Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

THƯỢNG HỘI ĐỒNG NGOẠI THƯỜNG VỀ GIA ĐÌNH #12

Bài giảng của Đức Thánh Cha
trong thánh lễ kết thúc Thượng Hội Đồng 
và tôn phong Chân Phước cho Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục
 

Chúng ta vừa nghe một trong những câu nói lừng danh nhất trong toàn bộ Tin Mừng: "Hãy trả cho Caesar những gì thuộc về Caesar, hãy trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa" (Mt 22:21).

Bị thúc giục bởi những người Pharisêu, là những người như muốn đặt ra cho Ngài một bài sát hạch về tôn giáo để bắt lỗi Ngài, Chúa Giêsu đã đưa ra câu trả lời mỉa mai và thông minh này. Đây là một cụm từ nổi bật Chúa đã để lại cho tất cả những ai cảm thấy bối rối lương tâm, đặc biệt là khi đang có những nghi vấn về sự thoải mái của họ, sự giàu có, uy tín, uy quyền và danh tiếng của họ. Điều này xảy ra trong mọi thời; thời nào cũng có.

Chắc chắn Chúa Giêsu đã nhấn mạnh đến phần thứ hai của câu nói này: " hãy trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa". Điều này đòi hỏi phải nhìn nhận và tuyên xưng - khi đối mặt với bất kỳ thứ quyền bính nào - rằng chỉ có Thiên Chúa là Chúa của nhân loại, ngoài ra không có Chúa nào khác. Đây là sự mới mẻ dù đã có từ muôn thửa vẫn được phát hiện mỗi ngày, và nó đòi hỏi chúng ta phải làm chủ được nỗi sợ hãi thường cảm thấy khi đứng trước những bất ngờ của Thiên Chúa.

Thiên Chúa không sợ những điều mới mẻ! Đó là lý do tại sao Ngài liên tục gây ngạc nhiên cho chúng ta, trong khi mở lòng chúng ta và hướng dẫn chúng ta trong những cách thế thật bất ngờ. Ngài đổi mới chúng ta: Ngài liên tục làm "mới" chúng ta. Một Kitô hữu sống Tin Mừng là "một sự mới mẻ của Thiên Chúa" trong lòng Giáo Hội và thế giới. Thiên Chúa yêu mến sự "mới mẻ" này biết bao!

"Trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa" có nghĩa là ngoan ngoãn vâng theo thánh ý Ngài, cống hiến cuộc sống của chúng ta cho Ngài và làm việc cho vương quốc đầy lòng thương xót, tình yêu và hòa bình của Ngài.

Đây là nơi mà sức mạnh thực sự của chúng ta được tìm thấy; đây là men của phát triển và muối mang đến hương vị cho tất cả những nỗ lực của chúng ta chống lại sự bi quan tràn lan mà thế giới đề xuất với chúng ta. Đây cũng là nơi mà hy vọng của chúng ta được tìm thấy. Khi chúng ta đặt niềm hy vọng vào Thiên Chúa, chúng ta không chạy trốn thực tại cũng không tìm kiếm một chứng cứ ngoại phạm: thay vào đó, chúng ta đang cố gắng để trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa. Đó là lý do tại sao Kitô hữu chúng ta nhìn về tương lai, tương lai của Thiên Chúa. Như thế chúng ta có thể sống cuộc sống này viên mãn nhất - với bàn chân của chúng ta đạp trên mặt đất - và can đảm đáp trả bất cứ thách đố mới nào ập đến với chúng ta.

Trong những ngày này, trong Thượng Hội Đồng Giám Mục ngoại thường, chúng ta đã thấy điều này thật là đúng như thế nào. "Thượng Hội Đồng" có nghĩa là "cuộc hành trình với nhau". Và quả thực như thế, các mục tử và giáo dân từ khắp nơi trên thế giới đã đến Rôma, đem theo tiếng nói của Giáo Hội địa phương mình để giúp các gia đình ngày nay đi con đường Tin Mừng với cái nhìn cố định vào Chúa Giêsu. Đó là một kinh nghiệm tuyệt vời, trong đó chúng ta đã sống tinh thần công đồng và đồng đoàn, và cảm thấy sức mạnh của Chúa Thánh Thần đang hướng dẫn và liên tục đổi mới Giáo Hội. Giáo Hội được mời gọi để nhanh chóng tìm kiếm và hàn gắn những vết thương, đồng thời nhen nhóm lại hy vọng đã tàn lụi trong lòng nhiều người.

