Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010

THÁNH LỄ GIA NHẬP KYTÔ GIÁO - KHOÁ 18






* Chiều ngày 31-7-2010 Giáo xứ Thuận Phát đã tổ chức Thánh Lễ Gia Nhập Kytô Giáo cho các anh chị em đã tham gia đầy đủ lớp Giáo Lý Dự Tòng khóa 18.

Cha Chánh Xứ đã ban Bí Tích Thánh Tẩy, Trao Nến và Bí Tích Thêm Sức cho các anh chị em
Dự Tòng. Đặc biệt có một đôi lảnh nhận Bí Tích Hôn Phối. Cuối Lễ một đại diện lớp Giáo Lý Dự Tòng khóa 18 đã nói lời cám ơn Cha Chánh Xứ, Cha Phêrô, Quý Soeurs, các Thầy Cô giáo lý viên, và cộng đoàn đã tận tâm chỉ bảo, nhiệt tình hướng dẫn, tạo điều kiện thuận lợi, cầu nguyện và hiệp dâng Thánh Lễ Tạ Ơn Thiên Chúa để các anh chị em có được ngày vui hôm nay.

Và để tỏ lòng tri ân, đại diện lớp trao tặng Cha Chánh Xứ bó hoa tươi, nhưng Cha Chánh Xứ đã xin phép được tặng bó hoa lại cho Cô Tươi vì Cô đã đóng góp rất nhiều công sức, thời gian cho lớp giáo lý này. Đáp lại Cha Chánh xứ cũng Chúc mừng các anh chị, gởi lời cám ơn đến các Thầy Cô GLV và cũng không quên nhắc đến công lớn của Cha Phêrô trong việc tổ chức các lớp
Giáo Lý Dự Tòng.

Sau Thánh Lễ anh chị em đã chụp hình lưu niệm với Cha Chánh Xứ, các GLV và cùng với Cha Mẹ đở đầu dùng tiệc ngọt mừng ngày Gia Nhập Cộng Đoàn Kitô hữu.

* Mời xem thêm hình TẠI ĐÂY.

Hữu Toàn

LẼ SỐNG 30.7

30 Tháng Bảy
Người Tử Tù

Tại một nhà tù nọ, có một người đàn ông bị kết án tử hình. Nhưng người ta thấy anh không hề tỏ ra nao núng, trái lại lúc nào cũng vui tươi ca hát.


Ngày nọ, các quản giáo bắt gặp anh đang chơi tây ban cầm trong sân chơi của trại tù. Ðám đông bu quanh anh, lúc đầu còn nhút nhát, về sau mọi người cùng hát theo tiếng đàn của anh. Thấy thế, ban giám đốc nhà tù mới ra lệnh không cho anh được chơi đàn nữa.

Nhưng ngày hôm sau, tù nhân đã có bản án tử hình ấy vẫn tiếp tục ra sân chơi và đàn ca như mọi ngày. Ðám đông tù nhân cũng tuôn đến ca hát với anh. Không chịu nổi nữa, những người canh tù sấn đến túm lấy anh và chặt đứt những ngón tay của anh. Họ nghĩ rồi đây anh sẽ không còn chơi đàn được nữa và như vậy đám đông cũng không còn tụ tập được nữa. Nhưng ngày hôm sau, cũng người tử tội ấy, cũng đám đông ấy tụ tập lại trong sân tù và với đôi tay cụt, anh vẫn có thể đàn được những điệu nhạc càng thảm thiết hơn. Lần này, những tên canh tù lôi anh đi và đập nát chiếc đàn.

Ngày hôm sau, con người đáng thương ấy cũng trở lại sân chơi và cất tiếng hát vang. Tiếng hát ca của anh dặt dìu, tha thiết và mời gọi đến nỗi đám đông cũng kéo đến hòa cùng tiếng hát với anh. Lần này, những tên canh tù mới đưa anh đi và họ cắt lưỡi anh. Họ nghĩ rằng tiếng đàn đã bị dập tắt, tiếng ca cũng sẽ bị tắt lịm và như vậy, không còn ai sẽ tụ tập trong sân nữa.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của mọi người, ngày hôm sau, người tử tội vẫn trở lại sân chơi. Lần này, anh không đàn, không hát, nhưng nhảy múa theo một điệu nhạc câm mà chỉ mình anh mới có thể nghe được. Không mấy chốc, đám đông tù nhân kéo đến và họ nhảy múa xung quanh con người khốn khổ ấy.

Câu chuyện trên đây nhắc chúng ta nhớ đến một vũ công Ấn Ðộ tên là Sudha Chandran. Chính lúc cô đạt đến tuyệt đỉnh của danh vọng cũng là lúc bàn chân phải của cô phải bị cưa. Nhưng người vũ công đầy ý chí này đã không bỏ cuộc... Sau khi bình phục, cô đã ráp chân giả và luyện tập cho đến khi nhuần nhuyễn trở lại như trước. Khi được hỏi: "Làm thế nào để có thể nhảy múa bình thường trở lại?". Cô trả lời: "Chúng ta không nhất thiết cần có chân mới có thể nhảy múa được".

Thiên Chúa không ban cho chúng ta một số lượng nén bạc đồng đều. Kẻ được năm nén, người được hai nén, kẻ chỉ được một nén... Một nén đó có thể là một nén của nghèo nàn, bất hạnh, rủi ro, mất mát. Nhưng trong Tình Yêu Quan Phòng của Chúa, nén bạc vẫn có thể sinh lời được những hoa trái của yêu thương, của tin tưởng, của lạc quan vui sống...

Chúng ta không nhất thiết cần có đôi chân mới nhảy múa được. Chúng ta có thể nhảy múa với tâm hồn phấn khởi, chúng ta có thể ca hát với lòng tin yêu, vui sống..

Không gì có thể tách chúng ta ra khỏi lòng mến của Chúa. Dù tù đày, dù bệnh tật, dù khốn khổ đến đâu, nếu chúng ta có lòng mến, thì cuộc sống trơ trụi, nghèo hèn của chúng ta vẫn luôn là bài ca chúc tụng, tri ân dâng lên Chúa.


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

LẼ SỐNG 29.7

29 Tháng Bảy
Một Tiếng Cám Ơn

Trong một bài huấn đức ngắn ngủi trước khi đọc kinh truyền tin, Ðức Gioan Phaolô I, vị Giáo Hoàng của mỉm cười, đã kể một câu chuyện như sau:


Trong một gia đình nọ, một người đàn bà phải lo phục dịch cho một người chồng, một người anh và hai người con trai lớn. Bà phải làm tất cả mọi sự trong nhà: từ đi chợ, nấu ăn, giặt giũ đến quét dọn trong nhà. Một ngày Chúa Nhật nọ, sau một buổi sáng đi dạo ngoài trời trở về, những người đàn ông bỗng nhận thấy có một điều lạ trong nhà, bàn ăn đã được chuẩn bị cho bữa trưa, nhưng thay vì thức ăn, họ chỉ thấy toàn cỏ khô. Mọi người đều nhao nhao phản đối người đàn bà... Chờ cho mọi người im tiếng, người đàn bà mới bình tĩnh giải thích:

"Tất cả thức ăn đều có sẵn rồi, nhưng cho phép tôi được nói một điều. Tôi phải chuẩn bị thức ăn hằng ngày cho các người, tôi phải dọn dẹp trong nhà, tôi phải giặt giũ quần áo cho các người, tôi phải làm mọi sự trong nhà này, nhưng chưa bao giờ các người mở miệng khen lấy một tiếng, hay nói một lời cám ơn... Các người chỉ chực có một thiếu sót của tôi để la ó, phản đối mà thôi".

Vô ơn là thái độ thường xuyên của mỗi người trong chúng ta. Chúng ta dễ thấy những thiếu sót của người khác đối với chúng ta, nhưng chúng ta lại thiếu nhạy cảm đối với những gì người khác đang làm cho chúng ta. Một chút tế nhị, một chút cảm thông, một lời nói an ủi vỗ về, một tiếng cám ơn, đó là men làm dậy niềm vui trong cuộc sống của chúng ta.


Trích sách Lẽ Sống

LẼ SỐNG 28.7

28 Tháng Bảy
Những Kỷ Niệm Nhỏ

Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ, người đã đưa nước Mỹ can thiệp vào thế chiến thứ I, là người rất thận trọng đối với những kỷ niệm nhỏ.

Lần kia, ông và phu nhân cùng với nhiều nhân vật cấp cao trong chính phủ dừng lại một thành phố thuộc tiểu bang Montana.

Cảnh sát làm hàng rào không cho bất cứ ai đến gần vị tổng thống. Nhưng, không hiểu làm thế nào mà có hai cậu bé đã chui lọt hàng rào cảnh sát để đến gần chỗ ngồi của tổng thống. Hai cậu bé ngắm nhìn một cách say sưa vị nguyên thủ quốc gia. Một cậu bé tìm cách tặng cho kỳ được lá cờ nhỏ bé của nước Mỹ mà em đang cầm trên tay. Cảnh sát cố tình ngăn chận cậu bé, nhưng bà Wilson đã đưa tay đón lấy lá cờ và vẫy tay em một cách nhiệt tình.

