Thứ Năm, 21 tháng 10, 2021

ĐÓN NHẬN VÀ TRAO BAN TRONG NIỀM VUI PHỤC VỤ

ĐÓN NHẬN VÀ TRAO BAN TRONG NIỀM VUI PHỤC VỤ

TGPSG -- Trong cuộc đời, mỗi người chúng ta chắc chắn đều đã từng một hoặc nhiều lần được đón nhận và trao ban những điều tốt đẹp cho nhau. Đặc biệt, sự đón nhận và trao ban ấy đã chứa đựng biết bao ý nghĩa thiêng liêng trong giai đoạn dịch bệnh Covid này.

Chúng ta biết rằng, hồng ân sự sống là một hồng ân vô cùng quý giá, không gì có thể thay thế được. Ai trong chúng ta cũng yêu quý mạng sống mình vì khi mất đi sự sống, mọi dự định đều tan thành mây khói. Vậy mà 21 tình nguyện viên gồm 3 linh mục, 1 thầy phó tế, 1 thầy đại chủng sinh và 16 Sơ từ những giáo xứ, hội dòng khác nhau dường như đã quên đi chính sự sống của bản thân mình để sẵn sàng ra tuyến đầu phục vụ những bệnh nhân nhiễm Covid -19.

Khi ra tuyến đầu như vậy, các Linh mục, Tu sĩ rất có thể bị lây nhiễm bệnh và nguy hiểm tới tính mạng. Nhưng chính vì ý thức được sự sống là hồng ân vô cùng cao quý mà Thiên Chúa đã trao tặng mà các Linh mục, Tu sĩ đã không làm ngơ khi thấy sự sống của anh chị em nhiễm Covid bị đe doạ từng ngày. Các vị được tình yêu Chúa thôi thúc lên đường, ra khỏi môi trường an toàn để tới bệnh viện dã chiến đa tầng quận Tân Bình phục vụ những anh chị em bị nhiễm Covid 19. Sự hiện diện của các Linh mục, Tu sĩ dường như đã tiếp thêm sức mạnh, niềm an ủi cho các bệnh nhân cũng như khích lệ tinh thần làm việc cho các y bác sĩ nơi tuyến đầu.
 
Vì bệnh viện dã chiến Đa Tầng quận Tân Bình nằm gần Bệnh viện Quốc Tế Queen (Queen International Hospital - Thánh Mẫu ) 118 Bành Văn Trân, phường 7 Quận Tân Bình, nên khi biết được sự hy sinh phục vụ của các Linh mục, Tu sĩ và các tình nguyện viên nơi tuyến đầu, anh Vũ Hưng Bình - Giám đốc Bệnh Viện Quốc Tế Queen đã ngỏ ý mời các Linh mục, Tu sĩ về ăn nghỉ tại bệnh viện. Anh Bình dành nguyên 1 tầng của tòa nhà mới được sửa chữa với nhiều phòng, không gian thoáng đãng yên tĩnh và 1 tầng trên cùng làm nhà nguyện để các Linh mục, Tu sĩ có không gian cầu nguyện, ăn uống, nghỉ ngơi sau những giờ phục vụ tại bệnh viện dã chiến. Mỗi ngày 2 ca, anh Bình đều sắp xếp xe đưa rước các Linh mục, Tu sĩ từ Bệnh viện Quốc Tế Queen đến bệnh viện dã chiến quận Tân Bình và bệnh viện Thống Nhất. Số Linh mục, Tu sĩ tình nguyện đợt này được chia làm 2 nhóm: Một nhóm gồm 3 Linh mục, 2 thầy và 14 sơ phục vụ tại Bệnh viện Đa Tầng quận Tân Bình từ ngày 18/9/2021 cho tới 18/10/2021; một nhóm gồm 2 sơ dòng Trinh Vương phục vụ tại khoa lọc thận Bệnh Viện Thống Nhất tới nay đã gần 2 tháng.

