Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2021

CÔNG BỐ VĂN KIỆN VỀ GIÚP ĐỠ NGƯỜI GIÀ

 

CÔNG BỐ VĂN KIỆN VỀ GIÚP ĐỠ NGƯỜI GIÀ

G. Trần Đức Anh, O.P
vietnamese.rvasia (11.2.2021) – Hôm 9/2/2021 vừa qua, Hàn lâm viện Tòa Thánh về sự sống đã công bố văn kiện tựa đề: “Tuổi già: tương lai của chúng ta. Hoàn cảnh người già thời hậu đại dịch”.

Văn kiện mang chữ ký ngày 2/2/2021 của Đức Tổng Giám mục Vincenzo Paglia, Chủ tịch Hàn lâm viện, và Đức ông Renzo Pegorano, chưởng ấn.

Trong văn kiện, Hàn lâm viện Tòa Thánh về sự sống nói đến thảm trạng rất nhiều người già trên 65 tuổi đã chết trong cô đơn vì đại dịch Covid-19, nhiều người chết trong các nhà dưỡng lão, trong các khu điều trị khẩn trương vì nguy cơ có thể lan lây virus cho người khác. Theo tổ chức sức khỏe thế giới, số người già chiếm tới một nửa số người chết vì Coronavirus hồi mùa Xuân năm ngoái, (2020), trong các nhà dưỡng lão ở Âu châu. Các nhà này có khoảng 300.000 người hưu dưỡng. Thật là một thảm trạng không thể tưởng tượng được. Điều đáng nói là trong số hơn bảy triệu người già trên 75 tuổi sống tại gia, chỉ có 24% thiệt mạng, vì họ được bảo vệ kỹ lưỡng hơn.

Văn kiện của Hàn lâm viện Tòa Thánh kêu gọi thực hiện một “khúc quanh về văn hóa” để những người già có thể được đồng hành và trợ giúp trong bối cảnh gia đình, giống như ở nhà hơn là ở nhà thương, với sự can dự của những người trẻ, và đặc biệt là các tín hữu. Ý tưởng căn bản là người già không bị và không thể chỉ đối xử với họ trong tình cảnh yếu ớt, mong manh, với những nhu cầu cần được trợ giúp, nhưng như một người còn có khả năng “cho đi”.

Theo tổ chức Sức khỏe thế giới, vào năm 2050 tới đây, trên thế giới sẽ có hai tỷ người trên 60 tuổi, nghĩa là cứ năm người trên trái đất thì có một người già. Có những người coi tuổi già như một bệnh tật, nhưng Đức Giáo hoàng Phanxicô định nghĩa tuổi già là “là một đặc ân! Sự cô đơn có thể là một bệnh tật, nhưng với lòng bác ái, sự gần gũi và an ủi tinh thần, chúng ta có thể chữa trị bệnh cô đơn ấy. Dầu sao, là người già đó thực là một hồng ân của Chúa và là một tài nguyên lớn lao, một sự chinh phục cần được bảo tồn chăm sóc”.

Văn kiện Tòa Thánh kêu gọi nâng đỡ các gia đình, nhất là những gia đình ít con cháu, không thể tự đảm nhận việc săn sóc cho người già, một công việc vốn đòi nhiều cố gắng, phí tổn và năng lực. Cần tái phát minh một hệ thống liên đới rộng rãi hơn, không nhất thiết dựa trên liên hệ họ hàng, ruột thịt, nhưng dựa trên tình cảm, cảm thức chung, lòng quảng đại hỗ tương trong việc đáp ứng nhu cầu của người khác. Vấn đề ở đây là đặt con người ở trung tâm sự chú ý, với những nhu cầu và quyền lợi của họ”.

Văn kiện mới của Tòa Thánh cũng nói đến vai trò của các giáo phận, giáo xứ và cộng đoàn Giáo hội: cần suy tư và quan tâm hơn đến thế giới người già. Trong những thập niên gần đây, các vị Giáo hoàng nhiều lần lên tiếng kêu gọi cảm thức trách nhiệm và săn sóc mục vụ cho người già. Sự hiện diện của họ là một tài nguyên lớn, ví dụ chỉ cần nghĩ đến sự bảo tồn và thông truyền đức tin của các ông bà nội ngoại cho người trẻ tại các nước dưới chế độ độc tài và vô thần. (Rei 9-2-2021)

(WHĐ)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ BẢY 13.02.2021


TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ MỒNG 2 TẾT TÂN SỬU 2021. KÍNH NHỚ TỔ TIÊN VÀ ÔNG BÀ CHA MẸ.