Cậu bé khác cảm thấy buồn hiu vì em không có gì để dâng tặng cho tổng thống. Em cố gắng mò mãi trong túi quần và cuối cùng lôi ra được một đồng xu nhỏ. Em cố gắng vượt qua mọi chướng ngại để chạy đến trao cho tổng thống. Em sung sướng vô cùng, bởi vì chính tổng thống Wilson là người chìa tay ra để đón nhận món quà của em với tất cả trang trọng.

Năm năm sau, tổng thống Wilson qua đời. Bà Wilson xếp đặt lại các đồ dùng quen thuộc của chồng. Mở chiếc ví của ông, bà thấy có một bọc giấy được giữ gìn cẩn thận. Tháo chiếc bọc giấy, bà nhận ra ngay tức khắc đồng xu nhỏ mà cậu bé đã tặng cho chồng bà cách đây năm năm. Ông quý đồng xu nhỏ ấy đến độ đi đâu ông cũng mang nó theo.

Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Ngài giàu có biết bao, nhưng những đồng xu nhỏ mà chúng ta trao tặng cho Ngài, Thiên Chúa đón nhận và cất giữ như báu vật... Một Thiên Chúa giàu sang dường như không ưa thích của cải dư dật của chúng ta cho bằng những đồng xu nhỏ của lòng thành, sự quảng đại, những âm thầm hy sinh, phục vụ quên mình của chúng ta...

Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy được cái nhìn trang trọng của Chúa đối với lòng thành của con người. Lần kia, Ngài vào đền thờ và quan sát những người đang dâng cúng tiền của. Ai ai cũng bỏ tiền vào hòm, chợt có một người đàn bà góa chỉ bỏ có một đồng xu nhỏ. Vậy mà Ngài đã tuyên bố: Người đàn bà này đã dâng cúng nhiều hơn ai hết, bởi vì trong khi mọi người bố thí những của dư thừa của mình, còn người đàn bà nghèo này lại dâng cúng tất cả những gì mình có để độ nhật...

Thiên Chúa luôn trân trọng và quý mến tất cả những gì chúng ta dâng tặng Ngài. Những lễ vật càng đơn sơ, nhỏ bé dưới mắt người đời, càng có giá trị trước mặt Chúa. Chỉ có Chúa mới thấy được giá trị của những âm thầm đau khổ, của những hy sinh quên mình từng ngày, của những việc làm vô danh...


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

LẼ SỒNG 27.7

27 Tháng Bảy
Ánh Sáng Cho Ðền Thờ

Tại một khu phố cổ của Ấn Ðộ, trên đường cũng như trong nhà thường không có đèn. Giữa những khu phố như thế, thỉnh thoảng người ta thấy mọc lên một ngôi đền Ấn Giáo. Dĩ nhiên, trong những ngôi đền như thế, ánh sáng cũng không bao giờ được đốt lên thường xuyên. Dù vậy, từ trên nóc đền thờ cũng như dọc theo bốn bức tường, người ta thấy có treo những chiếc lồng đèn. Khoảng trống trong những chiếc lồng đèn ấy vừa vặn để cho vào một chiếc đèn dầu. Bình thường, ngôi đền thờ vắng lạnh vì tăm tối. Nhưng, cứ mỗi sáng sớm, khi các tín hữu dùng đèn soi lối để đi qua các khu phố, họ cũng mang chính ngọn đèn ấy và đặt vào trong những chiếc lồng đèn trong đền thờ. Thành ra, khi mỗi tín hữu đặt ngọn đèn của mình vào trong các lồng đèn, thì ngôi đền thờ bỗng sáng rực lên một cách kỳ lạ...

Ngôi đền thờ chỉ sáng lên nhờ chính những ngọn đèn mà các tín hữu mang đến. Ðó có lẽ phải là hình ảnh đích thực của đời sống đạo chúng ta. Chúng ta lãnh nhận đức tin từ một cộng đồng Giáo Hội và đức tin của chúng ta chỉ có thể sống và lớn mạnh trong cộng đồng Giáo Hội mà thôi. Không ai có thể là người tín hữu Kitô mà có thể ở ngoài Giáo Hội.

Cộng đồng giáo xứ nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên trong đức tin thường được biẻu trưng bằng một ngôi thánh đường. Chính nơi đó người tín hữu Kitô gặp gỡ nhau, chính nơi đó, người tín hữu Kitô chia sẻ và củng cố đức tin cho nhau. Ngôi thánh đường sẽ chỉ là một đền thờ lạnh tanh và tăm tối nếu mỗi người tín hữu không mang đến chính ánh sáng của mình. Mỗi người một ít, nhưng chính nhờ sự đóng góp ấy mà ngôi đền thờ trở nên rực sáng và tràn đầy sức sống.

Mỗi một người tín hữu Kitô trong cộng đồng Giáo Hội cũng giống như một ánh đèn chiếu sáng trong tay để làm cho ngôi thánh đường của cộng đồng giáo xứ được sáng lên.


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010

TÔN TRỌNG QUAN ĐIỂM CỦA NGƯỜI KHÁC

VietCatholic News (24 Jul 2010 05:41)

Bất đồng ý kiến là điều tất nhiên phải có, vì người ta thường nói: chín người mười ý. Vậy mà trong thực tế, nhiều người không chịu chấp nhận thực tế nầy, bắt buộc người khác phải thương như mình, phải ghét như mình, phải đồng quan điểm với mình trong mọi chuyện. Nhiều người tự cho rằng ý kiến của mình bao giờ cũng đúng, quan điểm của mình lúc nào cũng tốt nhất; có người còn tuyệt đối hoá quan điểm của mình và không chấp nhận những quan điểm khác, cho dù đó là quan điểm của ai.

Từ chỗ bất đồng quan điểm, người ta tìm đủ cách phỉ báng, lăng mạ hoặc loại trừ những cá nhân hay tổ chức không cùng quan điểm với mình.

CÁI NHÌN PHIẾN DIỆN

Xưa kia ở Ấn-độ có một ông vua đang lúc nhàn rỗi muốn tìm một trò tiêu khiển, nảy ra một sáng kiến hay:

Vua cho mời năm anh mù từ lúc mới sinh đến sân rồng rồi truyền đem vào một con voi lớn. Năm anh mù nầy chưa hề biết voi là gì. Nhà vua ra lệnh cho họ đến sờ voi một lát rồi mô tả lại hình dáng con vật cho vua và triều thần nghe. Ai mô tả đúng sẽ được trọng thưởng.

Lát sau, vua quay lại hỏi người thứ nhất:

- Nhà ngươi hãy mô tả con voi!

Anh này đắc ý tâu:

- Tâu hoàng thượng, voi là một con vật giống y như cột đình (vì anh sờ trúng chân voi).

Anh thứ hai cãi lại:

- Tâu hoàng thượng, không phải thế, con voi có hình thu ngoằn ngoèo như một khúc rễ cây. Chính hạ thần đã tận tay sờ thấy y chang như vậy (vì anh này sờ trúng cái vòi).

Anh thứ ba lên tiếng:

- Đâu phải, voi giống chiếc quạt lớn (anh sờ trúng tai voi).

Anh thứ tư bác lại:

- Tâu đức vua, cả ba anh kia đều sai bét. Chính hạ thần mới là người biết được sự thật. Nó y như một tảng đá lớn, tròn tròn (vì anh này sờ nhằm cái bụng).

Anh thứ năm chen vào:

- Các anh là những người khoác lác và trả lời theo óc tưởng tượng chứ không dựa vào thực tế. Rồi quay qua đức vua, anh tiếp:

- Thưa hoàng thượng, xưa nay hạ thần cứ tưởng voi là một con vật khổng lồ. Nào ngờ, hôm nay, nhờ công đức của hoàng thượng, hạ thần mới biết được sự thật: voi là một con vật nhỏ bé, phe qua phẩy lại như chiếc chổi cùn (anh này lại sờ trúng khúc đuôi).

Thế rồi năm anh đều cho ý kiến mình là tuyệt đối đúng, và người khác là hoàn toàn sai, không ai chấp nhận ý kiến người khác, nên tranh cãi nhau kịch liệt rồi quay ra đấm đá nhau dữ dội, người thì bị gãy răng, kẻ bị dập mũi, lòi mắt… máu me lai láng trông rất thảm hại. Trong khi đó, nhà vua và đám cận thần ôm bụng cười ngặt nghẽo. (Viết theo truyện cổ Ấn- Độ)

Năm người mù tiếp cận con voi từ năm khía cạnh khác nhau nên có năm ý kiến (năm quan điểm) khác nhau. Con người thường tiếp cận thực tại dưới nhiều góc độ khác nhau nên cũng có những quan điểm khác nhau như vậy.

Nhưng điều đáng tiếc là có lắm người cũng giống như năm anh mù trên đây, cho rằng quan điểm của mình, ý kiến của mình, lập trường của mình là tuyệt đối đúng và không chấp nhận những quan điểm khác. Chẳng những không chấp nhận ý kiến đối lập mà người ta còn triệt hạ nó. Thế là tấn kịch bi hài “sờ voi” vẫn tiếp diễn không ngừng.