Trước khi kết thúc đợt phục vụ, vào lúc 17h30 ngày 14/10/2021, các Linh mục, Tu sĩ tình nguyện cùng các y bác sĩ, nhân viên Bệnh Viện Thánh Mẫu (Queen International Hospital), ban giám đốc bệnh viện Thống Nhất, ban đại diện Bệnh viện dã chiến Đa Tầng quận Tân Bình đã cùng hiệp dâng thánh lễ do linh mục đặc trách tu sĩ Giuse Trần Hòa Hưng SDB chủ sự để cùng nhau tạ ơn Thiên Chúa. Thánh lễ này đặc biệt ở chỗ đã hội tụ cả người tin Chúa lẫn những người không cùng niềm tin nhưng cùng chung ý hướng phục vụ bệnh nhân Covid.

Sau thánh lễ, anh Bình - Giám đốc Bệnh viện Quốc Tế Queen - đã chia sẻ cảm nghĩ khi được vinh dự cộng tác vì lợi ích chung trong việc đón tiếp, lo chỗ ăn chỗ nghỉ cho các Linh mục Tu sĩ tình nguyện làm việc tại bệnh viện Dã Chiến. Tiếp đến, bác sĩ Hồ Hữu Đức - Phó giám đốc Bệnh viện Thống Nhất đã đại diện cho các Y Bác sĩ và bệnh nhân cảm ơn các Linh mục, Tu s tình nguyện đã hy sinh phục vụ trong suốt thời gian qua. Bác sĩ nói : “Từ ngày có quý Linh mục, Tu sĩ tình nguyện tới phục vụ, con số bệnh nhân tử vong và bệnh nhân nặng giảm đi rõ rệt”. Bác sĩ cũng chia sẻ sự tiếc nuối khi phải chia tay các Linh mục, Tu sĩ tình nguyện, vì các Linh mục, Tu sĩ đã để lại cho các y bác sĩ và bệnh nhân dấu ấn tích cực về tình thương, sự phục vụ tận tình trong niềm vui. Đó cũng chính là cách thế rao giảng về tình thương và Tin Mừng của Thiên Chúa tuyệt vời nhất.

 
Sau cùng, Lm Giuse Đào Nguyên Vũ - Chánh Văn phòng Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - cũng cảm ơn các Linh mục, Tu sĩ tình nguyện đã quảng đại hy sinh phục vụ bệnh nhận nơi tuyến đầu, cảm ơn Ban Giám Đốc Bệnh Viện Quốc Tế Queen đã tạo những điều kiện thuận lợi cho các Linh mục, Tu sĩ tình nguyện viên có chỗ ăn uống nghỉ ngơi để có sức khoẻ tốt phục vụ bệnh nhân.

Kết thúc, anh Vũ Hưng Bình, Lm Giuse Đào Nguyên Vũ, Lm Giuse Trần Hoà Hưng và bác sĩ Hồ Hữu Đức đã trao tặng mỗi tình nguyện viên một món quà nhỏ mà Bệnh Viện Quốc Tế Queen muốn gửi đến các Linh Mục Tu Sĩ tình nguyện như một lời cảm ơn sâu sắc sau gần 1 tháng bệnh viện được vinh dự được đón tiếp các Linh mục, Tu sĩ trong thời gian các ngài phục vụ tại bệnh viện dã chiến Đa Tầng quận Tân Bình.


 Têrêsa Phạm Thủy
(WGPSG)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ NĂM 21.10.2021


Thứ Tư, 20 tháng 10, 2021

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ THỨ NĂM TUẦN 29 MÙA THƯỜNG NIÊN 2021

Bắt đầu lúc 05g30 Thứ Năm, ngày 21.10.2021
tại nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon
 