Trước ân sủng là Thượng Hội Đồng này và trước tinh thần xây dựng mà tất cả mọi người đã thể hiện, hiệp cùng Thánh Tông Đồ Phaolô "Chúng tôi hằng tạ ơn Thiên Chúa về tất cả anh em. Chúng tôi nhắc đến anh em trong lời cầu nguyện " (1 Th 1: 2). Xin Chúa Thánh Thần, là Đấng mà trong những ngày bận rộn này đã giúp chúng ta làm việc quảng đại, trong tự do đích thực và trong sự sáng tạo khiêm tốn, tiếp tục hướng dẫn cuộc hành trình đó, trong các Giáo Hội trên toàn thế giới, và dẫn đưa chúng ta đến Thượng Hội Đồng Giám Mục thường kỳ vào tháng 10 năm 2015. Chúng ta đã gieo và chúng ta tiếp tục gieo, trong kiên nhẫn và bền đỗ, trong niềm xác tín rằng chính Chúa là Đấng làm cho những gì chúng ta đã gieo được tăng trưởng (xem 1 Cor 3: 6).

Trong ngày tôn phong Chân Phước cho Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục này, tôi nghĩ đến những lời qua đó ngài đã thiết định cơ cấu Thượng Hội Đồng Giám Mục: "bằng cách cẩn thận khảo sát các dấu chỉ của thời đại, chúng ta đang nỗ lực để thích nghi với những cách thức và phương pháp ... với nhu cầu ngày càng tăng của thời đại chúng ta và những tình trạng thay đổi của xã hội "(Tông Thư Motu proprio Apostolica Sollicitudo).

Khi chúng ta hướng nhìn về Đức Giáo Hoàng vĩ đại này, người Kitô hữu can đảm này, vị tông đồ không mệt mỏi này, chúng ta không thể không nói trước mặt Thiên Chúa một từ đơn giản nhưng chân thành và quan trọng là cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục thân thiết và yêu quý của chúng con! Cảm ơn những chứng tá khiêm tốn và tiên tri trong tình yêu đối với Chúa Kitô và Giáo Hội của Người!

Trong ghi chú cá nhân của mình, người cầm lái vĩ đại của Công Đồng đã viết, vào lúc kết thúc phiên cuối cùng rằng: "Có lẽ Chúa đã gọi tôi và dành tôi cho sứ vụ này không phải vì tôi đặc biệt thích hợp với nó, hay là vì tôi có thể chi phối và cứu Giáo Hội khỏi những khó khăn hiện tại, nhưng là để tôi có thể gánh chịu một cái gì đó cho Giáo Hội, và vì thế mọi sự trở nên tỏ tường rằng chính Ngài, chứ không ai khác, là Đấng hướng dẫn và là vị cứu tinh của Giáo Hội "(P. Macchi, Paolo VI Nella sua Parola , Brescia, 2001, tr. 120-121). Trong sự khiêm nhường này, sự hùng vĩ của Chân Phước Phaolô Đệ Lục sáng chói: trước sự ra đời của một xã hội tục hóa và thù địch với Giáo Hội, ngài vẫn có thể vững vàng, với viễn kiến và trí tuệ - và đôi khi đơn độc – lèo lái con thuyền của Thánh Phêrô, trong khi không bao giờ đánh mất đi niềm vui và niềm tin vào Chúa.

