Thứ Ba, 1 tháng 11, 2022

VÒNG CHUỖI BÊN KHUNG CỬA

VÒNG CHUỖI BÊN KHUNG CỬA

TGPSG - Ngày cuối cùng của tháng, ông lại ra quét dọn ban-công và các cửa sổ…. Cây thánh giá từ vòng chuỗi Mân Côi treo trên khung cửa rơi vào tay ông vì sợi chỉ xâu chuỗi đã mục. Đã hơn một năm trôi qua rồi còn gì, kể từ ngày bà treo vòng chuỗi lên các khung cửa sổ.

Ngày ấy, tháng ấy, xe cứu thương chạy ngang qua nhà liên tục.

Từ ban-công và các cửa sổ, bà nhìn ra các nhà xung quanh và nhìn ra đường phố. Bà thấy những chiếc xe 16 chỗ dừng lại, rồi tiếng người khóc nấc, rồi tiếng nói lao xao của nhân viên y tế, nhân viên các ban ngành đoàn thể đang làm nhiệm vụ. Bà biết người ta chết, chết nhiều lắm!

Cứ mỗi lần nghe tiếng còi xe hú, quả tim vốn yếu ớt của bà lại đập loạn liên hồi. Bà vội vàng với tay lấy vòng chuỗi Mân Côi giữ khư khư bên mình. Vòng chuỗi trở thành người bạn của bà, thành vật bất ly thân của bà. Bà siêng năng lần chuỗi và đọc kinh hơn bao giờ hết. Bà gọi ông đọc kinh cùng bà, và ông cũng làm theo.

Ngoài các giờ làm việc online, ông cập nhật cho bà nghe tình hình dịch bệnh, giải thích vì sao chính quyền yêu cầu mọi người cách ly tại nhà. Bà lờ mờ hiểu rằng con virus Covid này lây qua đường không khí, lây qua đường tiếp xúc gần…. Chợt một sáng thức dậy, ông thấy bà lúi húi treo các vòng chuỗi Mân côi trên tất cả các khung cửa trong nhà. Bà nói với ông, bà làm vậy để Đức Mẹ bảo bọc che chở mọi người, ngăn ngừa không cho con virus này vượt qua khung cửa vào nhà. Ông hỏi bà tin thế à?… Bà nói: "Tui tin, tui tin vòng chuỗi này, tui tin phép lạ của Đức Mẹ, rồi ông xem…"

Ông vui vì đức tin của bà… Ông cùng bà quấn hết các vòng chuỗi mà bà có lên khung cửa…
………………

Tháng mười này là giáp năm của bà. Ngày này năm ngoái, trái tim yếu ớt của bà đã ngừng đập... Bà ra đi nhẹ nhàng, thanh thản với vòng chuỗi Mân Côi trên tay…

Bài & Ảnh: Phanxicô Xaviê Nguyễn Hữu Sang (TGPSG
(WGPSG)

 

ĐÔI NÉT VỀ NGÀY LỄ CÁC THÁNH VÀ NGÀY LỄ CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI


ĐÔI NÉT VỀ NGÀY LỄ CÁC THÁNH 
VÀ NGÀY LỄ CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI

WHĐ (31.10.2022) - Bước vào tháng 11, lịch Phụng vụ dành ngày mồng 1 để mừng trọng thể Lễ Các Thánh, và ngày mồng 2 để cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời. Liệu có sự liên hệ nào giữa 2 ngày lễ này chăng?

1. Lễ Các Thánh

Thực sự, nguồn gốc chính xác của ngày lễ Các Thánh không chắc chắn. Lúc đầu, chỉ có các vị Tử đạo và Thánh Gioan Tẩy Giả được dành riêng một ngày đặc biệt trong Lịch Phụng vụ. Sau đó, với lượng các thánh Tử đạo ngày càng nhiều, nhất là trong cuộc bắt đạo thảm khốc và rộng lớn của Hoàng đế Diocletian (284-305), nên không đủ các ngày trong năm để tín hữu tôn vinh từng vị.

