Thứ Tư, 15 tháng 3, 2023

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ TƯ TUẦN 3 MÙA CHAY 2023.

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Tư, ngày 15.3.2023
tại Trung Tâm Mục Vụ TGP. Saigon
 

PHẦN THƯỞNG CHÚA DÀNH CHO TÔI

PHẦN THƯỞNG CHÚA DÀNH CHO TÔI

TGPSG -- Chúa sẽ lo liệu tất cả, rồi mọi chuyện sẽ ổn.

Vào năm 2018, vợ tôi có thai đứa con đầu lòng của chúng tôi và đó là một tin rất vui cho gia đình tôi. Thế nhưng mọi thứ gần như sụp đổ khi vợ tôi khám thai tại bệnh viện Từ Dũ, bác sĩ nói rằng thai không được tốt, cần phải chọc ối kiểm tra. Nghe tới đây, vợ tôi cảm thấy rất hoang mang và chỉ biết ngồi khóc. Lúc đó bác sĩ hỏi chúng tôi rằng:

“Hai anh chị tính sao, có đồng ý chọc ối không?”

Tôi hỏi:

“Mục đích của việc này là gì?”

Bác sĩ nói:

“Mục đích là để xem em bé có vấn đề gì về sức khỏe không, có bị dị tật hay không, để biết có nên tiếp tục giữ bé hay không…”

Vừa nghe tới đây tôi liền cắt ngang lời bác sĩ:

“Không, dù có như thế nào, đó cũng là con của chúng tôi. Tôi không đồng ý làm bất cứ điều gì đụng tới con của chúng tôi.”

Sau một hồi thuyết phục không thành, bác sĩ đã cho chúng tôi ký vào một bản cam kết là không đồng ý cho bác sĩ can thiệp vào thai nhi.

Khi ra về, vợ tôi gần như không còn đứng vững, lo lắng hỏi tôi:

“Con mình có sao không anh?”

Tôi nói:

“Em đừng lo, đã có Chúa. Chúa sẽ lo liệu tất cả, rồi mọi chuyện sẽ ổn.”

Sau đó tôi chở vợ đến Dòng Chúa Cứu Thế và cả hai vào khấn Đức Mẹ. Chúng tôi quyết định dâng con cho Đức Mẹ, xin Mẹ che chở cho thai nhi.

Tôi là một Huynh trưởng Thiếu nhi Thánh Thể. Tối hôm đó, chúng tôi đã tham gia buổi chầu đầu tháng của Huynh trưởng và tôi đã nhờ linh mục Giuse Trần Hải Giang cùng các anh chị Huynh trưởng cầu nguyện cho con của chúng tôi.

Sau buổi chầu đó, tự nhiên tôi cảm thấy rất bình an như sắp có một tin vui gì đó. Quả thật, sang hôm sau tôi nhận được rất nhiều lời động viên từ bạn bè cùng những lời giới thiệu cho tôi về những bác sĩ sản khoa của các bệnh viện như Mêkông, Từ Dũ, Hùng Vương… Theo những lời giới thiệu này, tôi đã tới gặp bác sĩ Trang đang làm việc tại bệnh viện Từ Dũ và có phòng khám tại đường Lê Văn Quới (quận Bình Tân, TP. Hồ Chí Minh). Sau khi thăm khám, bác sĩ nói rằng: Thai nhi chỉ bị nhẹ cân, không cần phải chọc ối.

Khi thai nhi được hơn 30 tuần, bác sĩ nói rằng có thể bé sẽ bị sinh non, cần phải dưỡng thai thật kỹ, và bác sĩ đã chích cho thai nhi 2 mũi thuốc hỗ trợ phổi để trong trường hợp bị sinh non, thai nhi sẽ có thể tự thở bằng phổi, tránh tình trạng nằm lồng kính.

Lúc thai nhi được hơn 35 tuần thì vợ tôi sinh em bé. Trước khi vợ tôi sinh, bác sĩ đã chuẩn đoán là phải mổ vì bé sinh non và chưa quay đầu. Mọi thứ đã sẵn sàng để mổ thì tự nhiên vợ tôi đau bụng quá không chịu được nữa. Lúc này bác sĩ kiểm tra lại thì đã thấy chân em bé thò ra ngoài rồi. Thế là bác sĩ đã quyết định cho sinh thường và em bé đã ra đời một cách bình an mà ngay cả bác sĩ đỡ đẻ cũng phải thốt lên: Đúng là sự lạ! Và càng ngạc nhiên hơn khi bé rất khỏe, tuy nhỏ con vì sinh non nhưng lại không phải nằm lồng kính.

Mỗi khi nghĩ về biến cố này, tựa như một phần thưởng Chúa dành cho tôi, tôi luôn cảm tạ Chúa vì Ngài luôn che chở cho tôi và gia đình tôi, cũng như cho mọi người...