Đức Phaolô Đệ Lục thực sự đã "trả lại cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa" bằng cách dành toàn bộ cuộc đời mình cho "nhiệm vụ thánh thiêng, trang trọng và nặng nề là tiếp tục theo dòng lịch sử việc mở rộng trên trái đất này sứ vụ của Chúa Kitô" (Bài giảng nghi lễ đăng quang: Insegnamenti I, 1963 , p. 26), trong khi yêu thương Giáo Hội và dẫn dắt để Giáo Hội có thể là "một người mẹ yêu thương của gia đình nhân loại và đồng thời là thừa tác viên ơn cứu độ của thế giới" (Tông thư Ecclesiam Suam, Prologue). 

J.B. Đặng Minh An dịch
(VietCatholic News)

VIDEO TRỰC TIẾP ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ TIẾP KIẾN CHUNG KHÁCH HÀNH HƯƠNG 22.10.2014

Bắt đầu lúc 10g00 Thứ Tư ngày 22.10.2014, Giờ Vatican
(15g00 giờ Việt Nam)

THƯỢNG HỘI ĐỒNG NGOẠI THƯỜNG VỀ GIA ĐÌNH #11

Video: Toàn cảnh Thánh lễ kết thúc Thượng Hội Đồng 
và tôn phong Chân Phước cho Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục

Bắt đầu lúc 10:30 - tại Quảng trường Thánh Lễ Thánh Phêrô


(Vatican - youTube)

THƯỢNG HỘI ĐỒNG NGOẠI THƯỜNG VỀ GIA ĐÌNH #10

Video: Thánh lễ kết thúc Thượng Hội Đồng 
và tôn phong Chân Phước cho Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục


(VietCatholic Network)

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

THƯỢNG HỘI ĐỒNG NGOẠI THƯỜNG VỀ GIA ĐÌNH #9

Sứ điệp của Thượng Hội đồng Giám mục
Đại hội Ngoại thường lần thứ III
Ngày 18.10.2014
Chúng tôi, các Nghị phụ Thượng Hội đồng Giám mục, cùng với Đức Thánh Cha đã nhóm họp tại Roma trong Đại hội Toàn thể Ngoại thường của Thượng Hội đồng Giám mục, gửi lời chào đến mọi gia đình khắp các châu lục, và đặc biệt, đến mọi người theo Chúa Kitô, là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Chúng tôi bày tỏ niềm ngưỡng mộ và tri ân anh chị em đã mang lại cho chúng tôi và thế giới chứng từ về lòng trung tín, niềm tin, niềm hy vọng và tình yêu.

Mỗi người chúng tôi, các mục tử của Hội Thánh, đều đã lớn lên trong một gia đình, từ một khung cảnh xã hội và cuộc sống rất đa dạng. Là linh mục và giám mục, chúng tôi sống bên các gia đình, được nghe các gia đình kể cho nghe, tỏ cho biết những câu chuyện lý thú về niềm vui và những khó khăn của mình.

Việc chuẩn bị cho Thượng Hội đồng này, khởi sự bằng bản câu hỏi gửi đến các Giáo hội trên khắp thế giới, đã cho chúng tôi cơ hội được lắng nghe những trải nghiệm cuộc sống của nhiều gia đình. Cuộc đối thoại của chúng tôi trong thời gian họp Thượng Hội đồng đã làm cho nhau được phong phú, giúp chúng tôi nhìn vào những hoàn cảnh phức tạp mà các gia đình ngày nay đang đối mặt.

Chúng tôi gửi đến anh chị em lời của Chúa Kitô: “Này Ta đứng bên cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, Ta sẽ vào nhà và ăn tối với người ấy, và người ấy ở cùng Ta” (Kh 3, 20). Trong cuộc hành trình của mình trên những nẻo đường Thánh Địa, hẳn Chúa Giêsu đã từng vào những ngôi nhà làng quê. Còn ngày nay, Người đang tiếp tục đi qua những con đường trong các thành phố của chúng ta. Dưới mái nhà của anh chị em, có ánh sáng và bóng tối. Những thách đố vẫn thường xuất hiện và nhiều khi có cả những thử thách nặng nề. Sự tối tăm có thể cứ tăng thêm đến mức trở thành bóng tối dày đặc khi sự dữ và tội lỗi hoạt động tận trong trái tim gia đình.

