Những buổi gặp gỡ ở Colombo, Sri Lanka
Sâu đậm tình đồng hương và tình người
Sau thánh lễ phong vị thánh TIÊN KHỞI JOSEPH VAZ - FIRST SAINT of or for
Sri Lanka – của Đất Nước và Giáo Hội Sri Lanka, chúng tôi cùng theo
dòng lũ người rời Galle Face Green, Colombo về lại khách sạn. Địa điểm
phong thánh, nếu ngày thường, chỉ mất khoảng 10 phút lái xe hay đi taxi,
nhưng chúng tôi cứ theo dòng lũ đẩy đưa cho đến khi ra ngoài khu vực
hành lễ và về đến khách sạn mất hơn 2 tiếng đồng hồ.
Dòng lũ người theo như báo chí hay những thông tấn xã nhận định đã đến tham dự lễ nghi Phong Thánh Joseph Vaz do Đức Thánh Cha Phanxicô chủ phong có thể ước lượng khoảng 1 triệu người hiện diện. Đó là chưa kể đến số người theo dõi Lễ Nghi Phong Thánh ở nhà, nơi công cộng hay công sở do các kênh truyền hình trực tiếp truyền thanh và truyền hình toàn bộ lễ nghi phong thánh. Buổi chiều, chúng tôi nghỉ ngơi.
Như chúng tôi đã đề cập trong hai bài viết trước là nếu không có Đức TGM Pierre Nguyễn vănTốt ở đây thì chúng tôi đã không có mặt ở Tích Lan. Và thêm vào đó, lại có một số giáo dân Sri Lanka đang sinh sống và là thành viên trong những giáo xứ chúng tôi phục vụ ở Úc, khi biết chúng tôi sẽ sang Sri Lanka thì họ ước ao những người thân của họ gặp gỡ chúng tôi khi sang Colombo. Vâng đúng vậy, qua dịp đến đây, chúng tôi có được những kinh nghiệm quý báu để viết tiếp bài 3 với tựa đề: “Những Buổi Gặp Gỡ Ở Colombo, Sri Lanka - Sâu Đậm Tình Người Đồng Hương và Tình Người"
Chúng tôi cảm nhận sâu sắc về ‘Tình Người Đồng Hương’ Việt Nam vì đã đề cập nhiều trong 2 bài viết trước đây. Dù bận rộn với công việc của một Sứ Thần Tòa Thánh, nhưng ĐTGM Pierre đã dành thời gian cho chúng tôi dù không tiếp xúc trực tiếp chúng tôi trong những 2 ngày trước đây, nhưng ngài vẫn liên lạc với anh em chúng tôi qua những emails. Cụ thể nhất là trong ngày lễ Phong Thánh, ngài gởi cho chúng tôi email lúc 1.00am tức là sáng sớm ngày hôm qua Thứ Tư. Tính từ lúc chúng tôi đặt chân đến phi trường Colombo rạng sáng thứ Ba vừa qua cho đến hôm nay là thứ Năm, dường như mỗi ngày, ngài dành thời gian để liên lạc với chúng tôi qua emails.
Một cử chỉ ‘Đồng Hương’ đáng cho chúng tôi học hỏi và cảm phục ở nơi ngài là sau thánh lễ phong thánh một người trong anh em chúng tôi cố gắng lên gần khán đài để chụp hình ĐGH Phanxicô khi Ngài rời khán đài đi xuống và vô phòng thay lễ phục - ĐTGM Pierre cùng đi với ĐGH Phanxicô, lúc đi ngang qua chỗ người bạn chúng tôi đang đứng… người bạn chúng tôi thấy ngài Pierre thì gọi… “Đức Tổng…” trong ngôn ngữ Mẹ Việt Nam… ĐTGM Pierre nghe và thấy chúng tôi là người ‘Đồng Hương Việt Nam’ liền nói ngay một câu mà không cần suy nghĩ: “Hẹn gặp Cha…..ngày mai… cho dù ĐTGM Pierre không hề gặp anh em chúng tôi trước đây bao giờ và ở bất cứ nơi đâu. Chính điều nầy đã cho chúng tôi một cảm nghiệm, dù bận rộn…. nhưng khi gặp người Đồng Hương Việt Nam, ngài đã nhận diện và còn nhắc là ngày mai - tức hôm nay để ‘Phỏng Vấn Ngài Về Biến Cố ĐGH Phanxicô đến Sri Lanka và dùng bữa với ngài Pierre trong sự hiếu khách dành cho người ‘Đồng Hương Gặp Gỡ Nơi Xứ Lạ Quê Người’.