Hơn nữa, khi Kitô giáo được hợp pháp hóa vào thế kỷ thứ IV, và khi tiến trình phong Thánh được thiết lập cách rõ ràng hơn thì danh sách Các Thánh dần dần được thêm vào. Vì thế, một ngày lễ mừng chung tất cả các vị Thánh, đặc biệt là các thánh Tử đạo, đã xuất hiện ở nhiều khu vực khác nhau trong toàn Giáo hội.

Ví dụ ở Đông phương, thành phố Edessa tổ chức lễ này vào ngày 13. 5; người Syria mừng vào thứ Sáu sau lễ Phục sinh; thành phố Antioch cử hành vào Chúa Nhật đầu tiên sau Lễ Ngũ Tuần. Cả Thánh Ephrem (- 373) và Thánh Gioan Chrysostom (- 407) đều đề cập đến ngày lễ này trong các bài giảng của các Ngài. Ở phương Tây, lễ Các Thánh cũng được cử hành vào Chúa Nhật đầu tiên sau Lễ Ngũ Tuần.

Việc chỉ định ngày 1.11 là Lễ Các Thánh như hiện nay là một tiến trình theo thời gian.

Dưới thời Đức giáo hoàng Boniface IV (608-615), Hoàng đế Đông Phương Phocas (r. 602-610) đã tặng một ngôi đền ở Rome cho Giáo hội. Ngôi đền này được gọi là đền Pantheon, vốn được xây dựng vào thế kỷ thứ I để thờ cúng và tôn vinh các vị thần Roma. Sau khi tiếp quản ngôi đền, Đức giáo hoàng Boniface đã loại bỏ tất cả các bài trí ngoại giáo, tượng của các vị thần, đồng thời di dời và chôn cất hài cốt của nhiều vị tử đạo Kitô giáo bên dưới đền này. Sau đó, vào ngày 13. 5. 609, ngài đã thánh hiến và biến đền Pantheon thành Thánh đường dâng kính Đức Mẹ và các Thánh Tử đạo (Sanctae Mariae and Martyrs). Từ đây, ngày 13. 5 đã trở thành ngày lễ các Thánh Tử Đạo hằng năm trong 125 năm tiếp theo.

Sau đó, vào ngày 1.11. 735, Đức giáo hoàng Grêgôriô III (r. 731-741) thánh hiến một nhà nguyện nhỏ tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô để lưu giữ Thánh tích của các Thánh Tông đồ, các Thánh Tử đạo, và các Thánh không tử đạo. Vì thế, ngày 1. 11 trở thành ngày chính thức để cử hành Lễ Các Thánh, ít nhất là đối với các nhà thờ ở Rôma, nên lễ mừng Các Thánh vào ngày 13. 5 trước đây bị bãi bỏ. Các quốc gia và thành phố khác bắt đầu cử hành lễ cùng ngày với các nhà thờ ở Rôma. Chẳng hạn như Thánh Bede (- 735) đã ghi lại lễ Các Thánh vào ngày 1. 11 ở Anh, và một lễ kỷ niệm như vậy cũng tồn tại ở Salzburg. Áo.

Đến thế kỷ thứ IX, Đức giáo hoàng Gregory IV (r. 827-844) đã ấn định ngày 1. 11 là ngày lễ Các Thánh trên toàn Giáo hội Latinh và tuyên bố đây là ngày lễ buộc.

Vào thế kỷ XV, tuần Bát nhật đã được Đức giáo hoàng Sixtus IV (r. 1471-1484) thêm vào, và tuần Bát nhật mừng lễ Các Thánh là một phần của lịch Giáo hội cho đến khi bị bãi bỏ vào năm 1954.

