21 Tháng Tám
Kẻ Thù Trong Mơ
Ðời Trang Công, nước Tề, có một người đàn ông nọ đêm nằm cứ thấy chiêm bao có một người to lớn, mặc áo vải quần gai, đeo gươm đi vào tận nhà ông mắng chửi, rồi lại nhổ vào mặt mà đi... Ông ta giật mình tỉnh dậy, ngồi suốt đêm, bực dọc, không tài nào ngủ lại được.
Sáng hôm sau, ông nói chuyện với một người bạn với lời lẽ như sau: "Từ thuở nhỏ đến giờ, tôi vốn là một người hiếu dũng, đến nay đã 60 tuổi rồi, chưa hề bị ai làm nhục. Thế mà đêm hôm qua, có người đã đến làm nhục tôi. Tôi quyết tìm cho kỳ được kẻ ấy để báo thù. Nếu tìm thấy nó thì tốt, bằng không chắc tôi phải chết mất".
Kể từ sáng hôm ấy, ngày nào ông ta cũng cùng với người bạn ra đứng ngoài đường để rình cho được kẻ thù trong giấc mơ. Ba ngày trôi qua, nhưng ông ta vẫn chưa thấy được kẻ thù.
Ðã tức tối vì bị kẻ thù làm nhục, nay lại hậm hực thêm vì không tìm thấy kẻ thù, ông ta trở về nhà uất người lên và chết.
Nhà diễn giả hùng biện nhất của đế quốc La Mã là Cicero có nói: "Con người là kẻ thù khủng khiếp nhất của chính mình". Câu chuyện của người nằm mơ thấy kẻ thù, để rồi đi tìm kẻ thù và cuối cùng, tự hủy hoại chính mình phải chăng không là một minh họa cho câu nói của Cicero. Con người là kẻ thù khủng khiếp nhất của chính mình, bởi vì con người tự tạo cho mình kẻ thù để tự tiêu diệt chính mình.
Chúa Giêsu không đến để chối bỏ sự hận thù, nhưng trái lại bày tỏ bộ mặt thực của nó và đánh bại nó. Thù hận là dấu chỉ sự thống trị của Satan, kẻ thù đúng nghĩa nhất. Chính Satan gieo sự thù hận trong lòng người và đặt con người vào thế chống đối và tiêu diệt nhau.
Chúa Giêsu đã đánh bại kẻ thù ấy bằng chính cái chết yêu thương tha thứ của Ngài. Chỉ có yêu thương và tha thứ mới có thể là thứ khí giới tiêu diệt được kẻ thù. Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta thứ khí giới ấy. Ngài đã không ngừng nói với chúng ta: "Hãy yêu thương kẻ thù ngươi, hãy làm ơn cho kẻ thù ghét ngươi".
Nếu con người là kẻ thù khủng khiếp nhất của chính mình, thì quả thực chúng ta phải bắt đầu tiêu diệt nó ngay chính trong chúng ta. Chính khi chúng ta cưu mang cừu hận là lúc chúng ta tự tạo nên kẻ thù và tự tiêu diệt chính mình. Chính khi chúng ta khước từ tha thứ và làm ơn cho những kẻ thù ghét hãm hại chúng ta, là chính lúc chúng ta tự giam hãm trong hận thù để rồi tự hủy hoại chính mình.
Trích sách Lẽ Sống
Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010
LẼ SỐNG 21.8
LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN C (Lc 13, 22-30)
CỬA HẸP
(Linh Mục Anphong Trần Đức Phương)
Chúa Nhật hôm nay chỉ dẫn cho chúng ta con đường sống đạo là con đường khó khăn, phải leo dốc, phải qua “Cửa Hẹp.” Nhưng chúng ta cứ cố gắng và cầu nguyện rồi Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả để tới đích điểm là quê hương thật Nước Trời.
Bài đọc I (Tiên tri Isaia 66:18-21): Qua tiên tri Isaia, Thiên Chúa hứa sẽ hướng dẫn Dân Chúa đi theo đường lối Chúa và quy tụ thành một Dân của Chúa được sống trong một “Trời Mới và Đất Mới.” (Hình ảnh cuộc sống mới, cuộc sống hạnh phúc trên Nước Chúa).
Bài Đọc II (Thơ Do Thái 12: 5-7,11-13): Chúa sửa dạy chúng ta qua những đau khổ chúng ta gặp trong suốt cuộc đời; chúng ta hãy vui chấp nhận mọi khổ đau hằng ngày để được đi theo Chúa; đồng thời cũng nâng đỡ lẫn nhau, cùng vác đỡ gánh nặng cho nhau để cùng bước đi trong cuộc Hành Trình Đức Tin hướng về quê hương thật Nước Trời.
Bài Phúc Âm (Luca 13:22-30): Mọi người chúng ta “từ Đông sang Tây” đều được mời dự tiệc “Nước Chúa” nhưng chúng ta phải đi qua “Cửa Hẹp,” đó là sự cố gắng sống đức tin hằng ngày và chấp nhận những Thánh Giá trong cuộc sống.
Ai trong chúng ta cũng thích đi qua cửa rộng thênh thang; ai trong chúng ta cũng thích đi con đường bằng phẳng, chứ không ai thích đi con đường lên dốc. Nhưng Chúa bảo chúng ta muốn vào Nước Chúa “Hãy qua Cửa Hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn Cửa Hẹp và đường chật thì đưa đến Sự Sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.” (Matthêu 7:13-14).
“Cửa hẹp” để chỉ những khó khăn mà chúng ta phải trải qua, nếu chúng ta muốn theo Chúa đi về cuộc Sống Mới, cuộc sống vĩnh cữu. Có rất nhiều khó khăn mà chúng ta phải chấp nhận để theo Chúa là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống; vì thế Chúa bảo chúng ta “Nước Trời dành cho những ai biết nỗ lực!” (Matthêu 11:12) và “Ai muốn theo tôi, hãy bỏ mình đi, vác thánh giá hằng ngày mà theo tôi.” (Matthêu 16:24).
Thánh giá đầu tiên chúng ta phải vác là chính thân xác yếu hèn của chúng ta. Thân xác chúng ta luôn đòi hỏi những thỏa mãn nghịch với giới răn Chúa do tính ham danh, ham lợi, ham thú gây ra. Lòng ham hư danh đưa đến những tranh chấp địa vị và gây ra tị hiềm, thù hận. Tính ham mê tiền của sinh ra tham lam, gian lận. Ham mê thỏa mãn các dục vọng thể xác sinh ra những sa ngã đắm đuối. Muốn theo Chúa, chúng ta luôn phải vượt thắng những đòi hỏi đó của xác thịt để chu toàn các giới răn Chúa và sống xứng đáng các tín hữu, những người con tốt lành, thánh thiện của Chúa, như Chúa bảo “Hãy nên Thánh vì Ta là Đấng Thánh.”
Ngày nay trong “thời buổi văn hóa sự chết,” người ta coi thường lề luật sống của Chúa; nhưng chúng ta, các tín hữu của Chúa, chúng ta phải can đảm đi ngược lại: nhất định không phá thai, không chủ trương tự do luyến ái, không chủ trương ly dị, không chấp nhận đồng tình luyến ái, không chấp nhận “nam lấy nam, nữ lấy nữ mà thành vợ chồng.”
Hơn nữa , nhiều khi vì quyết tâm sống theo lề luật Chúa qua sự giảng dạy của Giáo Hội mà chúng ta phải chấp nhận hy sinh: phải mất việc, mất địa vị trong xã hội. Mới đây (trong tháng 7/2010), Giáo Sư Kenneth Howell tại Đại Học Illinois đã bị đe dọa sa thải vì giảng dạy theo đúng đường lối của Giáo Hội. Đã có những bác sĩ, y tá mất việc vì nhất định không chịu cộng tác vào việc phá thai tại bệnh viện. Nhiều chính trị gia thất cử vì chủ trương bảo vệ giáo huấn của Giáo Hội. Đó là những hy sinh thật lớn lao, những “Cửa Hẹp” mà chúng ta phải đi qua, nếu chúng ta muốn là những tín hữu thật của Chúa.
Chấp nhận những hy sinh đó là chúng ta chấp nhận đi theo “Cửa Hẹp,” là chúng ta muốn sống như những tín hữu của Chúa, những con người luôn tôn trọng sự sống, tôn trọng hạnh phúc gia đình, tôn trọng bản thân và giá trị thật của con người biết sống theo lý trí, chứ không chạy theo những trào lưu hỗn loạn của thời đại (2 Phêrô 3:3-10).
Cả cuộc đời, Mẹ Maria và các Thánh đều đã đi qua “Cửa Hẹp,” đã luôn sống theo thánh ý Chúa, chứ không sống theo thế gian, xác thịt, và ngày nay Mẹ và các Thánh đã được vinh hiển trên Nước Trời.
Xin Chúa, nhờ lời Mẹ Maria, Thánh Giuse và các Thánh chuyển cầu, giúp chúng ta luôn can đảm sống Đức Tin trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, dù vì thế mà phải hy sinh , nhiều khi phải hy sinh cả mạng sống của mình, như các Thánh tử đạo xưa nay. Xin cùng hiệp lời cầu nguyện chung cho nhau.