Tối hôm qua, chúng tôi được một gia đình có người thân trong giáo xứ của chúng tôi đến khách sạn đưa chúng tôi đi tham quan những thắng cảnh của thành phố Colombo về đêm qua nghệ thuật trang trí đèn và tham quan những ngôi chùa nổi tiếng mà những du khách đã đặt chân đến thành phố ‘Hòn Ngọc của Ấn Độ Dương’ mà không đến tham quan là một thiếu sót rất lớn khi đã đến Đảo Quốc tuyệt đẹp với biển xanh bao quanh.
Hai ông bà đưa chúng tôi đi tham quan thành phố Colombo, người vợ là Công Giáo, người chồng là Phật Giáo. Họ đã đưa chúng tôi đến viếng một Đền Phật nổi tiếng với nhiều ‘Tượng Phật Vàng’ sưu tầm từ nhiều quốc gia mà Phật Giáo là Quốc Giáo. Nhiều Tượng Phật Quý Báu, Tiền Kim Loại của nhiều quốc gia trên thế giới và đặc biệt hơn nữa là ‘Ngà Voi’ và những đồ vật biến chế từ ngà voi để làm đồ trang sức hay trang trí trong nhà.
Người Sri Lankans có tâm tình ‘Hiếu Khách’ như ‘Đồng Hương Việt Nam’. Chỉ một ‘Tin Nhắn-SMS’ một ‘Email’ cho thân nhân ở Colombo mà chúng tôi nhận được sự đón tiếp niềm nở: từ gia đình đi đón chúng tôi rạng sáng ngày thứ Hai…. cho đến gia đình đưa chúng tôi đi tham quan thành phố ‘Colombo về đêm-Colombo By Night’ đêm thứ Ba và sẽ còn tiếp tục đưa đón chúng tôi nếu như chúng tôi cần đến sự giúp đỡ của họ.
Sau khi đi tham quan những ‘Danh Lam Thắng Cảnh’ họ đưa chúng tôi đến một quán ăn và chúng tôi thưởng thức những món ăn truyền thống của đất nước họ… và phải ăn bằng ‘Tay Phải’ thì mới đúng… Trong giáo xứ của chúng tôi, có rất nhiều nhiều sắc dân như Miến Điện, Phi Luật Tân, Mã Lai, Singapore, Ấn Độ, Tích Lan…đều ăn bằng tay… thật ra từ trước đến nay, chúng tôi từng đến nhà và dùng bữa với họ, họ thường ăn bằng tay. Ông Bà luôn nhắc nhở con cháu: ‘Nhập Gia Tùy Tục - Đáo Giang Tùy Khúc’ để phần nào ám chỉ là qua những câu ca dao tục ngữ để đời nầy sẽ giúp chúng ta có cuộc sống thích nghi với những người chung quanh và đặc biệt những người gần gũi chúng ta trong cuộc sống chung hay qua những giao tế hằng ngày và nhất là những gia đình Công Giáo có người kết hôn với những tôn giáo bạn, con cái có bạn bè khác nhau trong nước có Đa Văn Hóa như Úc Châu. Dĩ nhiên họ cũng muốn bảo vệ những truyền thống của họ trong cách ăn mặc cũng như ăn uống.
Trong những năm tháng gần đây, chúng ta chứng kiến nhiều người ngoại quốc láng giềng đến nhà của Việt Nam dùng bữa hay theo chúng ta hay phái đoàn về tham quan-du lịch Quê Mẹ Việt Nam, họ cũng học cách ăn canh chua cá lóc, cá rô hay cá trê… kho tộ và cầm đũa như chúng ta.
Mọi sự có thể thay đổi và thích nghi vì ‘Yêu Thương-Cảm Thông’. Đó là khí cụ mang sự bình an và niềm vui cho người đón tiếp chúng ta, khi chúng ta biết thích nghi phong tục tập quán của họ khi cùng đi hay cùng sinh hoạt với họ. Chỉ trừ chúng ta không muốn thay đổi hoặc thích nghi mà thôi. Đừng vì cố chấp trong sự bảo vệ những truyền thống xem ra có thể ‘giảm thiểu’ vì xã giao trong một xã hội phát triển và đổi mới nhanh mà chúng ta đánh mất tình láng giềng.