Ngày nay, Lễ Các Thánh là ngày lễ trọng, trong đó Giáo Hội hoàn vũ tôn kính các Thánh tử đạo và toàn thể các Thánh, có nghĩa là Giáo hội mừng kính tất cả những ai đang hưởng hạnh phúc Nước trời, dù được được biết đến hay không được biết đến.

2. Ngày cầu cho các tín hữu đã qua đời

Việc cầu nguyện cho những người đã chết có nguồn gốc xa xưa. Trong Sách 2 Macabe, kể lại rằng, Giuda Macabe ra lệnh cho quân đội cầu nguyện và dâng của lễ thay cho những người đồng đội của họ đã hy sinh: “Ông Giuđa quyên tiền, và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại... dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi” (2 Mcb 12, 43-46).

Trong những thế kỷ đầu, tên của những tín hữu qua đời được dán trong Nhà thờ để cộng đoàn tưởng nhớ họ trong lời cầu nguyện. Những ngôi mộ được tìm thấy trong các hang toại đạo Roma được khắc những lời cầu nguyện dành cho người đã khuất.

Vào thế kỷ thứ VI, các Đan viện Biển Đức đã tổ chức trọng thể lễ tưởng niệm các thành viên đã qua đời tại Whitsuntide vào những ngày sau Lễ Ngũ Tuần. Tại Tây Ban Nha, Thánh Isidore (-636) chứng thực là có một lễ kỷ niệm vào thứ Bảy, 8 ngày trước Lễ Phục sinh. Tại Pháp, Thánh Odilo (-1048), viện phụ Đan viện Biển Đức ở Cluny, khuyến khích tất cả các đan sĩ cầu nguyện cho những tín hữu đã qua đời, và thiết lập ngày lễ này vào 2. 11, ngay sau Ngày lễ Các Thánh, 1. 11. Dần dần, nhiều Dòng tu và Nhà thờ khác cũng áp dụng việc cầu nguyện cho những tín hữu đã qua đời, là những người đang chờ đợi hưởng hạnh phúc thiên đàng, được gọi là Lễ Các Linh hồn. Từ đó, ngày 2. 11 hằng năm được dành để tưởng nhớ tất cả những tín hữu đã qua đời.

Nhiều phong tục cũng được phát sinh trong ngày Lễ Các Linh hồn, trong đó phải kể đến việc các tu sĩ Dòng Đa Minh, vào thế kỷ XV, đã đặt ra phong tục mỗi linh mục dâng 3 thánh lễ vào ngày 2. 11. Năm 1748, Đức giáo hoàng Benedict XIV đã chấp thuận thông lệ này, và việc linh mục dâng 3 thánh lễ vào ngày Lễ Các Linh hồn nhanh chóng lan rộng khắp Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và Mỹ Latinh.

Trong Chiến tranh thế giới thứ I, nhận thấy số lượng đông người chết trong chiến tranh nhưng không thể cử hành nhiều Thánh lễ được vì nhiều nhà thờ bị phá hủy, Đức giáo hoàng Benedict XV đã cho phép tất cả các linh mục đặc quyền dâng 3 Thánh lễ vào Ngày Các Linh hồn với 3 ý lễ rõ ràng: một cho ý định cụ thể, một cho tất cả các tín hữu đã qua đời, và một theo ý chỉ của Đức giáo hoàng.

Ngoài ra, cũng có một số phong tục dành cho ngày Lễ Các Linh hồn như: xin Lễ cầu nguyện cho các linh hồn; đi viếng nghĩa trang để lãnh ơn toàn xá dành cho các linh hồn; cử hành Thánh lễ tại nghĩa trang…; Ở một số nơi, trong suốt tháng 11, các tín hữu thắp nến và trưng bày ảnh của những người thân yêu qua đời năm đó trong nhà thờ; có nhiều giáo xứ ghi tên những người đã khuất vào một cuốn sổ được gọi là Sách hằng sống, và đặt trong nhà thờ để mọi người cùng hiệp thông cầu nguyện; Cũng có những nơi, chuông nhà thờ thỉnh thoảng vang lên để nhắc nhở mọi người cầu nguyện cho các linh hồn nơi luyện ngục…