(Linh Mục Anphong Trần Đức Phương)
Chúa Nhật hôm nay chỉ dẫn cho chúng ta con đường sống đạo là con đường khó khăn, phải leo dốc, phải qua “Cửa Hẹp.” Nhưng chúng ta cứ cố gắng và cầu nguyện rồi Chúa sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả để tới đích điểm là quê hương thật Nước Trời.
Bài đọc I (Tiên tri Isaia 66:18-21): Qua tiên tri Isaia, Thiên Chúa hứa sẽ hướng dẫn Dân Chúa đi theo đường lối Chúa và quy tụ thành một Dân của Chúa được sống trong một “Trời Mới và Đất Mới.” (Hình ảnh cuộc sống mới, cuộc sống hạnh phúc trên Nước Chúa).
Bài Đọc II (Thơ Do Thái 12: 5-7,11-13): Chúa sửa dạy chúng ta qua những đau khổ chúng ta gặp trong suốt cuộc đời; chúng ta hãy vui chấp nhận mọi khổ đau hằng ngày để được đi theo Chúa; đồng thời cũng nâng đỡ lẫn nhau, cùng vác đỡ gánh nặng cho nhau để cùng bước đi trong cuộc Hành Trình Đức Tin hướng về quê hương thật Nước Trời.
Bài Phúc Âm (Luca 13:22-30): Mọi người chúng ta “từ Đông sang Tây” đều được mời dự tiệc “Nước Chúa” nhưng chúng ta phải đi qua “Cửa Hẹp,” đó là sự cố gắng sống đức tin hằng ngày và chấp nhận những Thánh Giá trong cuộc sống.
Ai trong chúng ta cũng thích đi qua cửa rộng thênh thang; ai trong chúng ta cũng thích đi con đường bằng phẳng, chứ không ai thích đi con đường lên dốc. Nhưng Chúa bảo chúng ta muốn vào Nước Chúa “Hãy qua Cửa Hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn Cửa Hẹp và đường chật thì đưa đến Sự Sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.” (Matthêu 7:13-14).
“Cửa hẹp” để chỉ những khó khăn mà chúng ta phải trải qua, nếu chúng ta muốn theo Chúa đi về cuộc Sống Mới, cuộc sống vĩnh cữu. Có rất nhiều khó khăn mà chúng ta phải chấp nhận để theo Chúa là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống; vì thế Chúa bảo chúng ta “Nước Trời dành cho những ai biết nỗ lực!” (Matthêu 11:12) và “Ai muốn theo tôi, hãy bỏ mình đi, vác thánh giá hằng ngày mà theo tôi.” (Matthêu 16:24).
Thánh giá đầu tiên chúng ta phải vác là chính thân xác yếu hèn của chúng ta. Thân xác chúng ta luôn đòi hỏi những thỏa mãn nghịch với giới răn Chúa do tính ham danh, ham lợi, ham thú gây ra. Lòng ham hư danh đưa đến những tranh chấp địa vị và gây ra tị hiềm, thù hận. Tính ham mê tiền của sinh ra tham lam, gian lận. Ham mê thỏa mãn các dục vọng thể xác sinh ra những sa ngã đắm đuối. Muốn theo Chúa, chúng ta luôn phải vượt thắng những đòi hỏi đó của xác thịt để chu toàn các giới răn Chúa và sống xứng đáng các tín hữu, những người con tốt lành, thánh thiện của Chúa, như Chúa bảo “Hãy nên Thánh vì Ta là Đấng Thánh.”
Ngày nay trong “thời buổi văn hóa sự chết,” người ta coi thường lề luật sống của Chúa; nhưng chúng ta, các tín hữu của Chúa, chúng ta phải can đảm đi ngược lại: nhất định không phá thai, không chủ trương tự do luyến ái, không chủ trương ly dị, không chấp nhận đồng tình luyến ái, không chấp nhận “nam lấy nam, nữ lấy nữ mà thành vợ chồng.”
Hơn nữa , nhiều khi vì quyết tâm sống theo lề luật Chúa qua sự giảng dạy của Giáo Hội mà chúng ta phải chấp nhận hy sinh: phải mất việc, mất địa vị trong xã hội. Mới đây (trong tháng 7/2010), Giáo Sư Kenneth Howell tại Đại Học Illinois đã bị đe dọa sa thải vì giảng dạy theo đúng đường lối của Giáo Hội. Đã có những bác sĩ, y tá mất việc vì nhất định không chịu cộng tác vào việc phá thai tại bệnh viện. Nhiều chính trị gia thất cử vì chủ trương bảo vệ giáo huấn của Giáo Hội. Đó là những hy sinh thật lớn lao, những “Cửa Hẹp” mà chúng ta phải đi qua, nếu chúng ta muốn là những tín hữu thật của Chúa.
Chấp nhận những hy sinh đó là chúng ta chấp nhận đi theo “Cửa Hẹp,” là chúng ta muốn sống như những tín hữu của Chúa, những con người luôn tôn trọng sự sống, tôn trọng hạnh phúc gia đình, tôn trọng bản thân và giá trị thật của con người biết sống theo lý trí, chứ không chạy theo những trào lưu hỗn loạn của thời đại (2 Phêrô 3:3-10).
Cả cuộc đời, Mẹ Maria và các Thánh đều đã đi qua “Cửa Hẹp,” đã luôn sống theo thánh ý Chúa, chứ không sống theo thế gian, xác thịt, và ngày nay Mẹ và các Thánh đã được vinh hiển trên Nước Trời.
Xin Chúa, nhờ lời Mẹ Maria, Thánh Giuse và các Thánh chuyển cầu, giúp chúng ta luôn can đảm sống Đức Tin trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, dù vì thế mà phải hy sinh , nhiều khi phải hy sinh cả mạng sống của mình, như các Thánh tử đạo xưa nay. Xin cùng hiệp lời cầu nguyện chung cho nhau.
(nguồn : thanhlinh.net)
Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010
LẼ SỐNG 20.8
20 Tháng Tám
Hai Vì Sao Mỉm Cười
Một vị ẩn sĩ nọ tịnh niệm và chay tịnh đến suốt ngày không động đến thức ăn và nước uống. Từ trên đỉnh núi cao, ai ai cũng thấy có một ngôi sao xuất hiện giữa ban ngày: đó là dấu hiệu trời cao chấp nhận của lễ hy sinh của ông.
Ngày nọ, vị ẩn sĩ quyết định leo lên núi cao. Ông muốn vươn lên cao hơn trong sự khổ chế. Vừa lúc ông đương leo núi, thì một cô bé trong làng chạy tới xin đi theo. Không thể từ chối được, vị ẩn sĩ đành để cho cô bé đi theo. Họ ra đi khi mặt trời vừa lên. Nhưng không mấy chốc, ánh nắng mỗi lúc một chói chang, cả vị ẩn sĩ lẫn cô bé gái đều cảm thấy khát nước. Vị ẩn sĩ vẫn cố gắng khắc phục cơn khát của mình, nhưng ông lại giục cô gái hãy uống nước. Cuối cùng, không ai chạm đến nước. Vị ẩn sĩ không uống nước vì lời thề của mình, còn cô gái không nỡ uống một mình.
Họ càng đi, cơn khát càng dằn vặt. Ðến một lúc, vị ẩn sĩ không nỡ nhẫn tâm nhìn thấy cô bé phải quằn quại trong cơn khát. Cuối cùng, ông đành lỗi lời thề. Ông cầm lấy nước đưa lên miệng và lúc bấy giờ cô bé gái cũng mỉm cười uống nước với ông. Sau khi đã uống nước, vị ẩn sĩ không dám nhìn lên trời cao nữa. Ông cứ đinh ninh rằng vì sao hiện ra mỗi ngày như một chứng giám cho sự khổ chế của ông, giờ đây có lẽ đã biến mất. Thế nhưng, trước sự ngạc nhiên vỡ lở của ông, khi ông ngước mắt nhìn lên đỉnh núi, ông thấy có hai vì sao lấp lánh như đang mỉm cười với ông.
Ðể mặc khải cho chúng ta bộ mặt thông cảm, nhân từ, yêu thương của Thiên Chúa, Chúa Giêsu đã không ngần ngại đến ngồi đồng bàn với những người thu thuế, những kẻ tội lỗi. Phúc Âm ghi lại rằng, khi đi qua dãy bàn thu thuế, Ngài đã nhìn thấy Matthêô. Ngài đã chọn ông vào số các tông đồ của Ngài. Trong bữa tiệc do Matthêô khoản đãi, những người bạn của ông ngồi cùng bàn với Chúa Giêsu. Thấy thế, những người biệt phái đã tỏ ra khó chịu. Chúa Giêsu đã nói với họ như sau: "Không phải những kẻ khỏe mạnh cần đến thầy thuốc, mà chính là những người đau ốm. Hãy đi học hiểu câu nói: Ta muốn lòng nhân từ chứ không phải của lễ".