FRANÇOIS PALLU: VỊ THỪA SAI NHIỆT THÀNH THÁNH THIỆN

FRANÇOIS PALLU
VỊ THỪA SAI NHIỆT THÀNH THÁNH THIỆN

WHĐ (20.10.2021) - Lịch sử truyền giáo tại Việt Nam in đậm dấu ấn của các vị Thừa sai ngoại quốc. Các ngài thuộc nhiều quốc tịch khác nhau: Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Italia, Pháp. Nếu các ngài khác biệt về nguồn gốc thì lại duy nhất trong một lý tưởng, đó là làm sao để Tin Mừng cứu độ của Chúa Giêsu đến với các dân tộc xa xôi. Lời của Đấng Phục sinh nói với các môn đệ: “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ” (x. Mt 28,16-30) đã thôi thúc các ngài lên đường. Lý tưởng ấy cũng giúp các ngài tìm được sức mạnh trên những bước đường truyền giáo đầy cam go thử thách. Quả thực là một điều không dễ, khi đến một xứ sở xa lạ hoàn toàn khác biệt văn hoá. Các ngài đã khởi đầu từ việc học ngôn ngữ, phong tục tập quán, và chỉ sau một thời gian, có thể giảng dạy cho người bản địa bằng ngôn ngữ của họ. Nhiều vị thừa sai đã can đảm hiến dâng chính mạng sống mình để làm chứng cho điều mình rao giảng. Sau Cha Alexandre de Rhodes, Dòng Tên, Đức Cha François Pallu và Đức Cha Lambert de la Motte là những thừa sai đầu tiên của Hội Thừa Sai Hải ngoại Paris (MEP) đến truyền giáo tại vùng Viễn Đông. Hai vị Giám mục này cũng là Đồng Sáng lập của Hội Thừa Sai Hải ngoại Paris. Các ngài là những người có công khai phá mở đường cho các thế hệ thừa sai sau này tiến bước. Tại Việt Nam, một số tín hữu, nhất là các nữ tu dòng Mến Thánh Giá, có thể biết chút ít về Đức Cha Lambert de la Motte, nhưng về Đức Cha François Pallu, hầu như không mấy ai biết đến. Nhân dịp kỷ niệm 337 năm ngày người qua đời (29-10-1684/29-10-2021), chúng ta cùng phác hoạ chân dung của vị thừa sai đã nỗ lực cố gắng hết mình để thực hiện sứ vụ loan báo Tin Mừng tại Viễn Đông. Rất tiếc là vì nhiều lý do khác nhau, cuộc đời và sứ mạng của vị thừa sai nhiệt thành thánh thiện này đã bị lớp bụi thời gian che mờ. Ôn lại cuộc đời của ngài, chúng ta dâng lời tạ ơn Thiên Chúa và cầu nguyện cho tiến trình xin Toà Thánh phong Chân phước và phong Thánh cho hai vị Đại diện Tông toà đầu tiên của Việt Nam sớm thành tựu.

François Pallu chào đời tại thành phố Tours, nước Pháp và lãnh bí tích Rửa tội vào ngày 31-8-1626. Sau khi học xong chương trình ở chủng viện, ngài thụ phong Linh mục ngày 24-9-1650 và tiếp tục học để lấy bằng tiến sĩ dân luật và Giáo luật. Với Đoản sắc Super Cathedram 1659, Đức Thánh cha Alexandre VII thiết lập hai Địa hạt Tông toà đầu tiên ở Viễn Đông là Đàng Ngoài và Đàng Trong. Đức Thánh Cha cũng bổ nhiệm hai Giám mục François Pallu (Đại diện Tông toà Đàng Ngoài) và Pierre Lambert de la Motte (Đại diện Tông toà Đàng Trong). Đức Cha Pallu được thụ phong Giám mục ngày 17-11-1658 tại Rôma với hiệu toà Héliopolis (nay thuộc Liban). Ngày 2-1-1662, ngài lên tàu tại cảng Marseille để đi Việt Nam, nhưng phải mất hai năm hai mươi bẩy ngày mới tới Thái Lan. Phái đoàn đi cùng ngài ban đầu có 7 linh mục và 2 giáo dân, nhưng khi đến nơi, chỉ còn 4 linh mục và 2 giáo dân.