***
Với đôi nét về ngày Lễ Các Thánh và ngày Lễ cầu cho các tín hữu đã qua đời, chắc hẳn chúng ta được nhắc nhở rằng:
  • Trong mầu nhiệm Các Thánh thông công, khi mừng Lễ Các Thánh- là những tín hữu đã hoàn tất cuộc đời trần thế và đang hưởng hạnh phúc vĩnh cửu (Giáo hội khải hoàn)-, và cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục- là những các tín hữu đã qua đời và đang chờ đợi để được hưởng kiến Thiên Chúa (Giáo hội đau khổ)-, thì chúng ta, những tín hữu đang trên hành trình dương thế (Giáo hội chiến đấu) một lần nữa xác tín rằng: chúng ta cũng sẽ đạt tới đích điểm của mình là quê hương đích thực;
  • Hành trình dẫn về Nước Trời không phải chỉ có một lối mà là có muôn ngàn vạn nẻo, đủ để mỗi người có thể tự do chọn lựa và bước đi trên đó. Hành trình ấy cũng không phải là hành trình đơn độc, nơi mỗi người tự loay hoay để bước đi một mình, hoặc tự đắc là mình luôn đúng đường. Nhưng đó là hành trình dẫn chúng ta đi trên con đường của Tin Mừng mà chính Đức Giêsu đã đến để vạch ra, để đi trước, và để dẫn tất cả chúng ta cùng nhau đến đích;
  • Việc tưởng nhớ và cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời gắn liền với niềm tin của chúng ta vào Mầu nhiệm Sự sống. Vẫn biết rằng, cái chết là sự thật nghiệt ngã nhất, đớn đau nhất, bấp bênh nhất. Vì chẳng ai trong chúng ta, dù già hay trẻ, dù sang hay hèn, dù khỏe hay đau, dù sướng hay khổ, dù tài hay dở… có thể tránh né được điểm cuối của cuộc đời mình là cái chết. Nhưng vì có Mầu nhiệm Sự sống, nên cái chết không phải là tận cùng, vì bên kia của cái chết là chính cuộc sống vĩnh cửu, nơi mà Đức Kitô đã trải qua, đã dọn sẵn, và đang chờ đợi từng người chúng ta.
Và, như có ai đó đã từng nói: Nếu không biết sống, thì cũng chẳng biết chết, mà không biết chết, thì cũng chẳng biết thế nào là sự sống vĩnh cửu! Xin cho chúng ta biết mở lòng để tập sống, tập chết mỗi ngày như Đức Giêsu, để có được Sự sống từ chính Cung lòng Thiên Chúa, nơi mà Con Một Ngài đã phát xuất và trở về, và đến lượt mình, chúng ta cũng vậy!

Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Theo: simplycatholic.com; và catholiceducation.org
(WHĐ)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ HAI 31.10.2022


Thứ Hai, 31 tháng 10, 2022

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ HAI TUẦN 31 MÙA THƯỜNG NIÊN 2022

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Hai, ngày 31.10.2022
tại Trung tâm Mục vụ TGP.Saigon
 