Qua thái độ và lời phát biểu trên đây, Chúa Giêsu muốn cho chúng ta thấy rằng cốt lõi của Tin Mừng, cốt lõi của Ðạo chính là tình thương. Thực thi bác ái là việc ăn chay có giá trị nhất, là của lễ cao đẹp nhất mà con người có thể dâng lên Thiên Chúa. Nếu chỉ có một vì sao mọc lên để chứng giám cho một hành động khổ chế, thì sẽ có hai vì sao hiện ra để xác nhận cho một hành động bác ái. Thật ra, bác ái đích thực cũng là một hành động khổ chế, bởi vì nó đòi hỏi con người phải chết cho bản thân, phải ra khỏi chính mình để đến với người khác. Một hành động bác ái đích thực phải là một cái chết dần chết mòn trong chính bản thân.
Nói như mẹ Têrêxa Calcutta: "Khi tôi chia sẻ, khi tôi trao ban cho người một điều gì làm tôi cảm thấy mát mát, đau khổ, thì sự chia sẻ của tôi mới có giá trị. Tôi không chia sẻ và trao ban của dư thừa, mà chính là trao ban chính tôi.
Khi tôi cố gắng chào hỏi một người tôi ghét cay ghét đắng, đó mới thật sự là một hành động bác ái. Khi tôi có thể đến sống nghèo, chia sẻ kiếp sống nghèo của người khác, đó mới là một hành động bác ái. Khi tôi có thể tha thứ cho những người xúc phạm đến tôi, đó mới là một hành động bác ái thực sự. Tôi đã chết đi một phần và cái chết ấy sẽ được Thiên Chúa của lòng nhân từ đón nhận như là lễ hy sinh đích thực".
Trích sách Lẽ Sống
LẼ SỐNG 19.8
19 Tháng Tám
Hãy Nhìn Lên Cao
Hãy Nhìn Lên Cao
Dạo cuối tháng 4/1990, ở cao độ 620 cây số trên biển Thái Bình Dương, cánh tay dài 12 thước của người máy từ phi thuyền con thoi Discover đã đưa ống thiên văn Hubble rời xa phi thuyền để đi vào quỹ đạo không gian, bắt đầu một cuộc hành trình quan sát vũ trụ được dự trù kéo dài trong suốt 15 năm, mở đầu cho một kỷ nguyên mới trong ngành thiên văn học.
Do nhu cầu tìm hiểu vũ trụ, kính thiên văn đã được ra đời cách đây khoảng 380 năm. Nhờ kính thiên văn, các nhà thiên văn học mới có thể quan sát một cách chi tiết những thiên thể ở gần trái đất và từ đó đưa ra những định lý căn bản cho ngành thiên văn học. Ngày nay, với sự tiến bộ của khoa học, đặc biệt là những máy điện toán, những kính thiên văn ngày càng được cải tiến về kỹ thuật cũng như kích thước để gia tăng khả năng quan sát. Hai kính thiên văn có đường kính lớn nhất hiện nay được đặt trên đỉnh núi Palomar và Caucasus. Nhưng dù được cải tiến cách mấy đi nữa, khoảng cách quan sát và mức độ phân giải của kính thiên văn đặt trên mặt đất vẫn còn bị giới hạn, vì ánh sáng từ các thiên thể trước khi đến mặt đất đã bị ngăn cản và tản xạ nhiều bởi lớp khí quyển bao quanh trái đất.
Ý tưởng về kính thiên văn đặt ngoài không gian đã được đề cập đến năm 1923, nhưng mãi đến năm 1981, ý tưởng này mới được thực hiện với một kinh phí khổng lồ là 1 tỷ rưỡi Mỹ kim. Kính thiên văn đặt ngoài không gian trái đất này mang tên khoa học gia Hoa Kỳ Edwin Hubble, một trong những tài năng lỗi lạc nhất trong ngành thiên văn học.
Sự ra đời của kính thiên văn Hubble có thể so sánh với sự ra đời của kính thiên văn đầu tiên của Galilêô vào năm 1609: đây là bước tiến quan trọng trong ngành thiên văn học, nó giúp con người tiến đến gần chân lý hơn trên con đường tìm hiểu vũ trụ.
Càng lên cao, con người mới nhìn xa thấy rộng. Càng ra khỏi mặt đất, càng lên cao trên không gian, nhãn giới của chúng ta càng mở rộng. Cũng giống như ống kính thiên văn Hubble, người Kitô hữu cũng được trang bị bằng cái nhìn từ trên cao. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta nhìn thấy được ý nghĩa của cuộc sống, chúng ta biết được đâu là nguồn gốc và cùng đích của chúng ta. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta có thể nhìn thấy dấu vết của một tình yêu luôn hiện diện và tác động trong lịch sử nhân loại và của từng người.
Khi Chúa Giêsu loan báo về cuộc tử nạn của Ngài, Phêrô kéo Ngài lại và can gián Ngài. Chúa Giêsu đã quở trách ông: "Hãy lui ra đằng sau ta hỡi Satan. Ngươi là cớ vấp phạm cho Ta, bởi vì cái nhìn của ngươi không phải là cái nhìn của Thiên Chúa, mà là của loài người".
Lắm lúc chúng ta cũng khước từ cái nhìn trên cao của Thiên Chúa để chỉ nhìn vào cái biến cố bằng cái nhìn trần tục của chúng ta. Với cái nhìn trần tục, chúng ta chỉ thấy màu đen của thất bại, chết chóc, thất vọng, buồn thảm. Nhưng với cái nhìn của Chúa, sự yếu đuối sẽ trở thành sức mạnh, mất mát sẽ trở thành lợi lộc, khờ dại sẽ trở thành khôn ngoan. Trong cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ chỉ thấy ánh sáng, hy vọng, tin tưởng, lạc quan.
Thánh Phaolô đã khuyên chúng ta: "Hãy yêu thích những sự trên trời". Hãy mặc lấy cái nhìn từ trên cao. Hãy luôn sống và hành động bằng những tâm tình của chính Chúa Giêsu.
LỜI CHỦ CHĂN 14.8.2010
ĐHY GB. Phạm Minh Mẫn
T5, 19/08/2010 - 12:33
Toà Tổng Giám Mục Thành phố HCM, ngày 14.8.2010
Kính gửi linh mục, tu sĩ, giáo dân trong gia đình giáo phận
Anh chị em rất thân mến,
1. Trong Năm Thánh 2010, ngoài việc nhìn lại quá khứ và nhìn vào hiện tại, chúng ta còn có nhiệm vụ hướng tầm nhìn đến tương lai, để canh tân Giáo Hội là ngôi nhà chung của Dân Chúa, cho thế hệ hôm nay và mai sau. Canh tân giáo hội tại gia là gia đình tín hữu, giáo hội tại cộng đoàn là dòng tu, giáo xứ, các giới và đoàn thể tông đồ giáo dân, giáo hội tại địa phương là giáo phận.
2. Việc canh tân ngôi nhà Giáo Hội trong gia đình, trong cộng đoàn, trong giáo phận, đòi hỏi nơi mỗi người hai điều kiện căn bản này :
Một là : cùng có một tầm nhìn chung về định hướng xây nhà trên nền đá vững chắc là Lời Chúa (x.Mt 7,24-25), với bốn trụ cột vững bền là Chân Lý và Tình Thương, Hoà Bình và Công Lý (x.TV 85,11, Thông điệp "Tình Yêu trong Chân Lý"). Đó là tầm nhìn dưới ánh sáng đức tin kitô giáo, ánh sáng của niềm tin vào Thiên Chúa Cha là Tình Yêu tạo thành, Chúa Giêsu Kitô là Tình Yêu cứu độ, Chúa Thánh Thần là Tình Yêu đổi mới và hiệp nhất. Xây ngôi nhà Giáo Hội theo tầm nhìn nầy, gia đình sẽ trở thành mái ấm tình thương, mỗi cộng đoàn sẽ thành một cộng đồng nhân loại liên kết với nhau kiến tạo nền văn minh tình thương cho thế giới hôm nay. Đây cũng là cách làm chứng sống động và rao giảng hữu hiệu Tin Mừng Thiên Chúa là Tình Yêu.
Hai là : nói và làm theo sự soi dẫn của Thánh Thần, không để cho những rối loạn tâm thần hay tà thần cùng đồng minh của nó thúc đẩy, lôi cuốn (x. Gal 5, 16-26). Vì lẽ hoa trái của Thánh Thần là sự bình an, niềm vui, tình yêu thương liên kết mọi người nên một, là những biểu hiện của văn hoá sự sống. Còn hậu quả của tâm thần không lành mạnh hay của tà thần, là sự hiểu lầm, hoang mang, bất hoà, chia rẽ, chống đối, loại trừ nhau, là những dấu ấn của văn hoá sự chết. Ý thức mình là đền thờ của Chúa Thánh Thần, và Ngài hiện diện trong tâm hồn cũng như trong đời sống của mình, người tín hữu chính thực, hay người công giáo tốt, là người chuyên tâm cộng tác vào công trình tái tạo và đổi mới, liên kết và hiệp nhất của Ngài trong cộng đồng nhân loại hôm nay.