Chúng tôi nhìn nhận rằng giữ được lòng trung thành trong tình yêu vợ chồng là cả một thách đố lớn. Sa sút niềm tin và dửng dưng đối với những giá trị đích thực, chủ nghĩa cá nhân, các mối tương quan trở nên nghèo nàn, sống căng thẳng mất hết tỉnh táo, tất cả đang để lại dấu ấn trên đời sống gia đình. Đời sống hôn nhân thường gặp khủng hoảng và thường giải quyết những khủng hoảng này một cách vội vã, thiếu can đảm để biết kiên nhẫn và tỉnh táo, biết hy sinh và tha thứ cho nhau. Những thất bại này sẽ làm xuất hiện những quan hệ mới, những đôi vợ chồng mới, những cuộc kết hợp mới về phần đời, rồi những cuộc hôn nhân mới, sinh ra những hoàn cảnh gia đình vừa phức tạp, vừa có vấn đề nếu muốn chọn sống cuộc đời người Kitô hữu.

Trong những thách đố này, chúng tôi muốn nói đến những thử thách của chính cuộc sống. Chúng tôi nghĩ đến gánh nặng cuộc sống chất lên qua những đau khổ khi có đứa con tật nguyền, lúc mắc bệnh nặng, khi tuổi già không còn minh mẫn, hoặc khi có người thân yêu qua đời. Chúng tôi ngưỡng mộ sự trung tín của rất nhiều gia đình đã chịu đựng thử thách với lòng can đảm, với niềm tin và tình yêu. Họ thấy những đau khổ này không phải là gánh nặng chất lên mình, nhưng là điều gì đó họ được trao ban và đã dâng lên, nên họ thấy được Chúa Kitô đang chịu đau khổ nơi thân xác mỏng giòn này.

Chúng tôi nhắc lại những khó khăn phát sinh từ các hệ thống kinh tế tồi tệ, từ “sự tôn sùng ngẫu tượng tiền bạc và sự chuyên chế của nền kinh tế phi nhân không hề đếm xỉa mục tiêu đích thực vì con người” (Evangelii gaudium, 55) đang xói mòn phẩm giá con người. Chúng tôi nhớ đến những người cha người mẹ thất nghiệp, họ bất lực trước những nhu cầu căn bản nhất của gia đình, và nhớ đến giới trẻ đang thấy trước mặt là những ngày tháng chẳng có gì để kỳ vọng, họ đang là mồi ngon cho ma túy và tội ác.

Chúng tôi nghĩ đến rất nhiều gia đình nghèo khổ, đến những người đang bám theo các con tàu mong đến được bến bờ bên kia để sống sót, đến những người tị nạn lang thang vô vọng trong sa mạc, đến những người đang bị bách hại vì niềm tin và vì những giá trị nhân bản và tâm linh của mình, đến những người chịu ảnh hưởng nặng nề của chiến tranh và áp bức. Chúng tôi nhớ đến các phụ nữ bị bạo hành và khai thác, các nạn nhân của nạn buôn người, trẻ em bị lạm dụng bởi chính những người lẽ ra phải bảo vệ và lo cho em được phát triển, và các thành viên của rất nhiều gia đình đã bị làm nhục và chất chồng những khốn khó. “Nền văn hóa chuộng sự giàu sang đang mê hoặc chúng ta… tất cả những cảnh đời héo hắt vì không có cơ hội dường như chỉ là một lớp kịch trên sân khấu, không hề chạm đến chúng ta” (Evangelii gaudium, 54). Chúng tôi kêu gọi các chính phủ và các tổ chức quốc tế hãy vì lợi ích chung mà cổ võ các quyền của gia đình.