CHUỖI HẠT BỊ KHUYẾT

CHUỖI HẠT BỊ KHUYẾT
 
TGPSG - Sau thánh lễ một buổi chiều, Sơn lững thững về phòng bệnh đôi mắt cụp xuống đất suy nghĩ miên man gì đó trong đầu. Bất chợt đôi mắt anh dừng lại, khẽ cúi người anh nhặt một Tràng hạt đeo tay, chắc có lẽ của ai đó làm rơi, chuỗi có hình Thánh Giá. Đứng đó ngó ngang ngó dọc mà không thấy ai tìm, Sơn đành cầm chuỗi hạt trên tay, anh nhận ra chuỗi chỉ có 9 hạt thôi. Trong đầu anh thầm nghĩ: chắc có lẽ ai đó đã làm vỡ một hạt hay chuỗi hạt này bị hỏng rồi nên bị bỏ đi chăng? Suy nghĩ một chút, anh cầm chuỗi hạt về nhà và đặt nó trên đầu giường của mình. Chuỗi hạt bị khuyết như cuộc đời của Sơn vậy! Hay chuỗi hạt này dành riêng cho Sơn, nhắc anh về một quá khứ xa xôi, một tuổi trẻ đầy khát vọng và nhiệt huyết... 
 
*** 
Ngày ấy, anh xa quê, xa gia đình lên Sài Gòn học đại học để xây dựng tương lai của mình. Cánh cổng đại học mở ra trước mắt Sơn nhưng xung quanh anh cũng có biết bao ánh điện nhiều màu, lấp lánh dưới ở nhiều góc ăn chơi và tiệc tùng. Bạn bè tốt cũng có, xấu cũng có. Những buổi lên lớp của Sơn thưa dần thay cho những bữa tiệc đây đó trong nhà hàng, những quán karaoke hay những buổi đi phượt ra khỏi thành phố... Số tiền bố mẹ gửi cho Sơn đóng học bị ngốn vào những buổi vui chơi ấy, việc học bị bỏ bê. Anh bị đuổi học vì lý do bỏ học quá nhiều đồng thời không đóng học phí đúng thời hạn. 
 
Khi bỏ học, Sơn đã bị cuốn vào những thú vui vô bổ: Cái cảm giác hồi hộp, tưởng chừng mình đang bay thật là sảng khoái với tốc độ của những buổi tối đua xe trên đường cao tốc như kéo Sơn đến điểm cùng của cái thú vui ấy và rồi lại tắt ngúm khi cuộc đua dừng lại. Có những đêm đua xe bị công an rượt đuổi, Sơn lại lấy làm thích thú khi lạng lách qua mấy con hẻm để làm lạc hướng của công an; những buổi thoát nạn như một chiến thắng và rồi sự trống rỗng lại bao trùm lấy Sơn mỗi khi trở về nhà trọ khiến anh muốn lấp đầy sự trống rỗng ấy bằng thứ gì đó... 
 
Và rồi, những người bạn lôi kéo Sơn vào con đường của ma túy và thuốc phiện. ban đầu chỉ là chơi chút đá xanh cho “phê” cảm giác đê mê lâng lâng ở trên trời làm người ta quên đi hiện tại này. Những cuộc vui ấy đẩy Sơn vào con đường nghiện ngập từ lúc nào không hay. Gia đình anh không hề biết đứa con trai cưng đã ra hư hỏng. Số tiền đóng học bị ngốn vào những cuộc vui ấy và chẳng thể đủ nữa khi những cơn nghiện ập đến, Sơn học nghề móc túi, trộm cắp chuyên nghiệp để có đủ tiền mua thuốc. Anh quanh quẩn trong thành phố, những nơi đông người để dễ kiếm chác. Những buổi chích Heroin chung với đám bạn, Sơn bị nhiễm HIV lúc nào không biết và rồi chuyện gì đến sẽ đến thôi… 
 
Sơn bị công an bắt khi đang móc túi. Chiếc còng sắt đưa Sơn vào tù và bố mẹ anh cũng bị triệu tập. Lúc này, ông bà mới biết được tình trạng thật của con mình có quá trễ hay không. Thất vọng và đau lòng về đứa con trai của mình, tiền bạc công sức và kỳ vọng về Sơn bị tan biến! Sơn lúc ấy là một phần khuyết của gia đình. Bố Mẹ anh đau lòng vì đứa con nghiện ngập và còn bị nhiễm HIV nữa! Cuộc sống của Sơn như nỗi bế tắc của gia đình. Mẹ Sơn khóc đến ngất xỉu còn Bố anh thì trầm ngâm gạt đi giọt nước mắt...Sơn được gửi đi trại cai nghiện trong sự kiểm soát của công an. Bố Mẹ anh buông tay để Sơn đi với Công an sau khi đóng tiền đền bù và nộp phạt. 
 