3. Để đi vào thực hành cụ thể, mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn tín hữu, mỗi giới cùng đoàn thể tông đồ giáo dân, cần quan tâm thực hiện hai công việc này : Một là : dành thời giờ cùng nhau tìm hiểu và góp ý điều chỉnh, bổ sung cho bản thiết kế ngôi nhà chung ; đồng thời khám phá nơi mái nhà mình, những chỗ hư hỏng, cần được phục chế, gia cố, sửa sang lại. Chúng tôi sẽ gửi đến anh chị em một số câu hỏi, dựa vào đó mà suy nghĩ và trao đổi, đánh giá hiện trạng, cùng góp ý chấn chỉnh và làm mới ngôi nhà mình (gia đình, cộng đoàn, giáo phận).
Hai là : Thiên Chúa Ba Ngôi vừa là cội nguồn vừa là cùng đích và mẫu mực cho việc xây ngôi nhà Giáo Hội. Vì thế, theo lời khuyên của Đức Giêsu Chúa chúng ta, mọi người hãy chuyên cần hiệp lời cầu xin Ba Ngôi Thiên Chúa soi sáng và trợ lực cho mọi thành phần trong Giáo Hội liên kết và hiệp nhất với nhau, chung lòng chung sức canh tân ngôi nhà chung của chúng ta như lòng Chúa mong muốn.
4. Trong những tháng tới, có những biến cố quan trọng sắp diễn ra trong giáo phận nhằm chuẩn bị và mở đường cho công cuộc canh tân ngôi nhà chung của chúng ta, là Giáo Hội tại Việt Nam :
- Ngày 20,21,22 tháng 9, 2010, anh em linh mục trong gia đình giáo phận sẽ tĩnh tâm thường niên tại Đại Chủng viện Thánh Giuse, 6 Tôn Đức Thắng.
- Ngày 4,5,6,7,8 tháng 10, 2010, HĐGM.VN sẽ tổ chức Đại Hội tại Trung Tâm Mục Vụ, 6bis Tôn Đức Thắng.
- Ngày 21,22,23,24,25 tháng 11, 2010, Đại Hội Dân Chúa sẽ được tổ chức tại hai nơi đó. Đính kèm sau đây là bản thảo về tổ chức Đại Hội Dân Chúa, do Ban Tổ Chức Đại Hội đề xuất, nhằm gợi mở cho mọi người góp ý điều chỉnh, bổ sung, và cho sự thống nhất của HĐGM.VN trong Hội nghị tháng 10 sắp tới.
5. Xin anh chị em chung một tâm tình với lòng từ mẫu của Đức Mẹ La Vang cùng lòng quảng đại, trung kiên, hy sinh của các chứng nhân đức tin, hãy xin Ba Ngôi Thiên Chúa thương ban ơn bình an và ơn hiệp nhất, ơn khôn ngoan và ơn sức mạnh cho mọi thành phần Dân Chúa, cách riêng cho các vị mục tử, vượt qua mọi gian lao trắc trở, chung sức tiếp nối công trình của Chúa Giêsu Kitô là mở mang Nước Chúa và mở rộng trời mới đất mới, vì sự sống cùng sự phát triển, vì sự bình an cùng hạnh phúc của gia đình nhân loại hôm nay.
A. Đại Hội Dân Chúa Việt Nam từ 21-25 tháng 11.2010
I. Chủ đề (Giáo Hội mầu nhiệm-hiệp thông-sứ vụ)
1. Giới thiệu "Giáo Hội mầu nhiệm-hiệp thông-sứ vụ" như bản thiết kế ngôi nhà chung của Dân Chúa.
2. Ý nghĩa mục đích : soi sáng và trợ lực cho các thành phần Dân Chúa, giáo sĩ, tu sĩ, giáo dân, suy nghĩ, góp ý cho việc gia cố, phục chế, canh tân ngôi nhà chung của mình trên nền đá vững chắc là Lời Chúa (xem Mt 7,24-25), và trên bốn trụ cột vững bền là chân lý và tình thương, hoà bình và công lý (x. TV 85,11 ; Thông điệp "Tình Yêu trong Chân Lý").
II. Đại biểu (tổng số là 280-300)
1. Các giám mục VN (30-40)
2. Ban Thư Ký Đại Hội (20)
(1 & 2: 50-60 trọ và ăn sáng tại TT.MV)
3. 26 LM Tổng Đại diện
4. 8 LM Giám đốc ĐCV
(3 & 4: 34 trọ và ăn sáng bên dòng Phaolô)
5. 26 Đại diện LM 26 giáo phận
6. 30 Đại diện các dòng tu
(5 & 6: 56 trọ và ăn sáng bên dòng Phaolô)
7. 120-130 giáo dân, đại diện Hội Đồng Giáo Xứ, Giáo lý viên, Ca đoàn, các Giới và đoàn thể tông đồ giáo dân...
(120-130 trọ và ăn sáng tại ĐCV)
8. Khách mời (mời 20-25 vị dự Đại Hội từ chiều Thứ Tư 24 đến hết Thứ Năm 25.11.2010, và trọ ở khách sạn):
- Đại diện Bộ Truyền Giáo, Bộ Ngoại Giao Vatican, HĐGH về Mục vụ Di Dân, ĐHY Sepe,
- Đại diện các HĐGM lo mục vụ di dân cho các cộng đồng CGVN hải ngoại (Đức, Pháp, Canada, HK, Úc, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Phi Luật Tân, Mã lai, Campuchia, Thái Lan…)
- Đại diện vài tổ chức Bác Ái hỗ trợ Giáo Hội tại Việt Nam
PC. Ban Tổ Chức lo bố trí chỗ ăn ở cho các Thư ký và tài xế của các đại biểu.
III. Chương trình
(5 ngày, từ chiều Chủ Nhật 21.11 đến hết Thứ Năm 25.11.2010)
Chủ Nhật 21.11 :
- Ban Tiếp Tân Đại Hội tiếp đón các đại biểu từ lúc 14:00…
- 16:45 có xe đưa tất cả các đại biểu đi dự lễ khai mạc tại nhà thờ Chánh toà.
- 17:15 Thánh lễ khai mạc.
- 18:30 xe đưa tất cả về dùng cơm tối tại Đại Chủng viện.
Thứ Hai 22, Thứ Ba 23, Thứ Tư 24 :
- 6:30 Ăn sáng tại nơi trọ
- 7:30 Kinh Sáng tại hội trường.
Giới thiệu đề tài, tham luận, góp ý … Giải lao…
- 10:30 Thánh lễ tại Nhà Nguyện Đại Chủng Viện.
- 11:30 Cơm trưa tại ĐCV. Nghỉ trưa.
- 14:30 Kinh Chiều.
Giới thiệu câu hỏi hội thảo nhóm. Hội thảo nhóm… Giải lao.
- 17:00 Báo cáo ý kiến của mỗi nhóm tại Hội trường.
- 18:00 Cơm chiều tại ĐCV. Gặp gỡ, giao lưu riêng hay nhóm... Nghỉ đêm
- 7:30 Kinh Sáng.
Trình bày bản thảo "Sứ diệp của Đại Hội gởi cộng đồng Dân Chúa VN".
Các đại biểu góp ý điều chỉnh, bổ sung, biểu quyết... Giải lao...
- 10:30 Phát biểu của quý khách mời…
- 11:30 Cơm trưa tại ĐCV. Nghỉ trưa.
- 14:30 Kinh Chiều. Đúc kết các ý kiến đã được đóng góp trong Đại Hội… Giải lao
- 16 :00 Thánh lễ bế mạc Đại Hội tại Nhà Nguyện ĐCV
- 17:00 Cơm chiều tại ĐCV
- 19:00 Công bố "Sứ Điệp Đại Hội gởi Dân Chúa Việt Nam".
Lễ Hội tại sân Trung Tâm Mục Vụ, với sự tham dự của các thành phần Dân Chúa trong giáo phận.
Mời đại diện Chính Quyền cùng các Tôn giáo bạn đến dự Lễ hội lúc 19:00.
Toà Tổng Giám Mục Thành phố HCM, ngày 14.8.2010
LỜI CHỦ CHĂN
Việc cần làm: chuẩn bị xây ngôi nhà chung trên nền đá vững chắc
Việc cần làm: chuẩn bị xây ngôi nhà chung trên nền đá vững chắc
Kính gửi linh mục, tu sĩ, giáo dân trong gia đình giáo phận
Anh chị em rất thân mến,
1. Trong Năm Thánh 2010, ngoài việc nhìn lại quá khứ và nhìn vào hiện tại, chúng ta còn có nhiệm vụ hướng tầm nhìn đến tương lai, để canh tân Giáo Hội là ngôi nhà chung của Dân Chúa, cho thế hệ hôm nay và mai sau. Canh tân giáo hội tại gia là gia đình tín hữu, giáo hội tại cộng đoàn là dòng tu, giáo xứ, các giới và đoàn thể tông đồ giáo dân, giáo hội tại địa phương là giáo phận.