Nơi một số người, căn bệnh “sờ voi” nầy hầu như trở thành mãn tính và bất trị. Một khi người ta có một ý kiến, một quan điểm nào đó rồi thì không ai có thể giúp họ nhìn theo quan điểm khác được.

ĐỪNG VỘI TIN VÀO LÝ LUẬN

Chúng ta hãy nghe Giáp và Ất tranh luận:

Giáp lý luận: “Ban sáng, mặt trời ở gần trái đất; ban trưa, mặt trời ở xa; vì vào ban sáng ta thấy mặt trời to, ban trưa, ta thấy mặt trời nhỏ."

Giáp lý luận rất đúng. Thế nhưng Ất lại không tán thành. Anh chứng minh ngược lại.

Ất nói: “Không đúng. Ban sáng, mặt trời ở xa, vì ta cảm thấy nóng ít; ban trưa mặt trời ở gần, vì ta cảm thấy nóng nhiều. Càng gần lò lửa thì càng nóng, đúng không."

Hai người đưa ra những luận chứng rất thuyết phục để bảo vệ cho quan điểm của mình, nhưng chẳng có người nào đúng.

Vậy thì đừng vội tin vào lý luận, vì lý luận không nhất thiết đưa người ta đến gần chân lý.

ĐỪNG TUYỆT ĐỐI HOÁ QUAN ĐIỂM CỦA MÌNH

Đừng bao giờ tuyệt đối hoá quan điểm của mình, tức cho rằng quan điểm của mình là duy nhất đúng; quan điểm của người khác đã xưa, đã lỗi thời, không thích hợp, không đúng. Không ai nắm gọn chân lý trong tay. Như năm người mù sờ voi, mỗi người chỉ đúng về một khía cạnh, về một phương diện. Điều đáng trách là người ta cứ cho rằng mình đúng toàn diện, nên không thể chấp nhận người khác quan điểm cũng đúng (về một khía cạnh nào đó) như mình.

TRƯỚC HẾT, CẦN CHẤP NHẬN QUAN ĐIỂM CỦA NGƯỜI KHÁC

Trong một tập thể, trong một cuộc thảo luận, thường có những quan điểm khác nhau. Đó là điều tất nhiên không tránh được (nhưng đó lại là điều đáng mừng).

Điều đáng tiếc là có nhiều người không bao giờ chấp nhận quan điểm của người khác, phản đối người khác kịch liệt khi họ có quan điểm khác mình hay trái ngược với mình.

Thế là vở tuồng ‘mù sờ voi’ không ngừng tiếp diễn khắp nơi trên thế giới trong nhiều lãnh vực khác nhau suốt chiều dài lịch sử loài người!

Hãy nhớ rằng chân lý thì đa diện trong khi tâm trí con người hạn hẹp. Muốn biết rõ một ngôi nhà, cần quan sát nó từ nhiều điểm nhìn khác nhau; muốn luận tội một phạm nhân, quan toà phải nghe lý lẽ từ hai ba phía; muốn biết rõ một sự thật nào đó, chúng ta cũng cần phải xem xét vấn đề dưới nhiều khía cạnh, nhiều quan điểm khác nhau!

Bởi thế, ta rất cần lắng nghe người khác bày tỏ quan điểm của họ để mở rộng nhận thức của mình.

YÊU THÍCH VÀ TÔN TRỌNG QUAN ĐIỂM KHÁC BIỆT

Nếu anh màu đỏ, tôi cũng là màu đỏ như anh, thì sự kết hợp giữa hai người cũng chỉ là màu đỏ, không có gì mới mẻ. Nếu anh màu đỏ nhưng tôi không đồng màu với anh mà là màu trắng, thì sự phối hợp giữa hai người sẽ phát sinh màu hồng, mới mẻ hơn, dịu dàng hơn.

Nếu anh là nốt nhạc mi, tôi cũng là nốt nhạc mi, người bạn thứ ba cũng là nốt mi, thì sự phối hợp giữa ba người khá buồn tẻ. Nhưng nếu anh là nốt mi, tôi là sol, người bạn thứ ba là đô, thì sự phối hợp giữa ba chúng ta sẽ tạo nên một hợp âm vui tươi, sống động.

Sự phối hợp nhiều quan điểm khác nhau sẽ làm cho các tổ chức hoạt động hiệu quả hơn; sự phối hợp giữa hai đảng phái đối lập sẽ làm cho đất nước được dân chủ tiến bộ hơn.

ÁNH SÁNG SẼ LOÉ LÊN TỪ NHỮNG Ý TƯỞNG KHÁC BIỆT

“Du choc des idées, jaillit la lumière” (ngạn ngữ Pháp).

“Từ những ý kiến trái nghịch va chạm nhau, ánh sáng sẽ loé lên”. Hai cục đá va chạm mạnh vào nhau, lửa loé lên. Hai ý tưởng trái nghịch va chạm nhau, sẽ làm phát sinh sự thật, phát sinh ánh sáng."

Tôi đưa ra một ý kiến, anh đưa ra một ý kiến trái nghịch tôi, thế rồi cả hai ý kiến được dung hoà và nảy sinh ý kiến thứ ba tốt hơn cả hai ý kiến trước.

Một cuộc thảo luận không có những ý kiến trái nghịch là thảo luận một chiều, nghèo nàn, vô bổ và có thể đưa đến những kết luận sai lầm. Một cuộc thảo luận đa chiều, bao gồm nhiều ý kiến trái nghịch sẽ đem lại một kết luận đúng đắn, một giải pháp tốt.

CẦN CÁI NHÌN TỔNG HỢP

Khi nhìn một đối tượng nào, chúng ta thường chỉ đứng ở một vị trí, một góc độ nào đó để nhìn, nên chúng ta thường chỉ thấy được một mặt, một khía cạnh nào đó của đối tượng mà thôi. Vì thế, cái nhìn của chúng ta thường có tính cách phiến diện, một mặt, một chiều. Trong khi đó, đối tượng ta nhìn thì đa diện, muôn hình muôn vẻ.

Nếu chúng ta chỉ nhìn mặt sau của một ngôi nhà rồi lên tiếng bình phẩm về giá trị của ngôi nhà đó, chúng ta sẽ phạm phải sai lầm tai hại. Cần phải nhìn đủ tứ phía, rồi nhìn từ trên xuống, quan sát bên ngoài, xem xét bên trong… chúng ta mới có thể đưa ra một nhận định xác đáng về giá trị của ngôi nhà đó.

Đứng trước một sự vật, mỗi người có một hướng nhìn khác nhau, nên thấy được những mặt khác nhau. Đứng trước một vấn đề, mỗi người có một quan điểm khác nhau, nên có những nhận định khác nhau.

Vì thế, đừng vội cho rằng quan điểm của mình thì đúng còn quan điểm của bạn thì sai.

Phê bình, công kích người khác khi họ có một hướng nhìn, một quan điểm khác với hướng nhìn, quan điểm của mình thì thật là chủ quan, thiếu sáng suốt và thiếu óc khoa học.

Tốt hơn, sau khi đã quan sát một đối tượng, một vấn đề dưới góc độ này, dưới quan điểm này, chúng ta hãy đứng sang những vị trí khác, những quan điểm khác để nhìn đối tượng theo những chiều hướng khác.

Biết phối hợp những hướng nhìn khác nhau, nhiều ý kiến trái ngược, nhiều quan điểm đối lập… sẽ giúp chúng ta đến gần sự thật hơn và nhất là khỏi phải xung khắc, bất hoà với nhau vì bất đồng quan điểm.

Lm. Inhaxiô Trần Ngà
nguồn : vietcatholic.net

LẼ SỐNG 26.7

26 Tháng Bảy
Vết Sẹo Nơi Bàn Chân

Ông Khấu Chuẩn, người đời nhà Tống, đất Hạ Bì, lúc nhỏ là một cậu bé lêu lổng, ham chơi. Bà mẹ vốn là người nghiêm khắc, nên thường hay quở phạt ông. Tuy nhiên, tính nào vẫn tật ấy, Khấu Chuẩn vẫn không thay đổi. Một hôm, ông trốn học đi chơi, bà mẹ giận quá cầm quả cân ném phải chân ông, máu chảy đầm đìa... Từ đó, ông đã bỏ hẳn tính lêu lổng phóng túng, chỉ lo chuyên cần học tập. Về sau đỗ đạt, ông được bổ làm tể tướng. Mỗi khi sờ đến vết sẹo ở bàn chân, ông khóc nức nở: "Chính vết thương này đã làm ta nên người".

Sống là một cuộc chiến đấu không ngừng. Thương tích dường như là một điều thiết yếu trong cuộc sống. Vấp ngã là điều thường tình trong thân phận con người. Chúng ta không nhìn lại những vết sẹo trong tâm hồn để nuối tiếc quá khứ, nhưng để nhận rõ dấu chỉ của một tình thương bao la cao cả hơn. Phải, Thiên Chúa mạnh hơn sự chết và tội lỗi của con người. Nói như thánh Phaolô: nơi nào tội lỗi càng nhiều, nơi đó ân sủng của Chúa càng dồi dào.