Vicente Bùi Phi Công (TGPSG - Gx. Bình Thuận) 
(WGPSG)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ TƯ 15.3.2023


BẢN TIN HIỆP HÀNH - SỐ 04: 8 LĨNH VỰC ƯU TIÊN CHO GIÁO HỘI Ở CHÂU PHI - THƯỢNG HỘI ĐỒNG GIAI ĐOẠN CHÂU LỤC


Thứ Ba, 14 tháng 3, 2023

TỔNG GIÁO PHẬN SAIGON: TRỰC TUYẾN THÁNH LỄ CHIỀU THỨ BA TUẦN 3 MÙA CHAY 2023

Bắt đầu lúc 17g30 Thứ Ba, ngày 14.3.2023
tại Trung Tâm Mục Vụ TGP. Saigon
 

HÀNH TRÌNH TÌM VỀ BÊN NGÀI

 HÀNH TRÌNH TÌM VỀ BÊN NGÀI

TGPSG -- Thiên Chúa là người cha nhân hiền, luôn hằng thương xót chở che cậu thoát chết biết bao nhiêu lần mà cậu không nhận ra...

Cậu bé sinh ra và lớn lên trong một gia đình lúc nào cũng đầy ắp bạo lực. Hằng ngày, cha mẹ đánh nhau, cãi nhau, quăng ném đồ đạc… Bố cậu đã từng cầm dao dí vợ, và án mạng suýt nữa đã xảy ra nếu hàng xóm không ngăn cản. Lúc đó, cậu bé chỉ biết khóc, bất lực đứng chết lặng nhìn mẹ mình đau đớn...

Cảnh sống bạo lực ấy mỗi ngày một tồi tệ hơn. Vì thế, khi học cấp một cậu là học sinh rất giỏi, sang đến cấp hai cậu đã là học sinh sa sút, bắt đầu rơi vào tệ nạn đua xe hằng đêm, chạy xe lạng lách, đánh võng… Cậu bị bắt lên phường như cơm bữa vì tội tụ tập đua xe trái phép, gây nguy hiểm và làm mất trât tự an toàn công cộng.

Có những lần bị ngã trên đường đua xe, với tâm trạng buông xuôi chán nản, cậu chỉ nghĩ là cái chết sẽ giúp mình được giải thoát. Cậu không ngờ Thiên Chúa là người cha nhân hiền, luôn hằng thương xót chở che cậu thoát chết biết bao nhiêu lần mà cậu không nhận ra.

Lên tới lớp 7, một lần tình cờ đi ngang qua nhà thờ Mân Côi Bình Thuận của giáo xứ mình, cậu có một cảm giác rất lạ, cảm thấy như được mời gọi trở về với một mái gia đình ấm áp là chính giáo xứ của cậu. Lúc đó cậu về nhà mà thấy như đang được mở cờ trong bụng - một cảm giác hạnh phúc vui sướng khó tả. Cậu bé muốn bắt đầu hành trình trở lại ấy nhưng chưa biết phải làm sao thì mẹ cậu đã kêu gọi cậu đi đọc kinh trong xóm với mẹ. Khi đi đọc kinh như thế, có lần cậu được gặp gỡ và nhận những lời động viên từ thầy chủng sinh Phêrô Hoàng Vương Huynh (bây giờ là linh mục phó xứ Bình Thái).

Sau một thời gian tạm lắng, bạo hành trong gia đình cậu lại tiếp diễn: hằng ngày ba cậu lại say xỉn, đánh đập mẹ cậu. Cậu lại tiếp tục đua xe để vơi đi nỗi buồn. Có lần thầy Phêrô Huynh vô tình bắt gặp cậu đang ngồi khóc trước đài Đức Mẹ bèn đến bên an ủi, lắng nghe những tâm sự chán chường đầy thất vọng của cậu.

Rồi bố cậu đã qua đời khi cậu học lớp 12, nhưng cậu vẫn không thể tha thứ được cho bố nên tâm hồn luôn bất an. Cậu cứ thế miệt mài đi tìm sự bình an ở những sinh hoạt bốc đồng ngoài xã hội, nhưng càng lúc càng thấy cõi lòng nặng trĩu, lương tâm dày vò khôn xiết, đến nỗi cậu đã từng nhiều lần đi tìm cái chết để mong giải thoát cho mình. Có một điều rất kì lạ, mỗi lần ý định tự tử xuất hiện thì cùng lúc đó, trong đầu lại vang lên một giọng nói, không biết là của ai, nhắc nhở cậu không được tự sát như thế.

Cậu bỏ dần ý định tự tử và bắt đầu tham gia sinh hoạt giới trẻ. Càng phục vụ, cậu càng nhận ra rằng ngày xưa mình thật là dại dột và thiếu suy nghĩ. Cậu tham gia nhiều hội đoàn hơn và một ngày kia, cậu được một người em họ rủ vào Truyền thông để phục vụ vì cậu đang là thợ điện tử. Hành trình truyền thông của cậu ấy bắt đầu từ đây - một hành trình mà cậu không biết sẽ dẫn về đâu, kế hoạch cụ thể sẽ như thế nào, nhưng cậu luôn tin chắc Chúa sẽ lo liệu mọi sự. Cứ hết mình phục vụ, dù vẫn có lúc buồn nhưng môi vẫn nở được nụ cười vì cảm thấy luôn có Chúa ở với mình...

Gioan B. Nguyễn Vĩ Khang (TGPSG - Bình Thuận)
(WGPSG)

ĐÀI PHÁT THANH VATICAN THỨ BA 14.3.2023