Chúa Kitô đã muốn Giáo hội của Người là một ngôi nhà cửa luôn rộng mở chào đón mọi người. Chúng tôi chân thành cảm ơn các mục tử, giáo dân và các cộng đoàn của chúng ta đang đồng hành với các đôi vợ chồng và gia đình, đồng thời đang săn sóc những vết thương của họ.
* * *

Tuy nhiên, đằng sau ô cửa sổ những ngôi nhà trong thành phố, trong những nếp nhà khiêm nhường nhất ở ngoại ô, nơi làng quê, kể cả trong những túp lều, vẫn bừng lên ánh đèn buổi tối, chiếu tỏa và sưởi ấm thân xác và linh hồn. Ánh sáng này, thứ ánh sáng tỏa ra từ câu chuyện đám cưới, kể lại hai vợ chồng lấy nhau từ sự gặp gỡ lứa đôi, đã nói lên đó chính là một quà tặng, một ân sủng, như sách Khởi nguyên đã nói đến (Kn 2, 18), khi hai người “diện đối diện”, trở nên hai người cùng trợ tá cho nhau, bình đẳng với nhau. Tình yêu của người nam và người nữ dạy chúng ta biết rằng người nọ cần đến người kia để trở nên chính mình, dẫu vậy mỗi người vẫn giữ căn tính khác biệt của mình so với người kia, một căn tính luôn mở ra và bộc lộ khi tự hiến cho nhau. Điều đó đã được cô dâu trong sách Diễm ca hát lên trong bài ca của nàng: “Người tôi yêu thuộc về tôi và tôi thuộc về chàng… Tôi thuộc về người tôi yêu và người tôi yêu thuộc về tôi” (Dc 2, 16; 6, 3).

Cuộc gặp gỡ đích thực này bắt đầu bằng sự đính ước, là thời gian chờ đợi và chuẩn bị. Nó được hiện thực hóa trong bí tích Chúa đã đặt vào đó dấu ấn, sự hiện diện và ân sủng của Ngài. Lộ trình này cũng bao gồm tính dục, sự âu yếm, vẻ đẹp có thể lâu bền hơn sinh lực và sự tươi tắn của tuổi trẻ. Tự bản chất, tình yêu có xu hướng tồn tại mãi mãi đến mức sẵn sàng hy sinh mạng sống cho người mình yêu (x. Ga 15, 13). Do đó, tình yêu vợ chồng, vốn duy nhất và bất khả phân ly, vẫn bền bỉ trước những khó khăn dù nhiều đến mấy đi nữa. Đó là một trong những phép lạ kỳ diệu nhất, dù cũng là phép lạ quen thuộc nhất.

Tình yêu này lan tỏa qua sự sinh sản và lưu truyền nòi giống, không chỉ gồm việc sinh con cái mà còn đưa con cái lãnh nhận quà tặng sự sống thần linh trong bí tích Thánh tẩy, dạy giáo lý vào giáo dục chúng. Cũng còn gồm việc tập cho con cái khả năng dâng hiến sự sống, yêu thương và các giá trị. Những người không có con cái cũng có thể sống những điều đó. Các gia đình đang sống cuộc lữ hành tràn đầy ánh sáng này sẽ trở nên một chứng từ đối với mọi người, nhất là giới trẻ.

Cuộc lữ hành này có khi phải vượt qua núi non hiểm trở và những lần vấp ngã. Nhưng Thiên Chúa luôn đồng hành với chúng ta. Gia đình cảm nghiệm sự hiện diện của Thiên Chúa qua tình yêu thương và đối thoại giữa chồng với vợ, cha mẹ và con cái, anh chị em với nhau. Họ nhìn thấy Thiên Chúa khi gia đình cùng nhau cầu nguyện và lắng nghe Lời Chúa –ốc đảo nhỏ bé hằng ngày cho tinh thần. Họ khám phá Thiên Chúa mỗi ngày khi dạy dỗ con cái trong đức Tin và trong vẻ đẹp cuộc đời sống theo Tin Mừng, một cuộc sống thánh thiện. Trách nhiệm này còn thường được những người ông người bà hết lòng và hết sức chia sẻ. Như vậy, gia đình là Hội Thánh tại gia đích thực, cùng các gia đình khác tạo nên cộng đoàn Giáo hội. Đồng thời các đôi vợ chồng Công giáo được kêu gọi trở nên thầy dạy đức Tin và tình yêu cho những đôi vợ chồng trẻ.