2. Việc canh tân ngôi nhà Giáo Hội trong gia đình, trong cộng đoàn, trong giáo phận, đòi hỏi nơi mỗi người hai điều kiện căn bản này :
Một là : cùng có một tầm nhìn chung về định hướng xây nhà trên nền đá vững chắc là Lời Chúa (x.Mt 7,24-25), với bốn trụ cột vững bền là Chân Lý và Tình Thương, Hoà Bình và Công Lý (x.TV 85,11, Thông điệp "Tình Yêu trong Chân Lý"). Đó là tầm nhìn dưới ánh sáng đức tin kitô giáo, ánh sáng của niềm tin vào Thiên Chúa Cha là Tình Yêu tạo thành, Chúa Giêsu Kitô là Tình Yêu cứu độ, Chúa Thánh Thần là Tình Yêu đổi mới và hiệp nhất. Xây ngôi nhà Giáo Hội theo tầm nhìn nầy, gia đình sẽ trở thành mái ấm tình thương, mỗi cộng đoàn sẽ thành một cộng đồng nhân loại liên kết với nhau kiến tạo nền văn minh tình thương cho thế giới hôm nay. Đây cũng là cách làm chứng sống động và rao giảng hữu hiệu Tin Mừng Thiên Chúa là Tình Yêu.
Hai là : nói và làm theo sự soi dẫn của Thánh Thần, không để cho những rối loạn tâm thần hay tà thần cùng đồng minh của nó thúc đẩy, lôi cuốn (x. Gal 5, 16-26). Vì lẽ hoa trái của Thánh Thần là sự bình an, niềm vui, tình yêu thương liên kết mọi người nên một, là những biểu hiện của văn hoá sự sống. Còn hậu quả của tâm thần không lành mạnh hay của tà thần, là sự hiểu lầm, hoang mang, bất hoà, chia rẽ, chống đối, loại trừ nhau, là những dấu ấn của văn hoá sự chết. Ý thức mình là đền thờ của Chúa Thánh Thần, và Ngài hiện diện trong tâm hồn cũng như trong đời sống của mình, người tín hữu chính thực, hay người công giáo tốt, là người chuyên tâm cộng tác vào công trình tái tạo và đổi mới, liên kết và hiệp nhất của Ngài trong cộng đồng nhân loại hôm nay.
3. Để đi vào thực hành cụ thể, mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn tín hữu, mỗi giới cùng đoàn thể tông đồ giáo dân, cần quan tâm thực hiện hai công việc này : Một là : dành thời giờ cùng nhau tìm hiểu và góp ý điều chỉnh, bổ sung cho bản thiết kế ngôi nhà chung ; đồng thời khám phá nơi mái nhà mình, những chỗ hư hỏng, cần được phục chế, gia cố, sửa sang lại. Chúng tôi sẽ gửi đến anh chị em một số câu hỏi, dựa vào đó mà suy nghĩ và trao đổi, đánh giá hiện trạng, cùng góp ý chấn chỉnh và làm mới ngôi nhà mình (gia đình, cộng đoàn, giáo phận).
Hai là : Thiên Chúa Ba Ngôi vừa là cội nguồn vừa là cùng đích và mẫu mực cho việc xây ngôi nhà Giáo Hội. Vì thế, theo lời khuyên của Đức Giêsu Chúa chúng ta, mọi người hãy chuyên cần hiệp lời cầu xin Ba Ngôi Thiên Chúa soi sáng và trợ lực cho mọi thành phần trong Giáo Hội liên kết và hiệp nhất với nhau, chung lòng chung sức canh tân ngôi nhà chung của chúng ta như lòng Chúa mong muốn.
4. Trong những tháng tới, có những biến cố quan trọng sắp diễn ra trong giáo phận nhằm chuẩn bị và mở đường cho công cuộc canh tân ngôi nhà chung của chúng ta, là Giáo Hội tại Việt Nam :
- Ngày 20,21,22 tháng 9, 2010, anh em linh mục trong gia đình giáo phận sẽ tĩnh tâm thường niên tại Đại Chủng viện Thánh Giuse, 6 Tôn Đức Thắng.
- Ngày 4,5,6,7,8 tháng 10, 2010, HĐGM.VN sẽ tổ chức Đại Hội tại Trung Tâm Mục Vụ, 6bis Tôn Đức Thắng.
- Ngày 21,22,23,24,25 tháng 11, 2010, Đại Hội Dân Chúa sẽ được tổ chức tại hai nơi đó. Đính kèm sau đây là bản thảo về tổ chức Đại Hội Dân Chúa, do Ban Tổ Chức Đại Hội đề xuất, nhằm gợi mở cho mọi người góp ý điều chỉnh, bổ sung, và cho sự thống nhất của HĐGM.VN trong Hội nghị tháng 10 sắp tới.
5. Xin anh chị em chung một tâm tình với lòng từ mẫu của Đức Mẹ La Vang cùng lòng quảng đại, trung kiên, hy sinh của các chứng nhân đức tin, hãy xin Ba Ngôi Thiên Chúa thương ban ơn bình an và ơn hiệp nhất, ơn khôn ngoan và ơn sức mạnh cho mọi thành phần Dân Chúa, cách riêng cho các vị mục tử, vượt qua mọi gian lao trắc trở, chung sức tiếp nối công trình của Chúa Giêsu Kitô là mở mang Nước Chúa và mở rộng trời mới đất mới, vì sự sống cùng sự phát triển, vì sự bình an cùng hạnh phúc của gia đình nhân loại hôm nay.
Gioan B. Phạm Minh Mẫn Phêrô Nguyễn Văn Khảm
Giám mục của anh chị em
Giám mục của anh chị em
A. Đại Hội Dân Chúa Việt Nam từ 21-25 tháng 11.2010
I. Chủ đề (Giáo Hội mầu nhiệm-hiệp thông-sứ vụ)
1. Giới thiệu "Giáo Hội mầu nhiệm-hiệp thông-sứ vụ" như bản thiết kế ngôi nhà chung của Dân Chúa.
2. Ý nghĩa mục đích : soi sáng và trợ lực cho các thành phần Dân Chúa, giáo sĩ, tu sĩ, giáo dân, suy nghĩ, góp ý cho việc gia cố, phục chế, canh tân ngôi nhà chung của mình trên nền đá vững chắc là Lời Chúa (xem Mt 7,24-25), và trên bốn trụ cột vững bền là chân lý và tình thương, hoà bình và công lý (x. TV 85,11 ; Thông điệp "Tình Yêu trong Chân Lý").
PC. Đề nghị mỗi giáo phận tổ chức cho mỗi thành phần giáo sĩ, giáo dân học hỏi, góp ý cho bản thiết kế ngôi nhà chung, đồng thời bầu đại biểu dự Đại Hội Dân Chúa với nhiệm vụ chuyển các ý kiến đến Đại Hội.
II. Đại biểu (tổng số là 280-300)
1. Các giám mục VN (30-40)
2. Ban Thư Ký Đại Hội (20)
(1 & 2: 50-60 trọ và ăn sáng tại TT.MV)
3. 26 LM Tổng Đại diện
4. 8 LM Giám đốc ĐCV
(3 & 4: 34 trọ và ăn sáng bên dòng Phaolô)
5. 26 Đại diện LM 26 giáo phận
6. 30 Đại diện các dòng tu
(5 & 6: 56 trọ và ăn sáng bên dòng Phaolô)
7. 120-130 giáo dân, đại diện Hội Đồng Giáo Xứ, Giáo lý viên, Ca đoàn, các Giới và đoàn thể tông đồ giáo dân...
(120-130 trọ và ăn sáng tại ĐCV)
8. Khách mời (mời 20-25 vị dự Đại Hội từ chiều Thứ Tư 24 đến hết Thứ Năm 25.11.2010, và trọ ở khách sạn):
- Đại diện Bộ Truyền Giáo, Bộ Ngoại Giao Vatican, HĐGH về Mục vụ Di Dân, ĐHY Sepe,
- Đại diện các HĐGM lo mục vụ di dân cho các cộng đồng CGVN hải ngoại (Đức, Pháp, Canada, HK, Úc, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Phi Luật Tân, Mã lai, Campuchia, Thái Lan…)
- Đại diện vài tổ chức Bác Ái hỗ trợ Giáo Hội tại Việt Nam
PC. Ban Tổ Chức lo bố trí chỗ ăn ở cho các Thư ký và tài xế của các đại biểu.
III. Chương trình
(5 ngày, từ chiều Chủ Nhật 21.11 đến hết Thứ Năm 25.11.2010)
Chủ Nhật 21.11 :
- Ban Tiếp Tân Đại Hội tiếp đón các đại biểu từ lúc 14:00…
- 16:45 có xe đưa tất cả các đại biểu đi dự lễ khai mạc tại nhà thờ Chánh toà.
- 17:15 Thánh lễ khai mạc.
- 18:30 xe đưa tất cả về dùng cơm tối tại Đại Chủng viện.
Thứ Hai 22, Thứ Ba 23, Thứ Tư 24 :
- 6:30 Ăn sáng tại nơi trọ
- 7:30 Kinh Sáng tại hội trường.
Giới thiệu đề tài, tham luận, góp ý … Giải lao…
- 10:30 Thánh lễ tại Nhà Nguyện Đại Chủng Viện.