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Bảy, ngày 13.02.2021


TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU MỒNG 2 TẾT TÂN SỬU 2021. KÍNH NHỚ TỔ TIÊN VÀ ÔNG BÀ CHA MẸ.

Bắt đầu lúc 17g00 Thứ Bảy, ngày 13.02.2021
tại nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon.


TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ MỒNG 2 TẾT TÂN SỬU 2021. KÍNH NHỚ TỔ TIÊN VÀ ÔNG BÀ CHA MẸ.

Bắt đầu lúc 07g00 sáng Thứ Bảy, ngày 13.02.2021
tại nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon.
 

Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2021

LỜI CHÚA THÁNH LỄ MỒNG 2 TẾT (Mt 15, 1-6)

 

40 NĂM TIẾNG VIỆT HIỆN DIỆN TẠI RADIO VATICAN - VATICAN NEWS PHỤC VỤ NGƯỜI CÔNG GIÁO VIỆT


LỄ MỒNG 2 TẾT TÂN SỬU (Kính Nhớ Tổ Tiên và Ông Bà Cha Mẹ): ĐỪNG TÍNH TOÁN VỚI THIÊN CHÚA, VỚI MẸ CHA!

 

LỄ MỒNG 2 TẾT TÂN SỬU (Kính Nhớ Tổ Tiên và Ông Bà Cha Mẹ): 
ĐỪNG TÍNH TOÁN VỚI THIÊN CHÚA, VỚI MẸ CHA!

Giuse Phạm Đình Ngọc SJ
WHĐ (12.02.2021) – Ngồi trong xe trên đường về nhà, câu chuyện của chúng tôi xoay quanh câu hỏi: “Con người có nên tính thiệt hơn với Thiên Chúa?” Số là có nhiều người tính làm sao để đi lễ mà không tốn nhiều giờ. Họ căn thời gian làm sao để “cha vừa bước ra là mình vào nhà thờ, cha vừa vào phòng áo là mình ra khỏi nhà thờ.” Đại khái là mình “khôn ngoan” để thánh lễ không thiếu, không thừa phút nào. (Thật tội cho họ vì nghĩ đến thời gian mà quên mất Thiên Chúa là chúa tể thời gian!)

Anh bạn chuyển sang đề tài về chuyện nhiều người mẹ mới sinh, không biết luật Giáo hội cho phép họ khỏi phải đến nhà thờ đến khi nào; hoặc con lên mấy tháng tuổi thì phải đưa trẻ đến nhà thờ? Nhiều người tính toán để làm sao mình không phạm luật Giáo hội. Tệ hơn, có người còn chê trách những ai đưa con đi nhà thờ từ thuở còn thơ! Ở nhà có phải sướng hơn cho mình và cho con không? Vả lại, Thiên Chúa đâu đòi “bà mẹ bỉm sữa” phải đi nhà thờ!

Cắt ngang câu chuyện trên, một linh mục kể cho nhóm câu chuyện thú vị liên quan đến người anh của mình. Chuyện xảy ra trong những năm cha mẹ vị ấy ở tuổi gần đất xa trời, cần người chăm sóc. Vì sứ mạng, linh mục này không thể về nhà chăm sóc cho cha mẹ mình được. Những người con khác thì nại vào công ăn việc làm, và thực ra họ cũng không đủ quảng đại để phục vụ cha mẹ già nua trong những năm tháng còn lại. Chỉ có bác Hai là người can đảm nhận phần vụ này.

Thực ra lúc đầu bác Hai cũng trăn trở nhiều lắm, phần vì bác phải nuôi sống gia đình, phần vì bản thân phải chăm lo mấy mẫu cà phê. Làm sao vừa chu toàn được nhiệm vụ gia đình, vừa đảm nhận việc phụng dưỡng cha mẹ? Sau nhiều ngày suy nghĩ, bác Hai đã quyết định bán rẫy cà phê để có nhiều thời gian ở bên cha mẹ hơn. Đó là một quyết định mạo hiểm vì nó ảnh hưởng đến đời sống kinh tế gia đình bác. Về sau, bác giải thích là: “Mình không thể tính toán thiệt hơn với cha mẹ được. Cha mẹ sinh ra mình, con cái trách nhiệm với cha mẹ là điều đương nhiên.”