Trích sách Lẽ Sống

MỪNG BỔN MẠNG 26.7

Cha Chánh Xứ và Hội Đồng Mục Vụ
Giáo Xứ Thuận Phát

HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG

Bà Anna Nguyễn Thị Đức
Thư ký Hội Đồng Mục vụ

CHÚC MỪNG BỔN MẠNG CHA TÂN CHÁNH XỨ

CỘNG ĐOÀN DÂN CHÚA
GIÁO XỨ THUẬN PHÁT
HÂN HOAN CHÚC MỪNG

BỔN MẠNG

CHA TÂN CHÁNH XỨ
GIOAKIM LÊ HẬU HÁN

Nguyện xin Thiên Chúa ban muôn ơn cần thiết để Cha chăm sóc đàn chiên mà Chúa đã thương trao ban trong tình yêu thương phục vụ.

Hội Đồng Mục Vụ
Giáo Xứ Thuận Phát
25.7.2010

LẼ SỒNG 25.7

25 Tháng Bảy Hạt
Giống Rơi Xuống Ðất Có Thối Ði...

Giacôbê, vị thánh mà Giáo Hội kính nhớ hôm nay là con ông Giêbêđê và bà Salomê và là anh của thánh Gioan tông đồ. Người ta quen gọi thánh Giacôbê Tiền để phân biệt với thánh Giacôbê, giám mục đầu tiên của Giêrusalem, được gọi là Giacôbê Hậu, kính ngày 03/5 cùng với thánh Philipphê.

Giacôbê và Gioan là hai anh em được Chúa Giêsu kêu gọi sau khi Ngài đã chiêu mộ hai anh em Phêrô và Anrê. Phúc Âm thánh Matthêu thuật lại: Hai anh em ông được Chúa gọi ở bờ hồ Genezareth, trong lúc đang ở trong thuyền vá lưới với cha. Ðược Chúa gọi, hai ông bỏ thuyền và người cha để theo Chúa ngay lập tức. Ðiều này chứng tỏ lòng hăng hái nhiệt thành của hai anh em, nên hai người được Ngài cho biệt hiệu là "con cái của sấm chớp" như chúng ta thấy xảy ra ít là trong hai trường hợp sau đây:

Trường hợp thứ nhất khi người xứ Samaria ngăn cản không cho Chúa Giêsu và đoàn môn đệ đi qua lãnh thổ của họ để tiến về Giêrusalem, hai anh em Giacôbê đã hỏi Thầy: "Thưa Thầy, Thầy có bằng lòng để chúng tôi khiến lửa trên trời xuống thiêu hủy họ không?".

Sau đó, trong chuyến đi Giêrusalem lần cuối cùng, cả hai đã đến xin ngồi bên phải và bên trái Thầy, khi Chúa Giêsu sẽ thống trị trong vinh quang. Và khi không hiểu hoàn toàn ý nghĩa câu hỏi của Chúa: "Anh em có uống được chén Ta sẽ uống không?", hai ông đã nhất quyết thưa: "Chúng tôi uống được". Vì thế, sau khi lãnh nhận Chúa Thánh Thần, như các môn đệ khác, Giacôbê cũng can đảm làm chứng những điều mắt thấy tai nghe về Thầy Giêsu, dầu bị cầm tù, đòn vọt, nhưng đã vui mừng vì được đau khổ vì Chúa Giêsu.

Năm 42, vua Hêrôđê, cháu của Hêrôđê cả, người đã âm mưu giết con trẻ Giêsu, đã bách hại một số thủ lĩnh của các tín hữu Kitô, trong số đó có cả thánh Giacôbê, như sách Tông Ðồ Công Vụ ghi: "Cùng thời kỳ ấy, vua Hêrôđê ra tay bắt bớ và làm khổ mấy người trong Giáo Hội, vua đã truyền chém ông Giacôbê, anh của ông Gioan. Thấy điều này làm vừa lòng người Do Thái, ông lại bắt cả ông Phêrô nữa". Với nguồn tin này, chúng ta biết thánh Giacôbê là vị tông đồ đầu tiên đã đổ máu đào minh chứng cho niềm tin của mình.

Trong thời nội chiến 1936-1939 tại Tây Ban Nha, các quân phiến loạn đốt nhà thờ, nhà thương, tu viện và giết hại nhiều linh mục cũng như nữ tu. Ngày nọ, một vị linh mục già nua bị phiến quân bắt và bị kết án tử hình. Khi bị trói và dẫn đến trước mặt đội lính hành quyết, cha nói với tên trưởng toán: "Xin anh làm ơn cắt dây trói này, để tôi có thể giơ tay chúc lành cho anh và xin Thiên Chúa cũng tha thứ và chúc lành cho các anh".

Lịch sử ghi nhận đa số các tông đồ đã kết thúc cuộc đời chứng tá cho niềm tin bằng những cái chết đau thương, khởi đầu cho những lớp người chứng tá khác trải qua bao thế hệ. Và cũng như vị linh mục trong câu chuyện trên, hàng trăm, hàng ngàn chứng nhân của niềm tin vẫn còn đang bị giam cầm, tra vấn, đày đọa vì niềm tin. Họ chấp nhận những khổ hình một cách bình thản, không oán hận, trái lại, noi gương Chúa Giêsu, họ sẵn sàng tha thứ cho những ngươi làm khổ họ.

"Hạt giống rơi xuống đất có mục nát và chết đi, mới nảy mầm và phát sinh hoa trái". Không gì minh chứng hùng hồn cho lời tuyên bố này của Chúa Giêsu bằng những cuộc sống chứng tá của các tín hữu Kitô đang chịu đau khổ, giam cầm và tử hình vì niềm tin.

Tử đạo là một ơn gọi đặc biệt, nhưng mọi tín hữu Kitô đều được kêu gọi dâng những ốm đau, bệnh tật, những hy sinh nho nhỏ hằng ngày để cầu cho Nước Cha được trị đến.


Trích sách Lẽ Sống

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2010

AUDIO THÁNH LỄ CN XVII THƯỜNG NIÊN NĂM C

* Audio Thánh Lễ Chúa Nhật XVII thường niên năm C. Do Cha Tân Chánh Xứ Gio-a-kim Lê Hậu Hán dâng Lễ.
* Ca đoàn Cécilia hát Lễ.
Mời bấm VÀO ĐÂY để nghe.

Hữu Toàn.

THÁNH LỄ NHẬN CHỨC CHÁNH XỨ GIÁO XỨ THUẬN PHÁT






* Sáng ngày 24-7-2010, một ngày hội lớn đã diễn tại Giáo Xứ Thuận Phát : Thánh Lễ nhận chức Chánh Xứ Giáo Xứ Thuận Phát của Linh Mục Gioakim Lê Hậu Hán.

7 giờ 30 chuông 1 HĐMVGX, Quý Soeurs, các đoàn thể đã có mặt đông đủ. Một phái đoàn 13 người trong đó : Dòng MTG 2 Soeurs, Hội các BMCG 2người, Hội Legio 2 người, BMV giới trẻ 2 người, BMV thiếu nhi 2 người, Ban giáo lý 2 người và Ông Phó Chủ Tịch HĐMVGX (đối ngoại) làm trưởng đoàn lên đường sang nhà thờ Xóm Chiếu để đón Cha Tân Chánh Xứ Gioakim Lê Hậu Hán.

8 giờ 25 đoàn đón Cha về đến nhà thờ. Đón Cha Tân Chánh Xứ tại cổng nhà thờ có Ông Chủ Tịch HĐMVGX, Soeur Bề Trên Dòng MTG Thuận Phát. Hội các BMCG và ca đoàn Đức Mẹ Lên Trời đứng 2 hàng với băng vải hồng trên tay, đứng phía sau hàng chào là cộng đoàn dân Chúa giáo xứ Thuận Phát vỗ tay chào đón Cha Tân Chánh Xứ. Nhạc của đội kèn Tây trổi lên làm tăng thêm niềm hân hoan, mừng vui đón Cha Tân Chánh Xứ.

Thánh Lễ đồng tế do Cha quản Hạt và 32 Cha cử hành. Có rất đông giáo dân giáo xứ Xóm Chiếu theo tiễn Cha cùng tham dự Thánh Lễ. Thánh Lễ được diễn ra rất trang trọng với đầy đủ các nghi thức. Phần cuối Lễ Ông Chủ Tịch HĐMVGX thay mặt cộng đoàn cám ơn Cha quản Hạt, Quý Cha đồng tế, Bà Cố ... và chúc mừng Cha Tân Chánh Xứ. Giới trẻ đã dâng lên Cha Chánh Xứ và Cha quản Hạt những bó hoa tươi thắm thể hiện cho tấm lòng quý mến của cộng đoàn dân Chúa giáo xứ Thuận Phát gởi đến quý Cha. Cha Tân Chánh Xứ phát biểu cám ơn Cha quản Hạt, quý Cha tham dự, khối chính quyền, và các hội đoàn tham dự.