- 11:30 Cơm trưa tại ĐCV. Nghỉ trưa.
- 14:30 Kinh Chiều.
Giới thiệu câu hỏi hội thảo nhóm. Hội thảo nhóm… Giải lao.
- 17:00 Báo cáo ý kiến của mỗi nhóm tại Hội trường.
- 18:00 Cơm chiều tại ĐCV. Gặp gỡ, giao lưu riêng hay nhóm... Nghỉ đêm
PC. Mỗi ngày giới thiệu, tham luận, hội thảo về một đề tài : Thứ Hai "Giáo Hội mầu nhiệm", Thứ Ba "Giáo Hội hiệp thông", Thứ Tư "Giáo Hội sứ vụ".
Thứ Năm 25 :- 7:30 Kinh Sáng.
Trình bày bản thảo "Sứ diệp của Đại Hội gởi cộng đồng Dân Chúa VN".
Các đại biểu góp ý điều chỉnh, bổ sung, biểu quyết... Giải lao...
- 10:30 Phát biểu của quý khách mời…
- 11:30 Cơm trưa tại ĐCV. Nghỉ trưa.
- 14:30 Kinh Chiều. Đúc kết các ý kiến đã được đóng góp trong Đại Hội… Giải lao
- 16 :00 Thánh lễ bế mạc Đại Hội tại Nhà Nguyện ĐCV
- 17:00 Cơm chiều tại ĐCV
- 19:00 Công bố "Sứ Điệp Đại Hội gởi Dân Chúa Việt Nam".
Lễ Hội tại sân Trung Tâm Mục Vụ, với sự tham dự của các thành phần Dân Chúa trong giáo phận.
Mời đại diện Chính Quyền cùng các Tôn giáo bạn đến dự Lễ hội lúc 19:00.
(nguồn : tgpsaigon.net)
Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010
LẼ SỐNG 18.8
Trích sách Lẽ Sống18 Tháng Tám
Ngài Là Sự Bình An Của Chúng Ta
Năm 1899, cuộc xung đột biên giới giữa hai nước Chile và Argentina suýt đưa tới một cuộc chiến tranh khốc liệt... Mùa Phục Sinh năm 1900, quân đội của hai bên đã sẵn sàng giao tranh với nhau.
Trong suốt tuần thánh năm đó, vị tổng giám mục Buenos Aires của Argentina đã đưa ra một lời kêu gọi tha thiết về Hòa Bình. Sứ điệp của ngài đã không mấy chốc được truyền sang Chile. Các giám mục của nước này cũng hưởng ứng nhiệt liệt lời kêu gọi. Giáo hội của hai bên đã làm áp lực để hai chính phủ ngồi vào bàn hội nghị với nhau qua trung gian của vua Edward thứ 7 của Anh quốc. Không mấy chốc, một hòa ước đã được hai nước ký kết. Ðể nói lên thiện chí xây dựng hòa bình, quân đội Argentina đã gom góp lại một số khí giới và nung lên để rồi đúc thành một tượng Chúa Giêsu. Bức tượng đã được đặt tên là "Ðức Kitô của dãy núi Andes". Andes là dãy núi nơi đã có cuộc xung đột giữa hai quốc gia. Cánh tay phải của bức tượng được mở rộng để ban phép lành, còn cánh tay trái cầm thánh giá.
Chính phủ Argentina đã quyết định đưa bức tượng lên đỉnh núi ở cao độ gần 4 ngàn thước. Xe lửa di chuyển bức tượng đến chân núi. Sau đó, người ta dùng chính các chiến xa do lừa kéo để đưa bức tượng lên núi. Và cuối cùng, khi đến gần đỉnh núi, chính các quân nhân là những người hoàn thành công tác còn lại.
Sau khi đã dựng bức tượng, người ta viết dưới bệ của bức tượng như sau: "Những ngọn núi này sẽ sụp xuống và biến thành cát bụi nếu nhân dân của Chile và Argentina quên đi lời giao hòa mà họ đã long trọng ký kết dưới chân Ðức Kitô". Trên mặt khác của chân tượng, người ta cũng đọc thấy câu trích từ thư của thánh Ephesô như sau: "Chính Ngài là sự bình an của chúng ta. Ngài đã làm cho đôi bên bị chia rẽ nên một".
Giải thưởng Nobel Hòa Bình năm 1990 đã được quyết định trao tặng cho tổng thống Gorbachov của Liên Xô. Cả thế giới đã nhìn nhận vai trò của ông trong việc đạp đổ bức tường ô nhục Bá Linh và các chế độ cộng sản tại Ðông Âu, cũng như góp phần dập tắt cuộc chiến tranh giữa hai khối cộng sản và tư bản.
Hòa bình mà tổng thống Gorbachov góp phần kiến tạo phải chăng không là kết quả của một sự "đạp đổ": chỉ khi nào những bức tường của kỳ thị, của bách hại, của hận thù, của độc tôn bị đạp đổ thì Hòa Bình mới thực sự chớm nở...
Người La Mã ngày xưa thường nói: Nếu muốn Hòa Bình, hãy chuẩn bị chiến tranh. Còn cuộc chiến nào gay go, khốc liệt cho bằng cuộc chiến để đạp đổ những bức tường của hận thù, của bạo động, của bất khoan dung trong tâm hồn của mỗi người chúng ta. Chúng ta chỉ thực sự có bình an trong tâm hồn và người người mới thực sự có Hòa Bình khi những bức tường ấy được đạp đổ trong chúng ta.
LẼ SỐNG 17.8
17 Tháng Tám
Tiếng Thì Thầm Của Sa Mạc
Một nhà thám hiểm nọ lạc mất giữa sa mạc. Ði từ dụm cát này đến cồn cát nọ, nhìn hết hướng này sang hướng kia, nơi đâu ông cũng thấy toàn là cát với cát. Lê gót trong tuyệt vọng, tình cờ chân ông vấp phải một gốc cây khô. Ông vấp ngã và nằm vùi bên gốc cây. Ông không còn đủ sức để đứng lên, ông không còn đủ sức để chiến đấu và cũng không còn một chút hy vọng sống sót nào. Trong tư thế bất động ấy, nhà thám hiểm bỗng ý thức được sự thinh lặng của sa mạc. Bốn bề chỉ có thinh lặng. Thình lình ông ngẩng đầu lên. Trong sự thinh lặng tuyệt đối của sa mạc, ông bỗng nghe được như có tiếng thì thào yếu ớt vọng lại bên tai. Dồn tất cả sự chú ý, nhà thám hiểm mới nhận thức đó là tiếng róc rách chảy của một dòng suối từ xa vọng lại.
Như sống lại từ cõi chết, ông định hướng nơi xuất phát của tiếng suối. Rồi dùng nguồn năng lực còn sót lại, ông cố gắng lê lết cho đến khi tìm được dòng suối...
Cuộc sống có quá nhiều bận rộn và ồn ào khiến chúng ta không nghe được tiếng nói và nhận ra sự hiện diện của Chúa.
Có những ồn ào của những bận tâm thái quá cho danh vọng, cho tiền của, cho tương lai. Có những ồn ào của tham lam giành giật không đếm xỉa đến người khác. Có những ồn ào của sôi sục cừu hận, báo thù...
Có thinh lặng trong cõi lòng, chúng ta mới nghe được tiếng thì thầm mời gọi của Chúa trong từng phút giây của cuộc sống. Có thinh lặng, chúng ta mới nhận ra được tiếng Ngài qua những khóc than của không biết bao nhiêu người bất hạnh xung quanh. Có thinh lặng, chúng ta mới nghe được lời an ủi, đỡ nâng của Ngài giữa gánh nặng chồng chất của cuộc sống...
Trích sách Lẽ Sống
Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010
LẼ SỐNG 16.8
Trích sách Lẽ Sống16 Tháng Tám
Anh Ấy Chưa Bao Giờ Trưởng Thành
Ngày 16/8 kỷ niệm ngày qua đời của Elvis Presley, ca sĩ được xem như là thần tượng của nhạc Rock tại Hoa Kỳ trong thập niên 70.
Xuất thân từ một gia đình nghèo, lại mang tính nhút nhát, Elvis thường trở thành trò cười cho bạn bè trong lớp. Nhưng luôn ôm ấp trong mình giấc mơ trở thành ca sĩ, Elvis đã thắng được tính nhút nhát của mình để trở thành một ngôi sao sáng chói trong nền âm nhạc Mỹ quốc...
Danh vọng và tiền bạc đến quá nhanh khiến Elvis không kịp chuẩn bị cho mình một triết lý sống vững chắc. Anh mua cho người mẹ một ngôi biệt thự lộng lẫy xa hoa. Cá nhân anh thì lại vung vãi tiền bạc trong không biết bao nhiêu thú vui phù phiếm. Cuộc hôn nhân đầu tiên đã đổ vỡ, chỉ để lại cho anh cay đắng buồn phiền...
Sự ái mộ của dân chúng dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống vắng quá lớn trong tâm hồn anh. Ma túy và các thứ thuốc an thần cũng không đủ hiệu lực để xoa dịu bao nỗi khắc khoải trong anh...