Được trao sứ vụ Đại diện Tông toà Đàng Ngoài, nhưng Đức Cha François Pallu lại chưa bao giờ đặt chân đến nhiệm sở của mình, vì bối cảnh xã hội lúc đó phức tạp, nhất là do những cuộc bách hại đạo tàn khốc. Thực ra, Đức Cha François Pallu luôn lo lắng cho nhiệm sở được Toà Thánh trao phó. Ngài đã nhiều lần tìm cách vào Đàng Ngoài mà không được. Khoảng giữa năm 1674, Đức cha François Pallu lên thuyền đi Đàng Ngoài. Cơn bão ném ngài vào bờ biển Manila, và người Tây Ban Nha chặn bắt ngài lại, đối xử với ngài như kẻ thù. Họ đưa ngài trở về châu Âu bằng con đường ngang qua Mexico. Phải nhờ đến sự can thiệp của vua Louis XIV, ngài mới được trả tự do. Lòng nhiệt thành với sứ mạng loan báo Tin Mừng thể hiện rõ trong đời sống và giáo huấn của Ngài, đồng thời cho thấy vị thừa sai của chúng ta luôn trong tâm thế sẵn sàng tử Đạo. Vào tháng 9-1663, sau khi được tin hai vị thừa sai là Cha Brunel Cha Périgaud qua đời vì bạo bệnh, Đức Cha François Pallu đã viết cho bà d’Aiguillon: “Kìa cây cầu đã được bắt đầu; thật quá hạnh phúc nếu xác và xương của chúng tôi, cũng như của những người con thân yêu của chúng tôi có thể được dùng làm cột trụ để củng cố nó và tạo ra một con đường trọn vẹn, rộng mở cho các thừa sai dũng cảm…”. Ngài cũng viết trong thư “gửi các Bạn” đề ngày 1-9-1663: “Chúng tôi thấy mình hạnh phúc vì có thể dùng thân xác của chúng tôi để xây dựng một cây cầu đưa các bạn đến Trung Hoa, hoặc đến Đàng Ngoài, để thi hành sứ vụ ở đó cách trung tín hơn. Cho nên, bất cứ điều gì xảy ra với chúng tôi, tôi xin các bạn luôn luôn xem công trình này như là một trong các công việc chính của chúng ta, và dường như đã được ủy nhiệm và giao phó cho chúng ta hơn là cho bất kỳ ai khác.”[1]

Ngày 17-1-1665, Đức Cha François Pallu trao quyền điều hành Đàng Ngoài cho Đức Cha Pierre Lambert de la Motte để lên đường về lại Châu Âu, với mục đích trực tiếp tường trình với Toà Thánh về những quyết định của Công đồng Ayutthaya được tổ chức năm 1664. Qua hai cuộc hành trình Âu – Á, lần thứ nhất (từ năm 1665 đến 1673) và lần thứ hai (từ năm 1674 đến năm 1681), vị thừa sai của chúng ta vừa tạo nhịp cầu thông tin thường xuyên để Toà Thánh hiểu rõ hơn nhu cầu truyền giáo và bối cảnh xã hội, văn hoá của các quốc gia Viễn Đông, vừa lĩnh hội sự chỉ dạy của Toà Thánh để giúp cộng đoàn Giáo Hội non trẻ ở miền truyền giáo này được vững vàng phát triển.

Tại Rôma, những đệ trình của Đức cha François Pallu được Thánh Bộ cứu xét cẩn thận. Kết quả là năm 1669, Toà thánh đã đưa ra những quyết định sau:

* Chấp thuận bản “Huấn Thị Gởi Các Thừa Sai”,

* Tán thành việc lập chủng viện chung cho cả vùng truyền giáo Viễn Đông;

* Đặt Xiêm La dưới quyền cai quản của các Giám mục Pháp. Các ngài có thể tiếp nhận và huấn luyện các linh mục cho vùng Viễn Đông.

Trong những chuyến đi này, Đức cha Pallu nỗ lực tìm kiếm thêm nhân sự cũng như nguồn tài trợ cho công cuộc truyền giáo.

Năm 1670, sau khi từ Rôma trở lại châu Á và đang còn lưu lại tại Ấn Độ, qua những tin tức nhận được về chuyến đi Đàng Ngoài của Đức Cha Lambert de la Motte, Đức Cha François Pallu tiếp tục liên hệ qua thư từ với Toà Thánh để xin sự chuẩn nhận cho các quyết định của Công đồng Phố Hiến, Dòng nữ Mến Thánh Giá và Hiệp hội Các Tín Hữu nam nữ Mến Thánh Giá do Đức cha Lambert thành lập tại Đàng Ngoài.