Trong trại cai nghiện, những cơn cắt thuốc với Sơn thật đau đớn và điên cuồng, anh gào thét và bị cột chặt trên giường. Những lần Sơn chết lâm sàng, bác sĩ phải sử dụng điện ép tim để Sơn tỉnh lại. Lúc ấy, Sơn như một người từ cõi chết trở về. Sau một năm ròng rã, cơn nghiện của Sơn đã được kiểm soát. Anh được đưa đến bệnh viện N/A để điều trị HIV. Anh vô cùng ngạc nhiên vì nơi bệnh viện có tượng Đức Mẹ, có nhà nguyện để đọc kinh nữa có một vài Sơ làm việc tại đây. Bất giác, anh nhận ra mình đã từng là người có đạo. Lời kinh anh thuộc nhất là kinh Kính Mừng mà sao đọc mãi không xong. Đứng trước tượng Đức Mẹ, dòng lệ anh rơi như đứa trẻ biết lỗi đứng trước mẹ của mình. 
 
Nơi bệnh viện này anh được chăm sóc và chữa bệnh. Mặc dù căn bệnh HIV này không thể chữa trị nhưng với những mũi thuốc hằng ngày có thể giúp anh duy trì sự sống dài hơn. Chính khi đối diện với căn bệnh và cái chết này, sự hoán cải bắt đầu nảy mầm trong anh. Sơn xin các Sơ phục vụ nơi đây cho anh được học kinh lại và bắt đầu khởi điểm với chuỗi hạt Mân Côi. Những ngày ngồi trước tượng Đức Mẹ, anh suy nghĩ về khoảng thời gian qua... Anh đánh mất tuổi trẻ, tương lai của chính mình. Anh nghĩ về Bố Mẹ, đã nhiều lần anh muốn nói lời xin lỗi nhưng không đủ can đảm. Sơn nhận ra căn bệnh này như ân phúc của Chúa giúp Sơn nhận ra những sai lầm và hoán cải để sống có ý nghĩa hơn mặc dù với anh sự sống còn rất ngắn. Sơn học cắt tóc tại đó qua một người bạn. Niềm vui Sơn tìm thấy chính khi làm việc giúp đỡ những người khác trong bệnh viện này, nơi mà hầu hết mọi người đều mang căn bệnh như anh. Và niềm vui lớn hơn, đặc biệt hơn nữa Sơn nữa chính là anh đã nhận ra Chúa và Đức Mẹ trong cuộc đời anh... 
 
*** 
Và rồi, Sơn đã thở những hơi thở cuối cùng sau 8 năm anh ở bệnh viện, trong cái nắm tay của Bố Mẹ với lời xin lỗi và trong kinh nguyện của các nữ tu nơi đây, với chuỗi hạt trên tay anh là chuỗi hạt bị khuyết một hạt. 
 
Maria Hồng Hà CMR (TGPSG
(WGPSG)

FORGET ME NOT - XIN ĐỪNG QUÊN TÔI


FORGET ME NOT - XIN ĐỪNG QUÊN TÔI

TGPSG - Là ý nghĩa theo tiếng Anh của một loài hoa. Tuy nhiên, nó vẫn mang những ý nghĩa khác. Với người Công giáo thì tháng 11 nhắc nhở các tín hữu về lời “KÊU CỨU KHẨN KHOẢN” của các Linh hồn nơi lửa luyện hình: FORGET-ME-NOT “Xin đừng quên Tôi” để "Giáo Hội lữ hành" cầu nguyện cho "Giáo hội Thanh luyện".