Một biểu hiện khác của sự hiệp thông huynh đệ là bác ái, trao tặng, là đến với những người thấp cổ bé miệng, người bị bỏ rơi, nghèo khổ, cô độc, bệnh tật, khách lạ và các gia đình đang gặp khủng hoảng, ý thức Lời Chúa nói: “Cho thì có phúc hơn nhận” (Cv 20, 35). Đó là biết chia sẻ của cải mình có, chia sẻ tình thân ái, tình yêu và lòng từ tâm, cũng là biết làm chứng cho sự thật, cho ánh sáng và ý nghĩa của sự sống.

Tột đỉnh thu tóm mọi mối dây hiệp thông với Chúa và với tha nhân là cử hành Thánh Thể ngày Chúa nhật, qua đó, gia đình và toàn thể Hội Thánh được ngồi đồng bàn với Chúa. Chúa hiến mình cho tất cả chúng ta, những người đang hành hương qua lịch sử hướng đến cuộc gặp gỡ sau hết, khi “Đức Kitô là mọi sự và ở trong mọi người” (Cl 3, 11). Vì vậy, trong giai đoạn một của Thượng Hội đồng, chúng tôi đã suy nghĩ làm thế nào đồng hành với những người đã ly dị và tái hôn, và về việc họ lãnh các bí tích.

Chúng tôi, các Nghị phụ Thượng Hội đồng Giám mục, mời anh chị em đồng hành với chúng tôi tiến đến Thượng Hội đồng sắp tới. Xin Thánh gia Chúa Giêsu, Đức Mẹ và Thánh Giuse từng quây quần trong căn nhà rất khiêm tốn của các ngài, luôn ở cùng anh chị em. Hiệp cùng Thánh gia, chúng ta dâng lên Chúa Cha lời khẩn nài cho các gia đình trên khắp thế giới:
  • Lạy Cha, xin ban cho mọi gia đình được sự hiện diện của đôi vợ chồng sống can đảm và khôn ngoan, tạo nên một gia đình tự do và hiệp nhất.
  • Lạy Cha, xin ban cho những người cha người mẹ có một mái nhà để họ cùng với gia đình được sống trong bình an.
  • Lạy Cha, xin cho mọi con cái trở nên dấu chỉ của niềm tin tưởng và hy vọng, và cho những người trẻ được can đảm dấn thân một cách kiên trì và trung tín.
  • Lạy Cha, xin ban cho mọi người có thể kiếm được miếng cơm manh áo bằng đôi bàn tay của mình, xin ban cho họ được hưởng sự thanh thản trong tâm hồn và giữ ngọn đuốc đức Tin được luôn bừng cháy, ngay cả trong những thời khắc đen tối.
  • Lạy Cha, xin ban cho mọi người chúng con được thấy một Giáo hội ngày càng trung thành và khả tín, một thành đô chính trực và nhân văn, và một thế giới yêu chuộng chân lý, công bằng và lòng thương xót.
* * *

(Nguồn: press.vatican.va –
Dịch theo bản tiếng Anh,
tham khảo bản tiếng Ý và tiếng Pháp)


Thành Thi
(WHĐ

ĐỨC THÁNH CHA TIẾP THỦ TƯỚNG VIỆT NAM

Đức Thánh Cha Phanxicô tiếp Thủ tướng Việt Nam

Đức giáo hoàng tiếp Thủ tướng Việt Nam (Ảnh: VNA)

WHĐ (19.10.2014) – Hôm thứ Bảy 18-10-2014, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tiếp kiến ​​Thủ tướng Chính phủ Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng. Đây là lần thứ hai Thủ tướng Việt Nam đến thăm Toà Thánh Vatican.

Sau cuộc gặp gỡ, Phòng Báo chí Toà Thánh đã ra thông cáo:

“Trưa hôm nay Đức Thánh Cha đã tiếp kiến ​​Thủ tướng Việt Nam, ông Nguyễn Tấn Dũng. Sau đó, Thủ tướng đã hội đàm với Đức hồng y Pietro Parolin - Quốc vụ khanh Toà Thánh, cùng với Đức Tổng giám mục Dominique Mamberti - Thư ký phụ trách quan hệ với các quốc gia.