Nhờ cuộc vận động của Đức Cha François Pallu tại Rôma, ngày 25-11-1679, Toà thánh đã bổ nhiệm cha Deydier và cha de Bourges làm Giám mục và Đại diện Tông toà Đông và Tây Đàng Ngoài. Sau khi đã có nhân sự thay thế, ngày 1-4-1680, Toà Thánh bổ nhiệm Đức Cha François Pallu làm Giám quản Tông toà các vùng truyền giáo (tức là các địa phận) ở Trung Quốc, đặc biệt trông coi các tỉnh Giang Tây, Quảng Đông, Chiết Giang, Quảng Tây, Tứ Xuyên, Hồ Quảng, Quý Châu, Vân Nam, các đảo Đài Loan và Hải Nam. Ngày 15-4-1680, ngài chính thức được bổ nhiệm làm Đại diện Tông tòa Phúc Kiến. Như một nhà truyền giáo không mệt mỏi và sẵn sàng lên đường, ngài đã đến địa sở mới vào ngày 14-1-1684. Sau những năm tháng miệt mài truyền giáo, với nhiều hy sinh gian khổ, lúc 3 giờ 30 Chúa nhật ngày 29-10-1684, ở tuổi đời 58, ngài lên đường cho cuộc hành trình cuối cùng về Nhà Cha tại Giáo phận Phúc Kiến. Di ngôn ngài muốn thông truyền cho chúng ta, chính là những lời ngài căn dặn trước khi qua đời: “Nếu tôi còn gì phải dặn dò anh em, thì đó là anh em hãy sống hiệp nhất và bác ái với nhau và với các vị Đại diện Tông toà. Bao lâu còn bác ái trong các Giáo phận thì mọi sự đều tốt đẹp.”[2]

Hội đồng Giám mục Việt Nam và Hội Thừa Sai Paris đang tiến hành các thủ tục để xin Toà Thánh phong Chân phước cho hai vị Đại diện Tông toà đầu tiên của Giáo Hội Việt Nam: Đức Cha Pierre Lambert de la Motte (1624-1679) và Đức Cha François Pallu. Hai vị Đại diện Tông tòa này cũng là các đấng đồng sáng lập Hội Thừa sai Hải ngoại. Tuy nhiên, truyền thống của Hội nhìn nhận Đức Cha François Pallu giữ vai trò hàng đầu và có ảnh hưởng trội hơn trong việc thiết lập các cấu trúc đầu tiên của Hội.[3]

Đức Cha François Pallu là một Giám mục thánh thiện và luôn khiêm tốn đón nhận ý Chúa qua Giáo Hội. Ngài đã viết thư cho Đức cha Lambert: “Tôi thà chết hơn là đi chệch một dấu phẩy khỏi những giới hạn đã được quy định cho chúng ta, cho dầu chỉ để tỏ lòng kính trọng và vâng phục mà tôi phải và muốn giữ suốt đời tôi đối với Tòa Thánh.”

Hoa trái thánh thiện của hai vị Thừa sai này chính là cộng đoàn tín hữu Công giáo tại Việt Nam và đông đảo các nữ tu Mến Thánh Giá, trong nước cũng như hải ngoại. Việc xin Toà Thánh phong Chân phước và Phong Thánh cho hai vị Giám mục, nhằm mục đích tạ ơn Thiên Chúa, tôn vinh hai vị Thừa sai đã chấp nhận nhiều lao nhọc hy sinh trong thuở bình minh của Giáo Hội tại Việt Nam và cầu nguyện cho Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam được an bình.

Hà Nội, ngày 20 tháng 10 năm 2021
+ Giuse Vũ Văn Thiên
Tổng Giám mục Hà Nội (một phần đất của Đàng Ngoài trước đây)


[1] Trích trong cuốn François Pallu của tác giả Louis Beaudiment, trang 88 của bản dịch Việt ngữ sắp xuất bản.

[2] Adrien Launay, Lettres de Mgr Pallu, được trích dẫn trong cuốn Tiểu sử Đức Cha François Pallu và Đức Cha Pierre Lambert de la Motte, HĐGM Việt Nam xuất bản năm 2020.