Thực ra đó chỉ là lý do bên ngoài. Trong sâu thẳm, bác Hai tin rằng Thiên Chúa có đủ quyền năng để sắp xếp những phần còn lại. Nếu mình sống hiếu thảo thì ông bà tổ tiên cũng sẽ cầu nguyện cho mình trước mặt Chúa. Bác ý thức rất rõ: “Hiếu thảo là luật Chúa dạy con người phải yêu mến, vâng phục và có trách nhiệm với cha mẹ về vật chất lẫn tinh thần.”[1] Bác đã cầu nguyện rất nhiều và xác tín vào lựa chọn của mình. Trong cương vị người con, bác tìm được niềm vui khi ở bên mẹ yếu cha già. Trong cương vị người Kitô hữu, bác được Thiên Chúa mời gọi chu toàn điều răn thứ tư (thảo kính cha mẹ). Đối với bác thì yêu mến cha mẹ không phải là từ ngữ nói trên môi miệng, nhưng là hành động cụ thể. Nhờ đó, bác chưa bao giờ tính toán thiệt hơn với cha mẹ của mình. Dòng họ nhìn vào, Thiên Chúa nhìn xuống, các con nhìn lên, ai cũng thấy bác là người tuyệt vời trong nhân đức lẫn việc làm.

Có lẽ món quà lớn nhất mà Thiên Chúa trao cho bác chính là hạnh phúc từ những người con. Trước đây, các con của bác không hẳn là những người ngoan hiền chăm chỉ hoặc đạo hạnh giỏi giang. Tuy vậy, với tấm gương sống động của bố, tâm hồn các con được biến đổi theo năm tháng. Các con sửa nết đổi tính, quyết chí làm ăn. Mỗi đứa đều học theo tấm gương của bố mà bước vào đời. Bây giờ đứa nào cũng thành đạt, hạnh phúc bên gia đình và tiếp tục nhìn bố với sự ngưỡng mộ.

Có lần bác chia sẻ: “Nếu ngày ấy tôi không bán rẫy về chăm sóc cho ba mẹ, chưa chắc tôi có được những người con, người cháu như ngày hôm nay! Tất cả là hồng ân!” – Bác nói trong xúc động. Đúng là “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người ta sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em.” (Lc 6,38) Bác đã có lý khi xác tín rằng: “Thiên Chúa chưa bao giờ thua lòng quảng đại của con người. Ngài cũng chẳng quên những gì con người làm cho Chúa, cho tha nhân. Đừng tính toán thiệt hơn với Thiên Chúa.”

Bạn thân mến,

Vài câu chuyện trên đây cho chúng ta thấy một chân lý này: “Nếu làm điều tốt lành, Thiên Chúa luôn ban lại nhiều hồng ân.” Chúng ta tin Thiên Chúa là người cha nhân hậu, là Đấng Toàn Năng quan phòng mọi sự. Dù bất cứ suy nghĩ hoặc hành động nào của chúng ta, Ngài đều thấy rõ, đều nhớ hết. Xin đừng qua mặt Chúa hoặc giành phần tốt nhất về cho mình theo kiểu thế gian! Nếu chúng ta dành cho Chúa thêm vài phút trước và sau thánh lễ, chắc chắn Thiên Chúa cũng sẽ dành cho chúng ta thêm nhiều thời gian hạnh phúc cho mình và cho gia đình mình. Nếu ai can đảm lựa chọn điều đẹp lòng Thiên Chúa, hẳn là Thiên Chúa hằng ở với người ấy trọn đời. Nếu ai quảng đại với Thiên Chúa và với con người, cuộc sống người ấy sẽ được biến đổi. Nếu người nào sống hào sảng, cho đi mà không tính toán, rộng lượng với người khác, thì Thiên Chúa ban cho họ rất nhiều điều không thể lượng định bằng tiền.

Thi hào Tagore kể lại một câu chuyện đầy ý nghĩa như sau. Có lần nhà vua đi qua làng nọ, thấy anh hành khất ngồi bên đường. Nhà vua bước xuống xe để xin người hành khất bố thí. Anh này ngạc nhiên hết sức, bởi vì anh là người cần phải xin nhà vua bố thí, đằng này nhà vua lại ngửa tay xin anh. Anh móc trong túi một hạt thóc và trịnh trọng đặt nó vào tay Đức Vua. Chiều đến, khi về tới nhà, người hành khất mới mở chiếc bị của mình ra. Lạ lùng thay, giữa muôn hạt thóc, anh nhận ra một viên vàng ròng óng ánh có kích cỡ và hình dạng đúng bằng hạt thóc anh đã cho Đức Vua trước đó. Lúc bấy giờ, người hành khất mới khóc nức nở hối tiếc: “Phải chi ta đã cho Đức Vua tất cả những gì ta có...!”