Sau khi kết thúc Thánh Lễ Cha Chánh Xứ đã chụp hình lưu niệm với Quý Cha, Quý Soeurs, Bà Cố và thân nhân, HĐMVGX, và các đoàn thể thuộc giáo xứ Thuận Phát cũng như giáo xứ Xóm Chiếu.

Tiệc Mừng được tổ chức tại sân nhà giáo lý với các tiết mục văn nghệ "cây nhà lá vườn" rất xuất sắc giúp cho buổi tiệc vui tươi, sinh động hẳn lên.

* Xem hình Thánh Lễ TẠI ĐÂY.


Hữu Toàn.

NGHI THỨC ĐƯA TIỄN VÀ THÁNH LỄ NHẬM CHỨC CHA PHÊRÔ PHẠM VĂN LONG







* Vào lúc 8 giờ 30 ngày 22-7-2010 Giáo Xứ Thuận Phát đã tổ chức Nghi Lễ tiễn Cha Chánh Xứ Phêrô Phạm Văn Long đi nhận nhiệm sở mới tại Giáo Xứ Bình Xuyên, Giáo Hạt Bình An. Nghi Lễ diễn ra thật cảm động, sau khi hát Thánh Ca, đọc kinh, nghe Lời Chúa và bài suy niệm, lần lượt các vị trong HĐMVGX (tân và cựu ) cùng toàn thể cộng đoàn hiện diện tiến lên bắt tay chào tạm biệt Cha Chánh Xứ. Trong giây phút chia tay đầy luyến nhớ, Cha Chánh Xứ và tất cả mọi người đều không cầm được nước mắt.

Sau đó mọi người ra xe theo Cha Chánh Xứ đến nhiệm sở mới và hiệp dâng Thánh Lễ nhận nhiệm sở mới của Cha. Sau Thánh Lễ các vị được mời đã dự tiệc mừng do Giáo Xứ Bình Xuyên tổ chức, mọi người dự tiệc mừng nhưng trong lòng không mấy vui.

Kết thúc tiệc mừng mọi người chia tay Cha Phêrô trong lưu luyến.


* Mời xem hình TẠI ĐÂY.


Hữu Toàn.

VIẾNG BÀ CỐ SOEUR MARIA NGUYỄN THỊ TƯƠI




* Được tin Bà Cố Soeur Maria Nguyễn Thị Tươi được Chúa gọi về lúc 16 giờ ngày 20-7-2010 tại tư gia 204 Thôn Thanh Bình 1, Đức Trọng, Lâm Đồng. 01 giờ 21-7-2010 HĐMVGX Thuận Phát đã tổ chức chuyến xe cùng cộng đoàn đi viếng Bà Cố Têrêsa Bùi Thị Tuyết, thân mẫu Nữ tu Maria Nguyễn Thị Tươi đang phục vụ tại Cộng Đoàn Mến Thánh Giá Thuận Phát thuộc Hội Dòng Mến Thánh Giá Gò Vấp.

* Mời xem hình cộng đoàn Viếng Bà Cố.

Hữu Toàn.

LỜI CHÚA CN 17 THƯỜNG NIÊN NĂM C (Lc 11, 1-13)

Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010

LẼ SỐNG 24.7

24 Tháng Bảy
Một Lời Thề Hứa

Từ tháng 5 đến tháng 7 năm 1990 vừa qua, du khách trên khắp thế giới đã đổ xô về làng Oberammergau bên Tây Ðức để thưởng thức tuồng Thương Khó Chúa Giêsu... Việc diễn tuồng Thương Khó này là một lời thề hứa mà dân làng Oberammergau đã trung thành giữ từ trên 400 năm nay.

Năm 1633, một nạn dịch khủng khiếp đã giết hại không biết bao nhiêu sinh mạng trong vùng Bavaria. Ðể đề phòng nạn dịch, dân làng Oberammergau đã đóng kín các cửa làng để không một người lạ mặt nào có thể lọt vào trong làng... Chẳng may, một người đào huyệt trong làng đã bị lây. Anh ta quyết định được chết trong ngôi làng thân yêu của mình. Anh đã qua mắt được những người canh cửa để lọt vào trong và rồi lây bệnh cho nhiều người khác trong làng...

Chỉ trong vòng hai tuần lễ, 88 người dân làng đã bị thiệt mạng, ngay cả hai vị linh mục trong xứ cũng không tránh khỏi ôn dịch. Một vị linh mục khác được sai đến. Dân làng không biết làm gì khác hơn là cùng với vị linh mục đến trước Thánh Thể Chúa để thề hứa. Qua sự cam đoan của linh mục chính xứ cũng như của những người đại diện, toàn dân đã cam kết rằng nếu được Chúa cho tai qua nạn khỏi, họ sẽ trình diễn tuồng Thương Khó của Chúa cứ 10 năm một lần... Năm 1634, nghĩa là một năm sau khi nạn dịch chấm dứt, dân làng Oberammergau đã giữ lời hứa với Chúa. Già trẻ lớn bé, tất cả mọi người trong làng đã sốt sắng tham dự vào việc trình diễn tuồng Thương Khó. Lần trình diễn đầu tiên ấy chỉ thu hút được khoảng 200 khán giả đến từ các làng lân cận. Và kể từ năm 1680, họ đã quyết định trình diễn 10 năm một lần. Ðến năm 1770 thì khách thập phương đã bắt đầu đổ xô về Oberammergau...

10 năm một lần: khoảng cách của 10 năm là để dân làng được chuẩn bị chu đáo hơn. Diễn viên của vở tuồng phải là người dân làng. Các nhân vật được chọn lựa và huấn luyện kỹ càng. Riêng người được chọn đóng vai Chúa Giêsu và Ðức Mẹ sẽ được dân làng chào hỏi một cách kính cẩn bằng chính danh hiệu của Chúa Giêsu và Ðức Mẹ. Và trong suốt thời gian chuẩn bị cũng như trình diễn, tất cả mọi nhân vật đều được mời gọi để sống chính tâm tình của các nhân vật lịch sử trong vở tuồng... Vì là một lời thề của tổ tiên để lại, cho nên đêm trước buổi trình diễn đầu tiên, toàn dân làng sẽ tham dự Thánh lễ và sốt sắng rước Mình Thánh Chúa. Buổi tình diễn sẽ bắt đầu vào lúc 8 giờ sáng và kết thúc vào lúc 5 giờ chiều... Và vì đây là một buổi trình diễn có tính cách tôn giáo, cho nên toàn dân làng Oberammergau không cho phép bất cứ một cuộc thu hình nào.

Kinh thánh thuật lại rằng trên đường tiến về Ðất Hứa, có lần nhiều người Do Thái bị rắn cắn chết giữa sa mạc.. Chúa đã truyền lệnh cho Môi Sen đúc một con rắn đồng và treo lên cây. Tất cả những ai bị rắn cắn nhìn vào con rắn đồng ấy đều được chữa lành... Chúa Giêsu đã ví con rắn đồng ấy với chính Ngài bị treo trên thập giá. Ngài mời gọi chúng ta hãy ngắm nhìn Ngài trong cảnh bị treo ấy. Cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá đã gắn liền với tội lỗi của từng người trong chúng ta. Người dân làng Oberammergau đã hiểu được mối tương quan ấy. Họ diễn lại cuộc tử nạn của Chúa Giêsu để tưởng nhớ công lao cứu sống của Ngài.

Một cách nào đó, mỗi người chúng ta cũng là một diễn viên của vở tuồng Thương Khó Chúa Giêsu. Mỗi người chúng ta được mời gọi để sống chính tâm tình của Chúa Giêsu. Tân tình của Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn chính là cảm mến, vâng phục, yêu thương đối với Chúa Cha và quảng đại, tha thứ đối với tha nhân. Ngắm nhìn Ngài trên thập giá, chúng ta cũng được mời gọi sống lại tâm tình ấy. Và đó cũng chính là sức sống của người Kitô chúng ta, bởi vì người Kitô luôn được mời gọi để sống cho Thiên Chúa và tha nhân...



Trích sách Lẽ Sống

LẼ SỐNG 23.7

23 Tháng Bảy
Những Lọ Ðựng Muối Tiêu

Sưu tầm là một giải trí rất phổ thông hiện nay. Người ta sưu tầm tem, nhãn hiệu, lon bia, chai lọ, sách quý... và lâu lâu đem triển lãm.


Tại một nhà thờ nọ tại Chicago bên Hoa Kỳ, trong một cuộc triển lãm các vật sưu tầm, người ta thấy có cả một khu dùng để triển lãm các lọ đựng muối tiêu. Một ông khách nọ vừa bước vào, sau khi mua một cái bánh Hamburger ở cửa vào, đã vội vã đi một vòng quan sát. Khi tới khu triển lãm các lọ đựng muối tiêu, ông mới sực nhớ ra cái Hamburger của mình nhạt quá. Thế là ông đã cầm lấy một lọ muối và xốc nhiều lần. Nhưng xốc đến lọ thứ mười hai mà ông vẫn chưa thấy muối. Ông đành phải trở lại cửa xin người bán hàng cho ít muối và phàn nàn: "Gần hai trăm cái lọ muối thế kia mà không có lấy một hột muối".