[3] Trích “Lời nói đầu” của Linh mục Gérard Moussay (MEP) Quản thủ văn khố, cho cuốn François Pallu của tác giả Louis Beaudiment, sách đã dẫn ở trên.
 
(WHĐ)

VIDEO ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TIẾP KIẾN CHUNG KHÁCH HÀNH HƯƠNG, THỨ TƯ 20.10.2021


TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN CẦU NGUYỆN VỚI CÁC BÀI HÁT TỪ CỘNG ĐOÀN TAIZÉ, 20.10.2021

Bắt đầu lúc 19g30 Thứ Tư, ngày 20.10.2021
 

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ TƯ TUẦN 29 MÙA THƯỜNG NIÊN 2021

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Tư, ngày 20.10.2021
tại nhà thờ Tân Phước
 

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ TƯ 20.10.2021

 

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ THỨ TƯ TUẦN 29 MÙA THƯỜNG NIÊN 2021.

Bắt đầu lúc 05g30 Thứ Tư, ngày 20.10.2021
tại nhà thờ Chính toà Đức Bà Saigon
 

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2021

VÒNG HẠT VÀ SỰ BÌNH AN

VÒNG HẠT VÀ SỰ BÌNH AN

TGPSG -- Trời đã dần khuya, những ánh đèn hắt ra từ các phòng bệnh làm sáng lối đi. Tôi cùng với một thầy đi rảo qua các phòng, xem bệnh nhân có cần gì muốn giúp không. Ông lão vẫn chưa ngủ. Chắc do tã ướt không ngủ được chăng? Nhưng không, tã vẫn ráo.

Tôi buột miệng hỏi: có phải ông mệt nên không ngủ được? Hay ông đói bụng? Có cần gì thì bảo, con sẽ giúp cho. Ông hãy nhắm mắt ngủ để bệnh tình chóng qua - mau khỏe. Lúc này thầy đi cùng với tôi lên tiếng:

“Ông ơi, ông có bình an không? Trong lòng có điều gì băn khoăn chăng?”.

Mắt tôi chữ O, miệng chữ A vì quá bất ngờ với câu hỏi của thầy, nhưng tôi còn ngạc nhiên hơn nữa với câu trả lời kèm theo cái lắc đầu chán nản của ông: “Không, tôi không bình an.”

Ông lão chắc tầm tuổi của cha tôi, khuôn mặt hằn lên những vết nhăn, có thể do tuổi tác, hoặc những vất vả trong cuộc sống đã tạo nên. Khuôn mặt tỏ rõ những nỗi lo lắng vì đã ở bệnh viện khá lâu. Ông lão đưa mắt nhìn, tỏ rõ sự mệt mỏi và nói rằng; không biết bao giờ mới được về nhà, bây giờ trong người rất mệt, ho nhiều kèm theo những bệnh nền như suy thận, viêm phổi…

Có lẽ đây là bệnh nhân đầu tiên nói với chúng tôi họ không bình an. Nếu đứng trước hoàn cảnh này, bạn sẽ làm gì? Còn tôi, tôi chỉ biết nói với ông rằng; hãy cố gắng đừng lo nghĩ gì, để tâm hợp tác cùng với bác sĩ chữa trị rồi ông sẽ mau khỏe lại. Bên cạnh ông, còn có đội ngũ bác sĩ, các anh chị điều dưỡng và những tình nguyện viên như chúng con đây.

Lại giọng người thầy đi cùng tôi cất lên đầy xúc cảm. Ông có muốn mình được bình an? Mắt ông lão dướng lên như thể đã tìm thấy được một niềm Hy vọng. Và rồi, thầy đã dạy cho ông lão một câu cầu nguyện, câu mà khi xưa người thu thuế đã thưa cùng Chúa, trong dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con” (Lc 18, 9-14). Rồi tôi tiếp theo lời Thầy: Con tặng ông vòng hạt này, đọc một câu thì ông lần qua một hạt, ông có thể đọc bất cứ lúc nào mình cảm thấy bất bình an. Và ông bắt đầu đọc “Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con”, “Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con”. Cứ thế, ông lặp đi lặp lại…

Những ngày sau đó, mỗi khi làm tới phòng bệnh của ông lão, tôi nán lại lâu hơn để chuyện trò cùng ông, tôi thường hỏi ông rằng ông đã bình an chưa? Ông còn nhớ câu thầy đã dạy để giúp mình được bình an không? Ông cười hiền hậu và nói rằng trong người đã bình an hơn. Với trí nhớ của người đã nhiều tuổi, ông nhớ câu được câu mất. Cứ mỗi lần như thế, tôi đã cùng ông lặp lại.