Buổi sáng ngày 16/8/1977, sau một đêm thức trắng để đọc sách, Elvis đã được tìm thấy trong phòng tắm của anh, mặt úp xuống sàn nhà, sau một cơn chống trả mãnh liệt với tử thần... Anh đã tắt thở ngay sau khi được chở vào bệnh viện.
Priscilla, người vợ đầu tiên của Elvis đã thốt lên như sau: "Cái chết của Elvis khiến tôi nghĩ nhiều về chính cái chết của tôi... Tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải chia sẻ với người khác nhiều hơn. Khi trở thành một ngôi sao trong nền âm nhạc, Elvis còn quá trẻ để có thể biết cách sử dụng tiền tài, danh vọng đang đến với anh. Anh chỉ là một nạn nhân. Anh bị hủy diệt bởi chính những người ái mộ anh. Anh cũng là nạn nhân của chính hình ảnh mà anh đã tự tạo ra. Anh chưa bao giờ sống như một người thực sự, anh chưa bao giờ trưởng thành, anh chưa bao giờ ra khỏi cái vỏ ốc ấm áp của anh để cảm nghiệm được thế giới bên ngoài".
Bảo rằng tiền bạc, danh vọng không làm cho con người hạnh phúc có lẽ cũng bằng thừa. Biết bao nhiêu người đã đi tìm hạnh phúc trong của cải chóng qua ở đời này, rốt cục, họ chỉ gặp thất vọng, chán nản ê chề... Thánh Augustinô đã được coi như là một hiện thân của một cuộc tìm kiếm không ngừng. Tìm kiếm hạnh phúc trong hiểu biết, tìm kiếm hạnh phúc trong khoái lạc v.v..., tất cả chỉ để lại trong tâm hồn ngài nỗi trống vắng ê chề. Cuối cùng ngài đã tìm ra chân lý: "Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho chính Chúa, tâm hồn con chỉ ngơi nghỉ khi được yên nghỉ trong Chúa...".
Phải, chỉ có Chúa mới có thể lấp đầy nỗi khao khát hạnh phúc trong lòng người... Người Kitô chúng ta luôn được mời gọi để tìm kiếm Chúa trong những cái chóng qua ở đời này. Giá trị cao cả nhất để chúng ta đeo đuổi không phải là tiền của, danh vọng, nhưng chính là Chúa và những giá trị của Nước Trời.
Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010
THÁNH LỄ MỪNG BỔN MẠNG GIÁO KHU 3 VÀ CA ĐOÀN ĐỨC MẸ
* Thánh Lễ 17g00 Chúa Nhật XX thường niên - Đức Mẹ Lên Trời 15-8-2010. Giáo Xứ Thuận Phát đã cử hành Thánh Lễ Mừng Bổn Mạng Giáo Khu 3 (Đức Mẹ Lên Trời) và Ca đoàn Đức Mẹ. Đầu Lễ Cha Chánh Xứ mời gọi cộng đoàn hiệp ý cầu nguyện cho Quý Soeurs, Quý Bà, Quý Cô, chị em nhận Đức Mẹ Maria làm Bổn Mạng, đặc biệt cầu nguyện cho cộng đoàn giáo khu 3 và ca đoàn Đức Mẹ. Giáo khu 3 đã tổ chức nghi thức Dâng Lễ vật trong Thánh Lễ để tỏ lòng Tri Ân Cảm Tạ Thiên Chúa Tình Yêu đã đoái thương, chăm sóc và Ban nhiều Ơn Lành Hồn Xác xuống cho cộng đoàn giáo khu 3 trong năm qua. Ca đoàn Đức Mẹ hát Lễ.
* 19g30 cùng ngày theo thông lệ hàng năm, Giáo khu 3 đã tổ chức buổi đọc Kinh tối Kính Đức Mẹ tại nhà Bà Trùm Phó Catarina Trần Thị Hồng Đào. Cha Chánh Xứ, các vị trong HĐMVGX, các thành viên ca đoàn Đức Mẹ và cộng đoàn giáo xứ đã sốt sắng dâng giờ Kinh Cảm Tạ Đức Mẹ đã luôn đồng hành và chuyển cầu những tâm tình, những lời nguyện cầu của cộng đoàn lên cùng Thiên Chúa, và mọi người cũng không quên cầu nguyện cho các Vị trong giáo khu đã qua đời.
* Sau giờ Kinh tối Ông Trưởng giáo khu Antôn Phạm Quang Hùng đã nói lời cám ơn Cha Chánh Xứ, cộng đoàn đã bớt thời gian đến tham dự giờ Kinh và mời mọi người cùng ngồi dùng bánh trà chung vui.
Mời xem HÌNH ẢNH.
Hữu Toàn.
LẼ SỐNG 15.8
15 Tháng Tám
Marilyn, Chúng Tôi Thông Cảm Với Cô
"Marilyn, chúng tôi thông cảm với cô": đó là hàng chữ mà hiện nay hàng ngàn du khách đều lâm râm đọc mỗi khi đứng mặc niệm trước mộ của nữ minh tinh Marilyn Monroe tại nghĩa trang Westwood, nằm ở phía Tây thành phố Los Angeles.
Hiện nay, từng giây, từng phút, hàng ngàn cánh hoa được du khách mang đến, phủ kín nơi an nghỉ của người nữ minh tinh xấu số này. Ngày 15/8/1962, người nữ minh tinh với mái tóc bạch kim óng ả lặng lẽ ra đi không một lời giã biệt. Cuộc quên sinh của cô, cho đến nay vẫn còn là một bí ẩn. Giữa lúc danh vọng đang lên, giữa lúc tiền bạc đang vào ngút ngàn, Marilyn đã chọn lấy cái chết...
Randall Reise, tác giả viết lại cuộc đời của Marilyn Monroe, đã nhận định như sau: "Marilyn không còn là một con người nữa. Cô đã trở thành một huyền thoại. Cô không còn là một nhân vật của Holywood nữa. Cô đã trở thành một yếu tố trong nền văn hóa của nước Mỹ".
Marilyn đã trở thành lý tưởng của rất nhiều ca sĩ và minh tinh điện ảnh hiện nay. Nhưng mãi mãi, cô đã trở thành một câu hỏi lớn cho con người của thời đại: Con người bởi đâu mà ra? Con người sinh ra để làm gì? Ðâu là ý nghĩa của cuộc sống? Tiền bạc, danh vọng có làm cho con người được hạnh phúc không? Marilyn Monroe là hiện thân của những câu hỏi ngàn đời ấy...
"Marilyn, chúng tôi thông cảm với cô", bởi vì cô đã không ngừng bị dằn vặt bởi những khắc khoải quá lớn về cuộc sống. Chúng tôi thông cảm với cô, bởi vì thiếu một niềm tin vào cuộc sống, thì không còn chọn lựa nào hơn là cái chết...
Hôm nay, chúng ta mừng kính Đức Mẹ hồn xác lên trời...
Ngày 22/7/1973, thành phố Giêrusalem đột nhiên biến thành nhộn nhịp khác thường, từng đoàn người tuôn đến vườn Giêtêmani... Có tin cho biết các nhà khảo cổ đã tìm thấy tảng đá trong mồ nơi đặt xác Ðức Mẹ. Ðức Mẹ đã chết. Ðó có lẽ phải là khẳng định đầu tiên mà các nhà khảo cổ có thể đưa ra khi tìm thấy tảng đá...
Chết là số phận tất yếu của thân phận con người. Chúa Giêsu đã chết. Có ai thoát khỏi sự chết! Nhưng có nhiều cái chết. Chúa Giêsu đã chết để phục sinh. Ðức Mẹ đã chết để được cất nhắc cả hồn xác về trời. Với Chúa Giêsu và Ðức Mẹ, cái chết là khởi đầu của hy vọng. Cái chết là ý nghĩa của cuộc sống, bởi vì có chết mới được sống đời đời...
Nếu cái chết của Marilyn Monroe là một dấu hỏi được đặt ra về ý nghĩa của cuộc sống, thì cái chết của Mẹ Maria chính là câu trả lời. Qua cái chết để được cất nhắc về trời, Mẹ Maria đã cho chúng ta thấy được ý nghĩa của cuộc sống, của cái chết và như vậy Mẹ trở thành chính niềm hy vọng của chúng ta.
Trong một cuộc sống không dư tiền dư của như Marilyn đã từng sống, chúng ta vẫn nhận ra được ý nghĩa của cuộc sống. Trong ý nghĩa đó, cái chết đã trở thành khởi điểm cho một sự biến đổi mà chính Ðức Maria đã là dấu hiệu báo trước cho chúng ta... Xin cho niềm tin này củng cố chúng ta trong cuộc sống hiện tại. Xin cho chúng ta luôn biết hướng nhìn về Mẹ Maria, như là đèn pha cho chúng ta giữa những u tối và cuồng phong của cuộc sống.
Trích sách Lẽ Sống
MỪNG BỔN MẠNG GIÁO KHU 3
AUDIO THÁNH LỄ CHÚA NHẬT XX TN - ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI
* Audio Thánh Lễ Chúa Nhật XX thường niên năm C - Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
Cha Chánh Xứ dâng Lễ.