Ðó là hình ảnh của cuộc đời Kitô chúng ta. Mang lấy danh hiệu là muối đất, nhưng lắm lúc chúng ta chỉ là những lọ trống không. Muối dùng để ướp đồ ăn cho khỏi ươn thối. Muối dùng để sát trùng, chữa những vết thương. Muối dùng để nêm cho thức ăn được thêm đậm đà...

Trong một xã hội đang thối rữa vì những tệ đoan, người Kitô cần phải là muối để thanh tẩy và đem lại cho cuộc sống thêm đậm đà hương vị. Một lời nói, một hành động của chúng ta, nếu có chút muối của Ðức Tin, Ðức Ái sẽ mang lại cho những người xung quanh niềm vui và sức sống.

Trích sách Lẽ Sống

Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2010

LẼ SỐNG 22.7

22 Tháng Bảy
Người Bị Mạo Nhận

Ngoại trừ Mẹ của Chúa Giêsu, trong các Phúc Âm ít có phụ nữ nào được viét đến nhiều và với đầy sự tôn kính bằng thánh nữ Maria Madalena mà Giáo Hội mừng lễ hôm nay.

Tuy nhiên, người ta có thể gọi Maria Madalena là thánh nữ của sự vu oan vì tuy các Phúc Âm nói đến ba phụ nữ cùng mang tên Maria, nhưng truyền thống trong Giáo hội Tây phương đồng hóa cả ba thành một người phụ nữ duy nhất. Bởi lẽ đó, Maria Madalena cũng được cho là người phụ nữ tội lỗi không được nêu tên trong đoạn 7 của Phúc Âm thánh Luca, người đã bất chợt đem bình dầu thơm xức chân Chúa Giêsu rồi lấy tóc lau và sau đó được Chúa Giêsu tha thứ mọi tội lỗi, vì bà đã yêu mến nhiều.

Ngày nay, người ta phân biệt ba thánh nữ mang cùng một tên Maria, mà từ lâu lịch phụng vụ của Giáo Hội Hy Lạp đã kính riêng rẽ. Ðó là Maria làng Batania, chị bà Martha và ông Lazarô. Rồi người phụ nữ đã được tha nhiều vì yêu mến nhiều và sau cùng là bà Maria Madalena, hoặc Maria làng Madala, người được Chúa chữa khỏi "7 quỷ dữ". Cách nói "7 quỷ dữ" này không thể hiểu là Maria Madalena đã sống một cuộc đời vô luân, nhưng chỉ có nghĩa là bà bị quỷ ám nặng nề.

Ðoạn 8 của Phúc Âm thánh Luca thuật lại hoạt động của thánh nữ Maria Madalena và một ít phụ nữ khác như sau: "Sau đó, Chúa rảo qua các thành, các làng mà rao giảng... Có nhóm Mười Hai đi với Ngài và ít phụ nữ đã được chữa lành khỏi quỷ dữ cùng bệnh hoạn: Maria gọi là người Madala, đã được đuổi khỏi 7 quỷ dữ và Gioanna... cùng nhiều bà khác: Họ đã lấy của cải mình mà trợ giúp Ngài".

Và con đường nối gót theo thầy Giêsu đã dẫn Maria Madalena từ Galilêa đến Giuđêa, cho tới chân thập giá và chính Maria Madalena cũng là người trước tiên tìm đến mộ Thầy, vào sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, để được thấy Chúa Giêsu Phục Sinh và được trao cho nhiệm vụ đi báo cho các tông đồ: "Hãy đi gặp anh em Ta và nói với họ: Ta lên cùng Cha ta và cũng là Cha anh em, Thiên Chúa của ta và Thiên Chúa của anh em".

Theo truyền thống Hy Lạp, sau này Maria Madalena đến sống tại Êphêsô cho đến khi qua đời.

Trải qua nhiều thế kỷ, thánh nữ Maria Madalena bị mạo nhận là người đàn bà tội lỗi. Nhưng thiết nghĩ: Thánh nữ chỉ mỉm cười và xác quyết rằng: "Sự mạo nhận này cũng không có gì là quá đáng, vì chúng ta tất cả là những người tội lỗi, cần thống hối ăn năn và cần ơn tha thứ của Thiên Chúa. Nhưng quan trọng hơn là chúng ta hãy chấp nhận sứ mệnh rao truyền Tin Mừng Phục Sinh qua cuộc sống chứng tá của chúng ta".


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

LẼ SỐNG 21.7

21 Tháng Bảy
Lúa Mì và Hoa Mồng Gà

Hòa Lan là một nước nổi tiếng về hoa. Ở phía bắc Hòa Lan, có những cánh đồng hoa chạy dài tắp tít vượt cả tầm nhãn giới. Nhiều loại hoa sặc sỡ tuyệt đẹp làm say mê khách du lịch. Phía nam của Hòa Lan, trái lại, chỉ có những cánh đồng lúa mì bát ngát và khi lúa chín thì khắp nơi chỉ còn là một màu vàng ối làm nổi bật màu đỏ tím của những bông hoa mồng gà.

Cảnh đó đẹp với thi sĩ và họa sĩ nhưng rất đáng buồn đối với nông gia vì mồng gà càng sặc sỡ thì vụ lúa càng kém. Chẳng có cách nào nhổ hết được những cây mồng gà này mà không làm hư hại lúa, đằng khác hoa mồng gà càng nhiều và càng đẹp thì khách du lịch càng làm hư hại lúa nhiều, mỗi khi họ nhảy xuống ruộng để hái hoa.

Sự chung đụng của lúa mì và hoa mồng gà: đó là bức tranh tuyệt hảo của nhân loại chúng ta. Thiên Chúa tạo dựng lúa mì để nuôi sống chúng ta, nhưng Người cũng cho hoa mồng gà mọc lên để làm vui mắt chúng ta. Có lúa mì thì cũng có hoa mồng gà. Có nhà nông thì cũng có thi sĩ, họa sĩ.

Thiên Chúa cho nắng mưa hòa nhịp với nhau. Người nông gia không thể đòi hỏi chỉ có mưa cho lúa tốt. Người nghệ sĩ không thể đòi hỏi chỉ có ánh mặt trời... Sống là biết chấp nhận sự đa diện của vũ trụ như một bức tranh tuyệt hảo. Sống là biết lấy đau khổ, mất mát của mình làm hạnh phúc cho người khác.


Trích sách Lẽ Sống

TÂM THƯ

09g00 sáng nay 22.7.2010, Cha Chánh Xứ lên đường đến nhận nhiệm sở mới : Giáo xứ Bình Xuyên, Q.8. Sau đây là tâm tình của ngài nhắn gởi cộng đoàn trước khi rời giáo xứ sau gần 7 năm quản nhiệm.


TÂM THƯ
của Linh mục Phêrô Phạm Văn Long,
cựu Chánh xứ Thuận Phát
gửi cộng đoàn Giáo Xứ Thuận Phát

Anh chị em rất thân mến trong Chúa Kitô,

Sáng thứ bảy ngày 26.6.2010, tại Tòa Tổng Giám mục, Đức Hồng Y Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn đã trao cho tôi “BỔ NHIỆM THƯ” ký ngày 24.6.2010. Bổ nhiệm tôi làm Linh mục Chánh xứ GIÁO XỨ BÌNH XUYÊN.

Địa chỉ Nhà Thờ: 68 Dương Bá Trạc, phường 2, Quận 8.

Thưa anh chị em, như ACE đã biết trong suốt 7 năm qua cùng đồng hành, được sống và làm việc với ACE, một thời gian tương đối, thế nhưng tôi chưa làm được gì nhiều, chưa làm được gì lớn lao cho giáo xứ, ngoài mấy việc nho nhỏ, be bé, việc làm không tên. Nhìn lại bản thân, tôi thấy mình có 3 cái ít.

- Ít thứ nhất: Ít Đức, - Ít thứ hai: Ít Tài, - Ít thứ ba: Ít Khỏe.

Chỉ có một cái nhiều (không dễ thương chút nào) đó là nhiều thiếu xót.

Trước khi tạm biệt Giáo xứ Thuận Phát thân yêu, tôi muốn được chia sẻ với anh chị em 3 tâm tình của tôi:

  • Tâm tình thứ nhất là “Lời cám ơn”. Cám ơn anh chị em đã dành cho tôi mọi sự ưu ái, vì tình thương mến thương, và xem tôi như người nhà thân thuộc, người bạn thân thiết của ACE. Nhờ đó, tôi đã được học nơi ACE nhiều điều hữu ích, để tăng thêm vốn kinh nghiệm mục vụ cho mình. Đặc biệt cám ơn Quý Soeur, những người đồng chí trong đời tu đã hết mình, hết tình, hy sinh thời giờ, tận tâm phục vụ giáo xứ.
  • Tâm tình thứ hai là “Lời xin lỗi”. Xin lỗi anh chị em, về những thiếu xót, lầm lỗi của tôi khi ít khi nhiều đã là cho ACE phải phiền lòng, đau buồn, cách này hay cách khác. Ngoài ra, nhiều góp ý, đề nghị của ACE, đã chưa thể được đáp ứng hết được, hoặc do luân lý Kitô giáo không cho phép; hoặc do trách nhiệm và lương tâm linh mục đòi buộc; hoặc do chưa phù hợp với hoàn cảnh hiện tại. Vì thế, xin anh chị em thông cảm cho.
  • Tâm tình thứ ba là “Lời cầu nguyện”. Xin ACE cầu nguyện cho tôi. Người xưa thường nói: “Đã thương thì thương cho trót”. Biết được ACE thương mến tôi, đó là một ân ban, là một phần thưởng, xin tiếp tục thêm lời cầu nguyện cho tôi, như ACE đã dành cho các linh mục, giúp chúng ta luôn hiệp thông với nhau trong thánh lễ và kinh nguyện hàng ngày.