Quảng đại là dám cho đi những gì mình có, thậm chí là những điều quý giá nhất đối với mình. Đó là nhân đức giúp người ta biết bao dung đón nhận, sẵn sàng sẻ chia và thành tâm giúp đỡ người khác. Với nhiều người, đó là mất mát hay thiệt thòi có thể thấy được trước mắt. Nhưng họ đâu biết rằng đằng sau đó là biết bao ân sủng Thiên Chúa âm thầm trao ban lại cho người sống quảng đại.

Để kết thúc, không biết bạn có đồng ý với tôi điều này không, đó là nếu cứ tính toán giành phần hơn về cho mình, có khi chúng ta sẽ được lợi trong ngắn hạn, nhưng chắc chắn sẽ mất mát trong dài hạn. Ngược lại, nếu chấp nhận dâng cho Chúa những mất mát trước mắt để chọn làm theo ý Chúa thì người ta sẽ nhận lại được gấp trăm gấp ngàn. Điều quan trọng nhất đó là món quà của Thiên Chúa sẽ theo họ đến suốt đời. Nếu cha mẹ sống nhân đức, tin yêu nơi Chúa, thì đời con cháu sẽ hưởng phần gia nghiệp lớn lao. Đó là đạo hiếu, là lời dạy của ông bà, là nét đẹp truyền thống của người Việt[2], vốn được Thiên Chúa khuyến khích, khuyên răn: thảo kính cha mẹ.

Lạy Thiên Chúa hằng yêu thương con người, Ngài dạy chúng con thảo kính cha mẹ. Thật may cho dân Việt chúng con là tinh thần ấy đã thấm đượm trong văn hóa Việt. Do đó, trong những này năm mới này, chúng con cùng với Chúa Xuân hướng về ông bà tổ tiên, về cha mẹ. Xin giúp chúng con đừng bao giờ tính toán thiệt hơn với ông bà cha mẹ, với Thiên Chúa! Được như thế, chúng con luôn có mùa xuân hạnh phúc trong cuộc đời bên Chúa và bên gia đình. Amen.
 
(WHĐ)

[1] X. mục “Hiếu Thảo” trong: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Từ Điển Công Giáo, Nxb Tôn Giáo, 2016.

[2] https://sjjs.edu.vn/en/tho-kinh-ong-ba-to-tien-gia-tri-van-hoa-phong-tuc-tap-quan-cua-nguoi-viet-lien-he-voi-viec-truyen-giao/

CẦU CHO CHA MẸ (13.02.2021 – Thứ Bảy - MỒNG HAI TẾT: Kính nhớ Tổ tiên và Ông Bà Cha Mẹ)

Lời Chúa: Mt 15, 1-6

Bấy giờ có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giêrusalem đến gặp Ðức Giêsu và nói rằng: “Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa?” Người trả lời: “Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. Còn các ông, các ông lại bảo: ‘Ai nói với cha mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy, không phải thờ cha kính mẹ nữa’. Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa.”

Suy niệm:

Đã có lúc người ta cho rằng theo đạo Công giáo là bỏ ông bà, nhất là khi Hội thánh chưa cho phép bày tỏ lòng hiếu thảo bằng cử chỉ vái lạy tổ tiên đã khuất. Ở đất nước ta, thờ cúng tổ tiên là chuyện quan trọng, đến độ người ta có thể nói đến đạo thờ ông bà, đạo hiếu. Ai không giữ đạo hiếu thật đáng khinh. Nhiều người tin khi chết thì con người đi về thế giới bên kia, và thế giới bên kia cũng không khác lắm với thế giới bên này, người chết cũng có những nhu cầu vật chất cần thỏa mãn. Tết là thời gian mời ông bà đã khuất về ăn Tết với con cháu. Như thế ông bà và con cháu được gần nhau, thông hiệp với nhau.

Đạo Công giáo tin có thế giới bên kia, nhưng không quan niệm thế giới ấy một cách vật chất.
Người chết không cần ăn uống, không cần xài tiền vàng mã, nhưng lại rất cần lời cầu nguyện để sớm hưởng nhan Chúa. Thảo kính cha mẹ là điều răn đặc biệt trong Mười điều răn, vì không cấm làm một điều xấu, nhưng buộc làm một điều tốt.
Các sách Cựu Ước đều coi trọng mệnh lệnh này (Xh 20,12; Đnl 5,16). Thậm chí một người con có thể bị xử tử bằng cách ném đá nếu không vâng lời hay nguyền rủa cha mẹ (Xh 21,17; Lv 20,9; Đnl 21,21). Còn ai hiếu thảo sẽ được Chúa cho sống thọ trên đất hứa (Xh 20,12).