Bỗng một ngày ông lão nói với tôi, ngày mai ông được xuất viện. Tôi cảm thấy vui với niềm vui của ông, xin chúc mừng vì ông đã khỏe. Thế nhưng, khuôn mặt của ông lúc này vẫn phảng phất nỗi buồn man mác. Ông nói bâng quơ; “Bây giờ về nhà đã tan, cửa cũng nát”. Tôi gặng hỏi thì ông mới bảo rằng; bà xã ông đã qua đời do dịch bệnh cách đây hai mươi ngày, người con trai duy nhất của cũng đang điều trị tại một bệnh viện, do bị nhiễm covid.

Tôi lặng người không biết phải nói điều chi, bởi nỗi đau mất đi người bạn đời tri kỷ, Covid đã lấy đi sự bình an trong tâm hồn của ông. Tôi cũng thấu hiểu tâm trạng của ông giờ này. Hành trang mà ông mang theo về lại mái nhà thân yêu nay đã vắng bóng người mà ông thân thương, chỉ có vỏn vẹn chiếc điện thoại cũ kỹ và tràng hạt tôi tặng, ông đã gói ghém cẩn thận và cho vào chiếc thẻ đeo trước ngực. Dẫu biết rằng ông không cùng tôn giáo với mình, nhưng tôi vẫn nói với ông rằng Chúa của tôi rất thương ông, lắm người nằm lâu như ông đã đi về nơi yên nghỉ lâu rồi, còn ông thì đã được chữa khỏi. Tôi sẽ nói với Chúa của tôi về ông và gia đình ông để, xin Chúa cũng cho ông và gia đình luôn bình an nhé. Chúc ông sức khỏe.

Vâng! Tiền bạc, chức quyền, sắc đẹp, tài năng, tri thức chẳng là gì, vì tất cả những thứ đó sẽ qua đi theo năm tháng. Nhưng đứng trước thiên tai dịch bệnh, nỗi cô đơn… con người ta không mong gì hơn: đó là sự bình an- bình an trong tâm hồn. Dịch bệnh covid đã dạy cho tôi, cho ông và cho tất cả chúng ta, cuộc đời con người thật đáng thương: vất vả lo toan kiếm tìm của cải vật chất danh vọng… để làm gì? Khi đứng trước sự cô đơn mất người thân, nỗi chán chường của đau khổ và dịch bệnh thì con người cần gì? chắc hẳn đó là sự bình an.

Trong Thánh lễ mỗi ngày, cha chủ tế luôn mời gọi: “Anh em hãy chúc bình an cho nhau” hoặc “Chúc anh em ra về bình an”. Tôi và bạn, trong cuộc đời đã tham dự rất nhiều Thánh lễ, và cũng đã rất nhiều lần nghe những đoạn Lời Chúa nói về sự bình an, nhưng bạn và tôi đã có sự bình an đích thực chưa? Thiết nghĩ bình an không phải là vắng bóng sự đau khổ, không phải là không có những sóng gió trong cuộc đời, nhưng trong sự đau khổ-sóng gió ấy vẫn có sự bình an, và chỉ trong Chúa con người mới thực sự bình an. Như Chúa Giêsu đã nói: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16, 33).

Con xin tạ ơn Chúa vì con thật diễm phúc khi Chúa ban cho con biết Chúa và xác tín rằng chỉ có Chúa mới đem lại cho con người sự bình an đích thực. Xin Chúa hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa, để mọi người con được phục vụ cũng nhận ra tình yêu của Chúa nơi những công việc nhỏ bé, âm thầm của chúng con.

Bệnh viện Hồi Sức Covid 19
Bích Huyền - MTG Đà Lạt 
(WGPSG)