Hai bên đã bày tỏ sự hài lòng về cuộc gặp gỡ này, đánh dấu một bước quan trọng trong việc củng cố các quan hệ song phương. Quả vậy, sau chuyến viếng thăm hồi năm 2007, đây là chuyến viếng thăm thứ hai của người lãnh đạo chính phủ Việt Nam đến Vatican. Sau khi nhấn mạnh vai trò xây dựng của Giáo hội Công giáo trong sự phát triển đất nước, nhờ sự hiện diện của Giáo hội trong nhiều lĩnh vực xã hội, hai bên đã hài lòng về sự giúp đỡ của Chính quyền dành cho cộng đồng Công giáo trong khuôn khổ chính sách tôn giáo được Hiến pháp năm 2013 dự liệu, đặc biệt sự trợ giúp dành cho vị Đại diện Toà Thánh. Mặc dù không thường trú tại Việt Nam, ngài phục vụ cho việc phát triển mối quan hệ giữa Giáo hội và Nhà nước, trong triển vọng chung là xây dựng các quan hệ ngoại giao. Sau đó hai bên đã đề cập một số vấn đề, với hy vọng sẽ được đào sâu và giải quyết thông qua kênh đối thoại hiện có.

Sau cùng, hai bên đã trao đổi về các vấn đề thời sự trong khu vực cũng như quốc tế, đặc biệt là các sáng kiến thúc đẩy hoà bình và ổn định ở châu Á”.

(Nguồn: press.vatican.va –
Dịch theo bản tiếng Pháp)

Huy Hoàng chuyển ngữ
 
(WHĐ)

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

SUY TƯ NHÂN NGÀY KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO

Suy tư nhân ngày Khánh Nhật Truyền Giáo:
 ''Cái đạo ấy hay thật''

Đêm qua, 16-10, tôi nhận một email chuyển tiếp, nội dung được chép lại từ một trang facebook với tựa đề “Cái Đạo Ấy Hay Thật”. Nội dung như sau:

“Xin cầu cho linh hồn Maria mới qua đời. Maria Nguyễn Thị Liên. Sinh năm 1982. Thôn Tân Mỹ, Xã Nghĩa An, Huyện Tư Nghĩa, Tỉnh Quảng Ngãi. Chiều nay đúng 17h15 ngày 16-10-2014 em đã trút hơi thở cuối cùng về với Chúa sau hai năm dài đằng đẳng sống chung với bệnh tật. Xin mọi người hãy hiệp ý cầu nguyện cho em.

CÁI ĐẠO ẤY HAY THẬT !!!

“Cái đạo ấy hay thật !”. Đó là câu nói của Dì em Liên, bởi gia đình em không có đạo. Liên sinh ra, được lớn lên trên miền biển đầy gió, nắng và cát. Gia đình khó khăn, em là con gái lớn, nên phải xa quê vào thành phố kiếm tiền phụ bố mẹ lo cho đàn em bốn đứa ở quê nhà. Em may mắn xin được một chân làm công nhân trong một xí nghiệp may giầy da xuất khẩu ở Bình Dương. Tiền lương cũng tạm ổn đủ lo cho bản thân còn dư chút ít gởi về cho mẹ. Em chăm chỉ làm việc lại ngoan hiền nên không mấy lâu đã có người để ý và rồi hai người ấy đã yêu nhau, chàng thanh niên có đạo chính dân sài thành lại không chê cô gái quê đen đúa. Họ yêu nhau đến 7 năm mới tính đến chuyện kết hôn, vì em ấy phải đợi các em mình khôn lớn mới dám nghĩ đến hạnh phúc của mình. Nào ngờ, vừa học xong giáo lý, chịu phép rửa tội để chuẩn bị làm lễ đính hôn thì em ấy phát hiện mình bị bệnh nan y: phải cắt bỏ toàn bộ tử cung, không thể sinh con được, nhưng chàng thanh niên ấy và gia đình anh vẫn không thay đổi việc cưới hỏi…Nhưng rồi, bệnh em vẫn không qua khỏi. Hai năm điều trị, gia đình em khó khăn nên em phải phụ thuộc hoàn toàn vào bạn trai. Mẹ và bà ngoại của người yêu vẫn luôn đồng hành ủng hộ hai đứa mặc dù biết em bệnh tật, có chữa khỏi cũng không thể sinh con…Nhưng mọi cố gắng đều vô nghĩa, con vi rút đã phá hủy toàn bộ trong cơ thể em. Em quằn quại đau đớn và trút hơi thở cuối trên tay người yêu. Cha chánh xứ Giuse Trương Đình Hiền biết được, nên cho người đến lo toàn bộ đám tang cho em, từ cái ly nhang, bàn thờ, đèn cho đến hòm, đồ tang, liệm…v..v…Mấy đêm liền trước ngày em mất, giáo xứ lại đến đọc kinh, mặc dù nhà em ấy cách nhà thờ cả mười cây số. Thế nên Dì em ấy và gia đình em ấy mới nói “cái đạo ấy hay thật”.