Chúc anh chị em ở lại luôn tràn đầy ơn Chúa, dồi dào sức khỏe, bình an hạnh phúc, may mắn và thành đạt trong mọi công việc. Xin gởi đến ACE tâm tình của Mẹ Têrêsa Calcutta. Tâm tình mà tôi đã chọn để cố gắng theo mẫu gương của ngài: tâm tình đó là :

“Này con chỉ là: cây bút chì nhỏ bé,
Trong tay Thiên Chúa, Ngài đã vẽ đời con.
Này con chỉ là: một con người bé nhỏ,
Trong tay Thiên Chúa, con phục vụ anh em”

Chào thân ái, Linh mục Phêrô Phạm Văn Long

Xin trân trọng giới thiệu với anh chị em:
Linh mục TÂN CHÁNH XỨ THUẬN PHÁT
Cha GIOAKIM LÊ HẬU HÁN

  • Sinh ngày 12 tháng 11 năm 1969 (Kỷ Dậu)
  • Học tại Đại Chủng viện Thánh Giuse, Khóa 5 (1997-2003)
  • Chịu chức Linh mục ngày 28.06.2003
  • Linh mục Phụ tá Nhà thờ Xóm Chiếu từ năm 2003 – 2010
  • Được Đức Hồng Y, Tổng Giám Mục Sàigòn, Bổ nhiệm làm Linh mục CHÁNH XỨ THUẬN PHÁT ngày 24.06.2010

Thánh lễ Nhậm chức ngày thứ Bảy 24.07.2010


Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

HIỆP THÔNG

HIỆP THÔNG

Kính thưa Quý Cha, Quý Tu Sĩ và Quý Cộng Đoàn
Hội Đồng Mục Vụ Giáo Xứ Thuận Phát vừa được tin :


Cụ Cố TÊRÊSA BÙI THỊ TUYẾT
(Cụ Cố Mạch)
Sinh năm 1914

Thân mẫu Nữ tu Maria Nguyễn Thị Tươi
Cộng Đoàn Mến Thánh Giá Thuận Phát
thuộc Hội Dòng Mến Thánh Giá Gò Vấp


đã an nghỉ trong Chúa lúc 16 giờ 00,
ngày Thứ Ba 20.7.2010,
tại tư gia : 204 thôn Thanh Bình 1,
Đức Trọng, Lâm Đồng
hưởng thọ 97 tuổi.

Nghi thức tẩn liệm
lúc 16giờ 00 ngày Thứ Năm 22.7.2010.

Thánh lễ an táng tại Nhà thờ Giáo Xứ Thanh Bình,
Giáo Hạt Đức Trọng, Giáo Phận Đà Lạt,
lúc 05giờ30, ngày Thứ Sáu 23.7.2010.

Sau đó mai táng tại nghĩa trang Giáo xứ Thanh Bình, Đức Trọng.

Xin Quý Cha, Quý Tu Sĩ và Quý Cộng đoàn hiệp ý cầu nguyện cho Cụ Cố TÊRÊSA sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.

Hội Đồng Mục Vụ
Giáo Xứ Thuận Phát
Kính Báo

R.I.P


XIN CẦU CHO LINH HỒN
ANNA


Trong niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh,
Hội Đồng Mục Vụ Giáo xứ, Ban Điều Hành Giáo Khu 2
Giáo xứ Thuận Phát và gia đình trân trọng báo tin :

Bà ANNA ĐỖ THỊ THƠM
Sinh năm 1928 tại Ninh Bình

Cư ngụ tại : 46/1 Lâm Văn Bền
P.Tân Kiểng, Quận 7, Tp.HCM
Thuộc Giáo Khu 2 – Giáo xứ Thuận Phát

Hội viên Hội Tương Tế

Đã an nghỉ trong Chúa
lúc 15g00 ngày Thứ Ba 20.7.2010
(Nhằm ngày 09 tháng 6 năm Canh Dần)

Hưởng thọ 83 tuổi


CHƯƠNG TRÌNH TANG LỄ

Thứ Tư 21.7. 2010

  • 10g30 : Nghi Thức Tẩn Liệm - Nhập Quan
Thứ Năm 22.7.2010
  • 17g00 : Thánh Lễ tại gia
Thứ Sáu 23.7.2010
  • 04g30 : Nghi Thức Động Quan và di quan đến nhà thờ
  • 05g00 : Thánh lễ An Táng cử hành tại nhà thờ Thuận Phát

Sau đó di quan đi hoả táng
tại Đa Phước, Bình Chánh, TP.HCM

Thuận Phát, ngày 21 tháng 7 năm 2010
Kính báo
Hội Đồng Mục Vụ
Ban Điều Hành GK 2
Gx.THUẬN PHÁT
và Gia Đình

LẼ SỐNG 20.7

20 Tháng Bảy
Ai Cũng Có Lý

Cách đây không lâu, tại nhà của một quan tòa ở Milano, bên Italia, đã xảy ra một câu chuyện như sau: Có hai người tranh chấp với nhau lâu ngày, cuối cùng đã đưa nhau đến quan tòa của thành phố nhờ phân xử dùm. Người thứ nhất trình bày câu chuyện và tự biện hộ cho mình. Anh vừa dứt lời thì quan tòa dõng dạc tuyên bố: "Anh có lý". Ðến lượt người thứ hai phân trần, anh cũng đem ra mọi lý lẽ để làm nghiêng cán cân công lý về phía mình. Sau khi nghe anh trình bày dông dài, quan tòa cũng tuyên bố: "Anh có lý".

Cậu con trai nhỏ của quan tòa theo dõi câu chuyện từ đầu. Nó ngạc nhiên vô cùng: làm thế nào cả hai đều có lý cả? Quan tòa cũng đưa ra phán quyết về nhận xét của con mình như sau: con cũng có lý. Mỗi người chúng ta ai cũng có lý của mình, nhưng có lẽ chúng ta không muốn nhận ra phần có lý của người khác cũng như chính phần lỗi của mình. Và đó chính là đầu mối của mọi bất hòa.

Vô nhân thập toàn, nhưng cũng không có ai là người xấu hoàn toàn. Nếu chúng ta biết khiêm tốn nhận ra những giới hạn của mình và chấp nhận giá trị của người khác, thì có lẽ chúng ta sẽ không bất mãn về người khác cũng như đối với chính mình. Cuộc sống chỉ có thể thở được nếu mỗi người chúng ta biết cư xử bằng sự cảm thông và tha thứ.


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

THÔNG BÁO ĐƯA TIỄN CHA CHÁNH XỨ ĐẾN NHIỆM SỞ MỚI

Hội Đồng Mục Vụ xin trân trọng thông báo :
08g30 sáng ngày Thứ Năm 22.7.2010, Cha Chánh Xứ sẽ lên đường đi nhận nhiệm sở mới. Trước khi rời giáo xứ, Cha sẽ cùng với cộng đoàn vào nhà thờ viếng Thánh Thể và cầu nguyện khoảng 15 phút. Sau đó Cha lên xe đến nhà thờ Bình Xuyên số 68 Dương Bá Trạc, Phường 2, Quận 8 (ngay dốc cầu Nguyễn Văn Cừ phía bên Quận 8).
Xin mời cộng đoàn dành thời giờ đến tham dự. Sau đó đưa Cha đến nhà thờ Bình Xuyên (những ai đăng ký sẽ có xe đưa đón) và hiệp dâng thánh lễ nhậm chức Chánh Xứ Bình Xuyên của Cha sẽ cử hành lúc 09g30. Ai vướng bận, có thể đến tham dự thánh lể bằng phương tiện di chuyển cá nhân. Xin chân thành cám ơn.

Ngày 18.7.2010
Hội Đồng Mục Vụ
Giáo xứ Thuận Phát

LẼ SỐNG 19.7

19 Tháng Bảy
Ðôi Cánh Thiên Thần

Một người Nga, sau khi mãn tù, đã kể lại tâm trạng mình như sau: Dáng vẻ bên ngoài của tôi xấu xí đến độ không có ai muốn gần tôi. Trong thời gian lao động cải tạo, thay vì làm trại chung với các trại viên khác, tôi đã tự giam mình dưới hầm... Tình cờ một tai nạn xảy ra, khiến tôi bị gù lưng.