Giáo hội Công giáo dành trọn tháng 11 hằng năm để cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời. Tháng này bắt đầu với lễ Các Thánh và lễ cầu nguyện cho các Linh hồn. Người Công giáo gọi tháng này là tháng cầu nguyện cho các Linh hồn “TRONG NƠI LUYỆN NGỤC”. Họ là những người thân của chúng ta, hoặc cũng có thể là những người mà chúng ta không quen biết, nhưng chúng ta đều có bổn phận cầu nguyện cho những người đã qua đời. Những Linh hồn nơi Luyện Ngục là những người chết trong ân nghĩa của Chúa nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, mặc dù chắc chắn được cứu độ, còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết vào hưởng phúc Thiên đàng. (GLCG số 1030-1031)

Với truyền thống kính nhớ Tổ Tiên Ông Bà, các tín hữu Công giáo rất coi trọng tháng 11 này và cũng có rất nhiều hoạt động mang tính hiếu nghĩa được thực hiện như: Xin lễ cầu cho Ông Bà Tổ Tiên, viếng nghĩa địa (vườn Thánh) để chỉnh trang những ngôi mộ cho mới và sạch sẽ hơn hoặc lau dọn các hủ cốt của người thân được đặt trong Nhà An Nghỉ của giáo xứ và quan trọng nhất là làm việc lành, dọn mình xưng tội để được lãnh ơn toàn xá và NHƯỜNG lại cho các Linh hồn. Tất cả những gì người Công giáo chúng ta làm là để tìm ơn ích cho các linh hồn, đặt biệt là linh hồn của những người thân yêu của chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Đấng giàu lòng thương xót và tha thứ, xin thương tha lỗi lầm cho các linh hồn nơi luyện tội, nhất là linh hồn Ông Bà Cha Mẹ, thân nhân, ân nhân của chúng con và các Linh hồn mồ côi sớm được hưởng Thánh nhan Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con, Amen!

GB. Trần Văn Luận (TGPSG)
(WGPSG)

ĐỨC CHA GIUSE ĐỖ MẠNH HÙNG TẠI ĐẠI HỘI LIÊN HĐGM Á CHÂU, BANGKOK


VIDEO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ ĐỌC KINH TRUYỀN TIN VỚI KHÁCH HÀNH HƯƠNG TRƯA CHÚA NHẬT, 30.10.2022


Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2022

BỔ NHIỆM GIÁM MỤC GIÁO PHẬN THÁI BÌNH

 

BỔ NHIỆM GIÁM MỤC GIÁO PHẬN THÁI BÌNH

WHĐ (29.10.2022) - Hôm nay, ngày 29 tháng 10 năm 2022, Đức Tổng Giám mục Marek Zalewski, Sứ thần Toà Thánh tại Singapore kiêm Đại diện Tòa Thánh không thường trú tại Việt Nam thông báo:

Đức Thánh cha Phanxicô đã chấp thuận cho Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ từ nhiệm sứ vụ Giám mục Chính toà giáo phận Thái Bình; đồng thời, bổ nhiệm Cha Đaminh Đặng Văn Cầu, linh mục thuộc giáo phận Thái Bình, làm Giám mục chính tòa giáo phận Thái Bình.

Cha Đaminh Đặng Văn Cầu đang đảm trách chức vụ Giám đốc Đại Chủng viện Thánh Tâm, giáo phận Thái Bình.