Nhóm Phóng Viên VietCatholic.net, Colombo, ngày 15.1.2015
Dòng lũ người theo như báo chí hay những thông tấn xã nhận định đã đến tham dự lễ nghi Phong Thánh Joseph Vaz do Đức Thánh Cha Phanxicô chủ phong có thể ước lượng khoảng 1 triệu người hiện diện. Đó là chưa kể đến số người theo dõi Lễ Nghi Phong Thánh ở nhà, nơi công cộng hay công sở do các kênh truyền hình trực tiếp truyền thanh và truyền hình toàn bộ lễ nghi phong thánh. Buổi chiều, chúng tôi nghỉ ngơi.
Như chúng tôi đã đề cập trong hai bài viết trước là nếu không có Đức TGM Pierre Nguyễn vănTốt ở đây thì chúng tôi đã không có mặt ở Tích Lan. Và thêm vào đó, lại có một số giáo dân Sri Lanka đang sinh sống và là thành viên trong những giáo xứ chúng tôi phục vụ ở Úc, khi biết chúng tôi sẽ sang Sri Lanka thì họ ước ao những người thân của họ gặp gỡ chúng tôi khi sang Colombo. Vâng đúng vậy, qua dịp đến đây, chúng tôi có được những kinh nghiệm quý báu để viết tiếp bài 3 với tựa đề: “Những Buổi Gặp Gỡ Ở Colombo, Sri Lanka - Sâu Đậm Tình Người Đồng Hương và Tình Người"
Chúng tôi cảm nhận sâu sắc về ‘Tình Người Đồng Hương’ Việt Nam vì đã đề cập nhiều trong 2 bài viết trước đây. Dù bận rộn với công việc của một Sứ Thần Tòa Thánh, nhưng ĐTGM Pierre đã dành thời gian cho chúng tôi dù không tiếp xúc trực tiếp chúng tôi trong những 2 ngày trước đây, nhưng ngài vẫn liên lạc với anh em chúng tôi qua những emails. Cụ thể nhất là trong ngày lễ Phong Thánh, ngài gởi cho chúng tôi email lúc 1.00am tức là sáng sớm ngày hôm qua Thứ Tư. Tính từ lúc chúng tôi đặt chân đến phi trường Colombo rạng sáng thứ Ba vừa qua cho đến hôm nay là thứ Năm, dường như mỗi ngày, ngài dành thời gian để liên lạc với chúng tôi qua emails.
Một cử chỉ ‘Đồng Hương’ đáng cho chúng tôi học hỏi và cảm phục ở nơi ngài là sau thánh lễ phong thánh một người trong anh em chúng tôi cố gắng lên gần khán đài để chụp hình ĐGH Phanxicô khi Ngài rời khán đài đi xuống và vô phòng thay lễ phục - ĐTGM Pierre cùng đi với ĐGH Phanxicô, lúc đi ngang qua chỗ người bạn chúng tôi đang đứng… người bạn chúng tôi thấy ngài Pierre thì gọi… “Đức Tổng…” trong ngôn ngữ Mẹ Việt Nam… ĐTGM Pierre nghe và thấy chúng tôi là người ‘Đồng Hương Việt Nam’ liền nói ngay một câu mà không cần suy nghĩ: “Hẹn gặp Cha…..ngày mai… cho dù ĐTGM Pierre không hề gặp anh em chúng tôi trước đây bao giờ và ở bất cứ nơi đâu. Chính điều nầy đã cho chúng tôi một cảm nghiệm, dù bận rộn…. nhưng khi gặp người Đồng Hương Việt Nam, ngài đã nhận diện và còn nhắc là ngày mai - tức hôm nay để ‘Phỏng Vấn Ngài Về Biến Cố ĐGH Phanxicô đến Sri Lanka và dùng bữa với ngài Pierre trong sự hiếu khách dành cho người ‘Đồng Hương Gặp Gỡ Nơi Xứ Lạ Quê Người’.