Một ngày kia, có một cậu bé nhìn tôi thật lâu rồi hỏi một cách ngây thơ: "Chú ơi, chú mang cái gì trên lưng thế?". Tôi nghĩ rằng cậu bé chế nhạo tôi, dù vậy tôi bình thản trả lời: "Cục bướu đấy cháu ạ".

Tôi chờ đợi cậu bé tiếp tục trò chơi gian ác của nó... Nhưng không, nó nhìn tôi một cách trìu mến và nói: "Không phải thế đâu chú ạ. Chúa là tình yêu. Ngài không cho ai hình thù kỳ dị cả. Không phải chú có cục bướu đâu. Chú đang mang trên lưng một cái hộp đó. Trong cái hộp, có dấu đôi cánh của Thiên Thần... Rồi một ngày nào đó, cái hộp mở ra và chú sẽ bay lên trời với đôi cánh đó". Ý nghĩ ngộ nghĩnh của cậu bé đã làm tôi sung sướng đến khóc thành tiếng.

Biết nhìn xa hơn đằng sau mặt nạ của mỗi người: đó là cái nhìn của thánh nhân. Thánh nhân là người biết nhìn thấy Thiên Chúa trong những nỗi bất hạnh, là người biết nhìn thấy sự may mắn ngay cả trong những mất mát, thua thiệt và nhất là biết nhìn thấy Thiên Chúa trong những người không ai muốn nhìn đến... Nhưng để được cái nhìn ấy, người ta cần có cái nhìn thông suốt và tràn ngập ánh sáng của Thiên Chúa.


Trích sách Lẽ Sống

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

TIỆC CHIA TAY CHA CHÁNH XỨ






Xem thêm hình tiệc chia tay Cha Chánh Xứ TẠI ĐÂY.

Vào lúc 18g30 tối Chúa Nhật 18.7.2010, HĐMV Giáo xứ Thuận Phát đã tổ chức bữa tiệc đơn sơ trong nội bộ giáo xứ để tri ân và chia tay Cha Chánh Xứ Phêrô Phạm Văn Long trước ngày Cha rời giáo xứ lên đường nhận nhiệm sở mới theo quyết định của Đức Hồng Y Gioan Bt, Tổng Giám Mục Giáo Phận.

Thành phần tham dự gồm có :
  • Quý nữ tu các cộng đoàn nhà dòng trên địa bàn giáo xứ.
  • Quý vị HĐMV cựu và đương nhiệm
  • Đại diện các nhóm, hội đoàn, đoàn thể trong giáo xứ.
Trong tâm tình cảm mến Cha Chánh xứ, cộng đoàn đã tham dự rất đông đủ và đúng giờ. Đúng 18g30 bữa tiệc được khai mạc với chương trình :
  1. Ông Chủ tịch HĐMVGX phát biểu khai mạc
  2. Phút tưởng niệm Cha Cố Antôn
  3. Chia sẻ tâm tình
  4. Cám ơn - kết thúc.
Tiệc chia tay Cha Chánh xứ đơn sơ, gọn nhẹ như ý muốn của ngài nhưng phong phú, dạt dào tình cảm của nỗi lòng "con ở Cha đi!" trong bầu khí trầm lắng của sự chia ly, mặc cho người điều khiển chương trình hoặc các nhóm Giới Trẻ, Giáo Lý Viên, Huynh Trưởng cố gắng làm cho nóng lên. Những tiếng cụng ly và hô hào 1,2,3 dzô... hôm nay bỗng trở nên quá rời rạc khác với những bữa tiệc thường thấy.

Các thành phần trong cộng đoàn đã lần lượt lên diễn đàn để nói lời cám ơn, bày lòng cảm mến và cầu chúc Cha được dồi dào ơn Chúa, mọi sự tốt đẹp trong hành trình phục vụ mới. Nhiều kỷ niệm, nhiều cảm nhận của từng người đối với Cha Chánh xứ trong suốt thời gian 7 năm Cha phục vụ giờ đây mới được bật mí.

Cố gắng kìm nén cảm xúc, Cha Chánh xứ đã có những lời chân tình đáp lại tấm lòng quý mến của cộng đoàn. Buổi tiệc cứ thế êm ả trôi qua và được kết thúc với tâm tình cám ơn của ông Chủ tịch HĐMVGX vào lúc 20g15. Mọi người nặng nề bước đi như không muốn rời phòng tiệc ra về.

Sau đây, xin giới thiệu tâm tình của quý Sơ Cộng Đoàn Mến Thánh Giá được Sơ Phụ trách phát biểu trong bữa tiệc :

Trọng kính cha Phêrô rất quý mến.

Kính thưa Quý tu sĩ, Hội Đồng Mục Vụ giáo xứ cùng toàn thể mọi người đang hiện dĩện.

Bữa cơm thân ái tối nay, chúng con và mọi người đều muốn dâng về Cha lời tri ân cảm tạ.

Kính thưa Cha, trong những năm tháng chị em chúng con được hạnh phúc sống và cùng đồng hành với Cha trong công việc mục vụ của giáo xứ, chúng con đã lãnh nhận được rất nhiều Hồng Ân quá cao quý mà Cha ban cho chúng con mỗi ngày. Đó là thánh lễ và Lời Chúa là lương thực nuôi sống chúng con. Cha đã khích lệ chúng con trong đời sống dâng hiến, nâng đỡ chúng con trong công việc mục vụ. Tất cả những nghĩa cử cao đẹp ấy nói lên tâm tình của một người Cha luôn quan tâm đến từng con chiên, và còn rất nhiều, chúng con không thể nói và bày tỏ hết được. Chúng con chỉ biết nguyện xin Thiên Chúa là Cha giàu tình thương trả công thay chúng con.

Kính thưa cha, ngày 22.7 tới đây, Cha vâng lời để thi hành sứ vụ mới. Chúng con chỉ biết cúi đầu thờ lạy Thánh Ý Chúa, mặc dù ngoài ý muốn của chúng con và của giáo xứ.

Nguyện xin Thiên Chúa, Mẹ Maria và Cha Thánh Giuse tiếp tục tràn đổ muôn Hồng Ân xuống trên Cha, ban cho Cha sự khôn ngoan, sức mạnh. Nhất là Thánh Linh Chúa luôn ở với Cha trong mọi công việc để nơi Chúa đưa Cha đến sẽ trổ sinh hoa trái tốt đẹp như lòng Chúa ước mong.

Một lần nữa, chúng con vô vàn tri ân, cảm tạ Cha. Chị em chúng con đã vô tình làm phiền lòng Cha điều gì, xin Cha tha thứ.

Chúng con xin được kính tặng Cha bài thơ gói trọn tâm tình của chị em chúng con:

TRI ÂN

Hôm nay giáo xứ chúng con
hợp hoan dâng tiễn Cha lòng tri ân.
Niệm suy lòng Chúa từ nhân
đã cho giáo xứ Chủ Chăn dịu hiền.
Tháng năm hết dạ yêu chiên,
đem lời giáo huấn, triền miên nguyện cầu.
Đường dài ân nặng tình sâu,
Cha như bóng mát che đầu chúng con.
Tình Cha như núi Thái Sơn,
yêu chiên chẳng sợ thiệt hơn thân mình.
Khiêm nhường, nhẫn nhục, hy sinh,
Cha gieo hạt giống Đức Tin cho đời.
Quyết tâm mở rộng Nước Trời,
Cha tìm Ý Chúa, thưa lời xin vâng.
Đời Cha trọn nghĩa hiến dâng,
chuyển thông nguồn suối Thánh Ân tràn đầy.

Thuanphat's blog
Video Clip :
- Ca đoàn Cécilia phát biểu tâm tình.
- Đại diện Hội các BMCG tâm tình cám ơn Cha Chánh Xứ.
- Đại diện giáo chức phát biểu.
- HĐMVGX cám ơn Cha Chánh Xứ.
- Giới trẻ hát tặng Cha Chánh Xứ.
- Nhóm Huynh trưởng hát tặng Cha Chánh Xứ.
- Hát kết thúc.


Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010

THÁNH LỄ CN XVI TN - CHIA TAY CHA SỞ








Audio Thánh Lễ Chúa Nhật XVI thường niên năm C. Thánh Lễ Tạ Ơn cầu cho giáo xứ. Sau lời nguyện Hiệp Lễ Ông Chủ Tịch Hội Đồng MVGX thay mặt cộng đoàn giáo xứ cám ơn và dâng hoa, quà tri ân Cha Sở. Cha Sở nói lời từ giã cộng đoàn để đi nhận nhiệm sở mới. Sau Phép Lành và lời chúc cuối Lễ : các thành phẩn trong giáo xứ chụp hình lưu niệm với Cha.
HĐMVGX dâng Lễ vật.
Ca đoàn Cécilia hát lễ.

Mời nghe Thánh Lễ TẠI ĐÂY.
Mời nghe lời cám ơn Cha Chánh Xứ của ông CT HĐMVGX và lời từ giã của Cha Chánh Xứ
Xem hình Thánh Lễ TẠI ĐÂY.

Hữu Toàn.