Linh mục Giuse Đào Nguyên Vũ

* * * * *

Tiểu sử Đức Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Đệ
  •  Sinh ngày 15/1/1946 tại Thạch Hãn, tỉnh Quảng Trị, thuộc tổng giáo phận Huế
  • 1965 - 1968: Học Triết học tại Hồng Kông
  • 1970 - 1974: Học Thần Học tại Giáo Hoàng học viện Ðà Lạt
  • Ngày 15/8/1965: Khấn trong dòng Salesien Don Bosco
  • Ngày 17/12/1973: Được truyền chức linh mục, dòng Salesien Don Bosco
  • 1976 - 1979: Cha giáo Nhà Tập của dòng Salesien Don Bosco
  • 1979 - 1991: Chánh xứ giáo xứ Xuân Hiệp, giáo hạt Thủ Ðức, tổng giáo phận Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh
  • 1992 - 1997: Bề trên Giám tỉnh dòng Salesien Don Bosco Việt Nam.
  • 1997 - 2000: Giám đốc Học viện Thần học Salesien Don Bosco
  • 2000 - 2005: Giáo sư Ðại Chủng viện thánh Giuse Hà Nội
  • 29/11/2005: Được Đức thánh cha Bênêdict XVI bổ nhiệm Giám mục phụ tá giáo phận Bùi Chu, hiệu tòa Ammaedara
  • Ngày 18/1/2006: Được truyền chức giám mục tại Nhà thờ Chính toà Bùi Chu, do Đức Cha Giuse Hoàng Văn Tiệm chủ phong, Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt và Đức Tổng Giám mục Têphanô Nguyễn Như Thể cùng phụ phong; khẩu hiệu Giám mục: “Xin cho tôi các linh hồn” (Da Mihi Animas).
  • Ngày 25/7/2009: Được Đức thánh cha Bênêdict XVI bổ nhiệm làm Giám mục chính tòa giáo phận Thái Bình
  • Ngày 1/9/2009: Tựu chức Giám mục chính tòa giáo phận Thái Bình
  • Ngày 29/10/2022: Được Đức Thánh cha Phanxicô chấp thuận cho từ nhiệm
Trong Hội đồng Giám mục Việt Nam, Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ đã đảm nhiệm các trách vụ:
  • 2007 - 2010: Chủ tịch Ủy ban Truyền thông Xã hội trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam
  • 2010 - 2019: Chủ tịch Ủy ban Tu sĩ trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam
* * * * *

 Tiểu sử Linh mục Đaminh Đặng Văn Cầu
  • Sinh ngày 17/7/1962 tại giáo xứ Lương Đống, xã Đông Giang (nay là xã Hà Giang), huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình, thuộc giáo phận Thái Bình
  • 1971 - 1982: Tu học tại Tiểu Chủng viện Mỹ Đức
  • 1982 - 1989: Giúp việc tại Văn phòng Tòa Giám mục Thái Bình
  • 1989 - 1995: Học tại Đại Chủng viện thánh Giuse Hà Nội
  • Ngày 09/3/1996: Được truyền chức linh mục tại giáo phận Thái Bình
  • 1996 - 2000: Chánh Văn phòng Tòa Giám mục Thái Bình
  • 2000 - 2005: Du học tại Institut Catholique de Paris, nước Pháp; tốt nghiệp học vị Cao học Mục vụ Huấn giáo
  • 2006 - 2009: Chánh Văn phòng Tòa Giám mục Thái Bình
  • 2009 - 2014: Chánh xứ giáo xứ Văn Lăng, giáo phận Thái Bình
  • 2014 - 2017: Đại diện Giám mục miền Hưng Yên kiêm Hạt trưởng giáo hạt Đông Hưng Yên, Chánh xứ giáo xứ Cao Xá, thị trấn Trần Cao, huyện Phù Cừ, tỉnh Hưng Yên, giáo phận Thái Bình
  •  Từ năm 2017 đến nay: Giám đốc Đại Chủng viện Thánh Tâm, giáo phận Thái Bình
(WHĐ)

LỜI & ĐẤT HỨA: CHÚA NHẬT XXXI THƯỜNG NIÊN NĂM C - JERICHO


LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXXI MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM C (Lc 19, 1-10)


ĐÀI PHÁT THANH VATICAN CHÚA NHẬT 30.10.2022