Tối hôm qua, chúng tôi được một gia đình có người thân trong giáo xứ của chúng tôi đến khách sạn đưa chúng tôi đi tham quan những thắng cảnh của thành phố Colombo về đêm qua nghệ thuật trang trí đèn và tham quan những ngôi chùa nổi tiếng mà những du khách đã đặt chân đến thành phố ‘Hòn Ngọc của Ấn Độ Dương’ mà không đến tham quan là một thiếu sót rất lớn khi đã đến Đảo Quốc tuyệt đẹp với biển xanh bao quanh.
Hai ông bà đưa chúng tôi đi tham quan thành phố Colombo, người vợ là Công Giáo, người chồng là Phật Giáo. Họ đã đưa chúng tôi đến viếng một Đền Phật nổi tiếng với nhiều ‘Tượng Phật Vàng’ sưu tầm từ nhiều quốc gia mà Phật Giáo là Quốc Giáo. Nhiều Tượng Phật Quý Báu, Tiền Kim Loại của nhiều quốc gia trên thế giới và đặc biệt hơn nữa là ‘Ngà Voi’ và những đồ vật biến chế từ ngà voi để làm đồ trang sức hay trang trí trong nhà.
Người Sri Lankans có tâm tình ‘Hiếu Khách’ như ‘Đồng Hương Việt Nam’. Chỉ một ‘Tin Nhắn-SMS’ một ‘Email’ cho thân nhân ở Colombo mà chúng tôi nhận được sự đón tiếp niềm nở: từ gia đình đi đón chúng tôi rạng sáng ngày thứ Hai…. cho đến gia đình đưa chúng tôi đi tham quan thành phố ‘Colombo về đêm-Colombo By Night’ đêm thứ Ba và sẽ còn tiếp tục đưa đón chúng tôi nếu như chúng tôi cần đến sự giúp đỡ của họ.
Sau khi đi tham quan những ‘Danh Lam Thắng Cảnh’ họ đưa chúng tôi đến một quán ăn và chúng tôi thưởng thức những món ăn truyền thống của đất nước họ… và phải ăn bằng ‘Tay Phải’ thì mới đúng… Trong giáo xứ của chúng tôi, có rất nhiều nhiều sắc dân như Miến Điện, Phi Luật Tân, Mã Lai, Singapore, Ấn Độ, Tích Lan…đều ăn bằng tay… thật ra từ trước đến nay, chúng tôi từng đến nhà và dùng bữa với họ, họ thường ăn bằng tay. Ông Bà luôn nhắc nhở con cháu: ‘Nhập Gia Tùy Tục - Đáo Giang Tùy Khúc’ để phần nào ám chỉ là qua những câu ca dao tục ngữ để đời nầy sẽ giúp chúng ta có cuộc sống thích nghi với những người chung quanh và đặc biệt những người gần gũi chúng ta trong cuộc sống chung hay qua những giao tế hằng ngày và nhất là những gia đình Công Giáo có người kết hôn với những tôn giáo bạn, con cái có bạn bè khác nhau trong nước có Đa Văn Hóa như Úc Châu. Dĩ nhiên họ cũng muốn bảo vệ những truyền thống của họ trong cách ăn mặc cũng như ăn uống.
Trong những năm tháng gần đây, chúng ta chứng kiến nhiều người ngoại quốc láng giềng đến nhà của Việt Nam dùng bữa hay theo chúng ta hay phái đoàn về tham quan-du lịch Quê Mẹ Việt Nam, họ cũng học cách ăn canh chua cá lóc, cá rô hay cá trê… kho tộ và cầm đũa như chúng ta.
Mọi sự có thể thay đổi và thích nghi vì ‘Yêu Thương-Cảm Thông’. Đó là khí cụ mang sự bình an và niềm vui cho người đón tiếp chúng ta, khi chúng ta biết thích nghi phong tục tập quán của họ khi cùng đi hay cùng sinh hoạt với họ. Chỉ trừ chúng ta không muốn thay đổi hoặc thích nghi mà thôi. Đừng vì cố chấp trong sự bảo vệ những truyền thống xem ra có thể ‘giảm thiểu’ vì xã giao trong một xã hội phát triển và đổi mới nhanh mà chúng ta đánh mất tình láng giềng.
Nhóm Phóng Viên VietCatholic.net, Colombo, ngày 15.1.2015
(VietCatholic News)