Ca đoàn Cécilia hát Lễ.
Mời bấm VÀO ĐÂY để nghe.
Hữu Toàn.
Cha Chánh Xứ dâng Lễ.
Ca đoàn Cécilia hát Lễ.
Mời bấm VÀO ĐÂY để nghe.
Hữu Toàn.
LỜI CHÚA CN20TNC - ĐỨC MẸ LÊN TRỜI (Lc 1, 39-56)
CHIÊM NGƯỠNG MẸ LÊN TRỜI
Mẹ Lên Trời cả Linh hồn thể xác
Vờn mây bay theo Mẹ lên Cung Hằng
Trời bừng sáng muôn vạn ánh hào quang
Lên không gian bóng hình Mẹ tỏ rạng
Ôi hoan vui vạn lời ca tiếng hát
Bao nguồn sống từ xuất thế tình yêu
Đẹp tuyệt trần Chúc tụng Mẹ mỹ miều
Con dệt Thơ vờn mây bay vạn tuế
Hồn Thơ ơi ! Thiên cung hay trần thế
Say miên man thân châu lẫn linh hồn
Bút mực nào tả cơn xoáy càn khôn
Lời khát vọng lên hồn Thơ bóng nguyệt
Bao ý thơ bao nồi niềm tha thiết
Từ tâm tư với nhiệt huyết lưng trời
Đâu thân châu nơi cỏi mộng chơi vơi
Trời ngủ sắc lời thơ bay lả tả
Bởi bóng Mẹ trong Ngôi Lời cao cả
Hồn Thơ dâng hướng trông Mẹ Lên Trời
Con nuốt ực bao ý Thơ ngọt ơi ..!
Con ôm ngực nén bầu Thơ ngất lịm
Tiếng hát ca! Mẹ Thiên Triều ngàn phím
Nghe tơ lòng rung nhẹ ngọt bờ môi
Con quay cuồng trong mầu nhiệm tuyệt vời
Như cao bay xa cuộc đời trần thế
Mẹ Mẹ ơi ! Mẹ kiêu sa cao qúy
Con đang ngợp trong ý nguyện lời Thơ
Ôi ngọt ngào bên Mẹ giửa Trời mơ
Nơi Thiên Quốc ở bên Mẹ Hạnh phúc ..!
Cao Trí Dũng
(nguồn : thanhlinh.net)
LẼ SỐNG 14.8
14 Tháng Tám
Còn Tình Nào Cao Quý Hơn
Vào khoảng cuối tháng 7/1941, một tù nhân đã trốn khỏi trại tập trung Auschwitz. Theo quy định của những người Ðức quốc xã đang điều khiển trại, cứ một tù nhân đào thoát, thì 10 người khác phải thế mạng.
Duyệt qua khu biệt giam, viên chỉ huy Fritsch trỏ tay vào hàng rào các tù nhân và ông đếm từ 1 đến 10. Mười người bị tử thần chiếu cố đã lần lượt tiến đến trước mặt người đồ tể. Người thứ mười đứng cạnh cha Maximiliano Kobel chợt la lên thảm thiết: "Vợ tôi, con tôi, trời ơi! Tôi sẽ không bao giờ gặp được vợ con tôi". Cha Maximiliano Kobel đã kéo người tử tội thứ mười đó lại và ngài tiến ra đứng thế chỗ cho anh...
Sau này, Francis Gajownizcek, người đàn ông đã được cha Maximiliano Kobel chết thế đã kể lại: Tinh thần trong trại thay đổi hẳn. Sự kiện này đã tạo ra một ấn tượng cao đẹp và sâu xa... Vị linh mục dòng Fanxico đó không những chỉ chia sẻ cho các bạn tù một mẩu bánh, vài muỗng xúp, nhưng là chính mạng sống của mình để chuộc mạng cho người khác...
Liên tiếp trong hai tuần, cha Maximiliano Kobel đã phải nhịn đói, nhịn khát để chờ chết. Cơn hấp hối kéo dài quá lâu khiến những người Ðức quốc xã không thể chờ đợi được. Sau cùng, viên lý hình đã kết thúc cuộc đời của cha bằng một mũi thuốc độc.
Thân xác của cha đã được hỏa táng và tro tàn đã được rắc trên đồng lúa như phân bón. Nguyện ước lúc thiếu thời của cha đã được thành tựu: "Tôi ước ao được hóa thành tro bụi vì Ðức Trinh Nữ Vô Nhiễm nguyên tội. Ước gì tro đó được reo rắc khắp nơi trên thế giới để không còn một mảnh thi hài nào còn sót lại...".
Nhà tù nào cũng có thể là một hỏa ngục: hỏa ngục của hận thù, của ích kỷ, của phản bội. Có lẽ nhiều người đã và đang trải qua những hành hạ dã man gấp bội phần những gì đã diễn ra trong các trại tập trung thời Ðức quốc xã...
Nhà tù có thể là hỏa ngục, nhưng cũng có thể là Thiên Ðàng: Thiên Ðàng của hy sinh, nhẫn nhục, yêu thương, tha thứ, quảng đại... Biết bao nhiêu hoa thơm đã chớm nở trong cảnh khốn cùng ấy. Khốn khổ càng nhiều, hy sinh càng cao.
"Không có tình yêu nào cao quý bằng tình yêu của người thí mạng sống vì người mình yêu". Chúa Giêsu đã tuyên bố như thế và Ngài đã đi đến cùng cam kết của Ngài. Cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá không những là sự thể hiện của sự độc ác dã man của con người, nó còn là dấu chỉ của mối tình của một người đã yêu và yêu cho đến cùng...
Cái chết hy sinh vì người khác, Chúa Giêsu muốn luôn được tiếp tục qua cuộc sống của người Kitô. Ðã có rất nhiều người đã lập lại cái chết đó qua suốt lịch sử của Giáo Hội và hiện nay, còn biết bao nhiêu người vẫn còn tái diễn cái chết đó qua những hy sinh hằng ngày của mình...
Hôm nay, chúng ta kính nhớ thánh Maximiliano Kobel, ngươòi đã chết thay cho một người bạn tù. Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã phong thánh cho ngài ngày 10/10/1982 và đặt ngài làm quan thầy của thời đại khó khăn. Kinh nghiệm của ngài chắc chắn đang tái diễn hằng ngày trong xã hội chúng ta, trong đó người Kitô không ngừng được mời gọi để quên mình và sống cho người khác.
Trích sách Lẽ Sống
Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010
LẼ SỐNG 13.8
13 Tháng Tám
Bức Tường Ô Nhục
Ngày 13/8/1961, sau nhiều cuộc thương thảo vô ích giữa Washington và Mascơva nhằm giải quyết cuộc chiến tranh lạnh giữa hai khối Ðông và Tây, Kruschev, chủ tịch nhà nước Liên Xô, đã ra lệnh cho xây cất một bức tường ngăn cách Ðông và Tây Bá Linh. Bức tường này được dựng lên không những để đánh dấu sự đọan tuyệt giữa Ðông và Tây, nhưng còn để ngăn chặn làn sóng những người Ðông Ðức ồ ạt chạy sang tỵ nạn tại Tây Bá Linh. Khối Ðông Âu thì giải thích rằng bức tường này được dựng lên là để ngăn chặn những người Tây Phương có thể đến Ðông Ðức để làm gián điệp. Còn phía Tây Phương thì lại gọi bức tường đó là bức tường ô nhục... Nhưng dù được gọi dưới danh hiệu nào, dù được xây dựng dưới mục đích nào, bức tường ngăn cách giữa Ðông và Tây Bá Linh vẫn mãi mãi là biểu trưng của những chia cách giữa con người mà chính con người đã tạo nên...
Có những bức tường ngăn cách về kinh tế, chính trị, chủng tộc, văn hóa do con người dựng lên... Nhưng cũng có những bức tường vô hình mà mỗi người chúng ta có thể xây lên để tự ngăn cách với người khác.
Bức tường vô hình đó trước tiên là bức tường của nghi kỵ. Người ta thường xây kín khu vực của mình ở bằng kín cửa cao tường là bởi vì người ta sợ con mắt dòm ngó của những người xung quanh. Sự nghi kỵ không những ngăn ngừa người khác đến với mình, nhưng còn giam hãm chính mình trong cô đơn...
Bức tường vô hình cũng là bức tường của ích kỷ. Người ích kỷ chỉ biết đến thế giới của mình và khép mắt, bịt tai trước những gì đang xảy ra cho người khác...
Bức tường đó cũng có thể là bức tường của sự bất cảm thông. Kẻ xây tường để bao bọc mình sẽ không muốn nhìn thấy và thông cảm với những người xung quanh...
Nhưng bức tường nào cũng là một nấm mồ chôn kín mình trong sự cô đơn. Càng bảo vệ chính mình, con người càng mất mát trong sự hao mòn. Trái lại, càng cởi mở, càng đến với tha nhân càng triển nở trong nhân cách...
Trích sách Lẽ Sống
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)