụng vụ toàn cầu, và chúc lành cho dự án xây dựng Đại thánh đường Thánh Tâm Montmartre.
Như vậy, việc tôn sùng Thánh Tâm Chúa đã trở nên phổ thông, nhất là vào thế kỷ XIX. Các thi sĩ Verlaine và Claudel đã ca ngợi Thánh Tâm. Sự thể hiện đầy hình ảnh của Thánh Tâm, cho dù còn có những thiếu sót về nghệ thuật, đã đi vòng quanh thế giới. Các Kitô hữu lo lắng về công bằng xã hội cũng gặp được ở đây nguyên tắc cho hoạt động của mình.
Năm 1950, Thông điệp của Đức Giáo hoàng Piô XII về phụng tự và lòng tôn sùng Thánh Tâm Chúa Giêsu, “Haurietis aquas in gaudio” (“Các bạn sẽ vui mừng đến kín nước nơi suối nguồn của Đấng cứu thế”, x. Is 12) đã làm nổi bật nền thần học về Thánh Tâm, biểu tượng của tình yêu Thiên Chúa.
- “Kìa Đức Chúa quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền. Bên cạnh Người, đây sự nghiệp làm nên. Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa, tập trung cả đoàn dưới cánh tay. Lũ chiên con Người ấp ủ vào lòng, bầy chiên mẹ cũng tận tình dẫn dắt”. (Is 40,10-11)
Tháng 8 năm 2011, trong những ngày quốc tế giới trẻ tại Madrid, Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI, đến lượt mình đã muốn hiến dâng những người trẻ trên toàn thế giới cho Thánh Tâm Chúa Giêsu.
- “Lạy Chúa Giêsu, hiền lành và khiêm nhường trong lòng, xin làm cho trái tim chúng con trở nên giống Trái Tim Chúa”. (Kinh cầu Thánh Tâm)
(“Thánh Tâm Chúa Giêsu”, bài giảng lễ của Đức cha Léonard, Tổng Giám mục Malines - Bruxelles, ngày 13/6/2011, tại Đền Thánh).
Mười lăm năm sau, kỷ niệm ba trăm năm Vị thánh nữ về với Chúa Cha, là một dịp may thứ hai cần nắm giữ, một dịp may để kiểm kê kho tàng Chúa đã ban cho Giáo hội, khi để lại cho Giáo hội Trái tim của Con Ngài. Những đặc sủng của Trái tim này đã được đặt vào bàn tay chúng ta để thực hiện công cuộc Tân Phúc âm hóa. Chúng ta cần phải biết kín múc tại giếng sâu Thần Khí Tình yêu này, ở đó “ta càng kín múc, nước càng dồi dào”.
Việc thực hành lòng tôn sùng này bao hàm bốn điều kiện:
1. Bị thuyết phục bởi tầm quan trọng của nó.
Tương lai của thế giới sẽ được xây dựng trên viên đá góc “bị những người thợ xây loại bỏ, nhưng quý giá trước mắt Thiên Chúa”, viên đá góc tường đó là Trái tim Chúa Giêsu.
Đức Giáo hoàng Gioan XXIII đã nói với chúng ta nền tảng Tin mừng của việc tôn sùng này: Chúa Phục sinh đã hỏi Phêrô: “Anh có yêu mến Thầy không?”, khi trao cho ông việc chăm sóc đoàn chiên. Chính trong việc trao đổi giữa Chúa Giêsu và Phêrô, mà Giáo hội tìm thấy điểm tựa của mình.
2. Biết việc tôn sùng hệ tại ở điểm nào?
Khi dự bữa tiệc ly, Gioan, người môn đệ Chúa yêu quý, đã tựa đầu vào ngực Thầy mình, ông đã được mặc khải bi kịch Chúa phải chịu: một người trong Nhóm Mười Hai sẽ phản bội Thầy.
Suốt dòng lịch sử, Chúa Giêsu đã không ngừng than phiền về thái độ vô ơn của những bạn hữu mình, trong đó có chúng ta.
Sự than phiền của Chúa Giêsu đã là sự than phiền của các ngôn sứ được diễn tả trong mọi trang Thánh Kinh, sự than phiền mà phụng vụ của Giáo hội đã nhận từ môi miệng Đấng chịu đóng đinh, đã bị bầm dập vì thái độ bất trung của chúng ta đối với Giao ước: “Dân Ta ơi, Ta đã làm gì cho ngươi, hãy trả lời Ta đi”. (Mk 8,3)
Đó là con đường mà thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu đã vạch ra cho chúng ta: dâng hiến chúng ta cho Thiên Chúa trong một đà lực yêu thương, để an ủi Người vì đã tìm thấy nơi đang đổ xuống những dòng thác tình yêu như bị dồn nén trong Tình yêu của Ngài.
3. Chú ý đến những gì đang qua đi hôm nay.
Chúng ta đang sống trong thời đại của lòng thương xót. Không bao giờ được biểu lộ rõ ràng hơn tình trạng Đức Giêsu đã đến và cứu chuộc những gì đã hư mất. Đó là những con người đang bị xáo trộn dữ dội do những cảm nghiệm bị gây thương tổn nhiều nhất, được trả lại tại chỗ nhờ Tình Yêu. Chúng ta đang tham dự vào sự phát triển đời sống bí nhiệm của những người nhỏ bé.
Một tình yêu hoàn toàn đặc biệt của Trái Tim Chúa Giêsu hiện đang nở hoa nơi những con người mà Thần Khí làm cho tươi trẻ lại. Tin Mừng thường nói: “Chính từ Trái tim Chúa đã trào ra những dòng nước hằng sống”.
- Lễ Trái tim Chúa Giêsu: một dịp tập thể diễn tả sự đau đớn của chúng ta vì đã xúc phạm quá nhiều đến Tình yêu của Thiên Chúa.
- Việc tôn thờ Thánh Thể sẽ tắm chúng ta, khi dòng nước tinh khiết phát xuất từ ngai toà Con Chiên.
- Sự phong phú được trải nghiệm từ những Thứ Sáu đầu tháng và sự hiệp thông trong tinh thần đền tạ.
- Giờ thánh, ở đó chúng ta kết hợp với Chúa Giêsu trong cơn hấp hối của Ngài.
- Tận hiến cá nhân cho Trái tim Chúa Giêsu, trong đó người đã chịu Phép rửa hiến thân mình lại cho Đức Kitô “để yêu mến Ngài hết tâm hồn mình”.