Thảo kính cha mẹ là kính trọng và yêu mến kẻ đã sinh dưỡng mình,
Thăm viếng khi khỏe mạnh, chăm sóc khi yếu đau, hầu hạ khi cao tuổi.
Thảo kính cha mẹ cũng là làm cho cha mẹ được vinh danh.
Nhờ con cháu mà “danh thơm mãi lưu truyền hậu thế” (Hc 44,14).
Có thể nói Đức Giêsu đã giữ điều răn này một cách nghiêm chỉnh.
Khi nghe Ngài giảng, có người đã kêu lên để ca ngợi Mẹ Ngài:
“Phúc cho người đã cưu mang Thầy và cho Thầy bú mớm” (Lc 11,27).
Bà Êlisabét đã ca ngợi Mẹ Maria là có phúc hơn mọi phụ nữ,
vì Người Con mà Mẹ đang cưu mang là Đấng có phúc tuyệt vời (Lc 1,42).
Đức Giêsu hằng vâng phục cha mẹ khi lớn lên ở Nadarét (Lc 2,51),
Và lo liệu cho Mẹ Ngài trước khi nhắm mắt (Ga 19,25-27).

Mồng Hai Tết, Giáo Hội mời ta nhớ lại nguồn cội tổ tiên đã xa ta,
và cũng nhớ đến nguồn cội đang ở gần ta với lòng biết ơn.
Đạo thờ ông bà, dù khác, nhưng cũng rất gần với đức tin Công giáo.
Thảo kính cha mẹ là “lời”, là “điều răn”của Thiên Chúa (Mt 15,3.6).
Không ai được phép bỏ qua hay coi nhẹ.
Qua tổ tiên, Thiên Chúa tạo dựng nên con người chúng ta.
Qua ông bà cha mẹ, Thiên Chúa cho chúng ta nên người thành toàn.
Tri ân tổ tiên là tri ân chính Thiên Chúa, Nguồn Cội của mọi nguồn cội.

Sách Nhị Thập Tứ Hiếu kể lại 24 gương hiếu thảo đối với mẹ cha.
Lão Lai tuy đã già vẫn nhảy múa như con nít để giúp vui cho cha mẹ.
Lục Tích là đứa bé ăn cắp quýt ở bữa tiệc để đem về, vì biết mẹ thích.
Ngô Mãnh, tám tuổi, cởi trần cho muỗi đốt mình để khỏi đốt cha mẹ.
Diễm Tử có cha mẹ già, thèm sữa hươu, nên ông khoác bộ da hươu,
giả làm hươu con vào rừng, để đến gần hươu mẹ vắt sữa.
nên suýt nữa bị các thợ săn nhắm bắn.
Nếu không hiếu thảo đến mức cao như các gương trên đây
thì ít là hôm nay chúng ta biết ngước lên trời cầu nguyện cho cha mẹ:
“Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.”


Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa Giêsu, sau hơn ba mươi năm sống dưới mái nhà ở Nadarét, Chúa đã thành một người chín chắn và trưởng thành, sẵn sàng lãnh nhận sứ mạng Cha giao. Bầu khí yêu thương đã góp phần không nhỏ trong việc hình thành nhân cách của Chúa.

Chúa đã học nơi thánh Giuse sự lao động miệt mài, sự mau mắn thi hành Thánh Ý Thiên Chúa, sự âm thầm chu toàn trách nhiệm đối với gia đình.
Chúa đã học nơi mẹ Maria sự tế nhị và phục vụ, sự buông mình sống trong lòng tin phó thác
và nhất là một đời sống cầu nguyện thâm trầm.


Xin nhìn đến gia đình chúng con, xin biến nó thành nơi sản sinh những con người tốt, biết yêu thương tha thứ, biết cầu nguyện và phục vụ.

Ước gì xã hội chúng con lành mạnh hơn, Giáo Hội chúng con thánh thiện hơn, nhờ có những con người khỏe mạnh, khôn ngoan và tràn đầy ơn Chúa.


Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
(WHĐ)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ SÁU 12.02.2021

 

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU MỒNG 1 TẾT TÂN SỬU 2021. CẦU BÌNH AN CHO NĂM MỚI.

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Sáu, ngày 12.02.2021


TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU MỒNG MỘT TẾT TÂN SỬU 2021. CẦU BÌNH AN CHO NĂM MỚI.

Bắt đầu lúc 17g00 Thứ Sáu, ngày 12.02.2021
tại Nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon.
 
 

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ SÁNG MỒNG MỘT TẾT TÂN SỬU 2021. CẦU BÌNH AN CHO NĂM MỚI.

Bắt đầu lúc 07g00 sáng Thứ Sáu, ngày 12.02.2021
tại Nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon.


LỜI CHÚA THÁNH LỄ MỒNG 1 TẾT (Mt 6, 25-34)