Lạy Chúa, xin thương xót linh hồn Maria mới qua đời, xin dẫn đưa em về nước trời vĩnh cửu, nơi chỉ có tiếng cười và niềm hạnh phúc… và cũng xin cho chúng con luôn ý thức thực tại trần gian là cõi vô thường để chúng con học theo gương Chúa sống khiêm nhường, yêu thương, bác ái như chính gia đình của người bạn trai em ấy để cho mọi người xung quanh đều thốt lên rằng: CÁI ĐẠO ẤY HAY THẬT. Amen.”


Tôi bỗng nhớ một câu chuyện khác ở Xuân Lộc. Cũng hai người yêu nhau, chàng là quí tử của một gia đình hôn nhân dị giáo. Bố chàng là một cán bộ. Mẹ chàng là một Ki-tô hữu đạo dòng, sốt sắng. Nàng là một lương dân. Hai người yêu nhau đã ba năm trời. Và khi họ định kết hôn với nhau thì chuyện không vui xảy đến: nàng có dấu hiệu ung thư… Buồn vời vợi. Mẹ chàng nói với con trai yêu quí: “Đây chính là lúc mà con phải yêu em nhiều nhất, để chứng tỏ mình là người có đạo”. Thế là chàng đã lên kế hoạch dắt nhau khấn xin Mẹ Tapao hằng tháng. Suốt ba năm viếng Mẹ Tapao, cùng với ba năm chạy thầy chạy thuốc cho người yêu… cô nàng không còn dấu hiệu bịnh ung thư nữa vào lần khám cuối cùng tháng 7 năm 2013. Và họ đã nên vợ thành chồng trước mặt Chúa và Giáo Hội vào tháng Mân Côi 2013. Phép lạ của niềm tin, của tình yêu khởi đầu từ việc anh dũng làm chứng cho Tình Yêu Thiên Chúa, để một cán bộ trong nhà mình, một đại gia đình lương dân nhận ra rằng: “Cái đạo ấy hay thật”.

Tôi muốn hiểu từ “hay” trong câu nói của Dì em Liên, và của dân gian, mang nghĩa “tốt”, “lạ lùng”, “khác thường”. Và câu chuyện “Cái Đạo Ấy Hay Thật” đến với tôi trong những ngày chuẩn bị cho ngày “Khánh Nhật Truyền Giáo” gợi lên cho tôi nhiều niềm vui nhưng cũng nhiều thao thức.

-Vui, vì vẫn đang có rất nhiều anh chị em Giáo Dân sống giữa đời thường đang anh dũng làm chứng về Thiên Chúa bằng một tình yêu thương “lạ lùng”, “khác thường”, đến nỗi có thể có một vài lời ra tiếng vào cho là ngu dại! Thiết nghĩ, Thiên Chúa luôn ủng hộ cho những ai yêu ngu dại theo kiểu ấy. Và những ai ủng hộ cho một tình yêu hết lòng, hết sức, hết mình vì hạnh phúc của người mình yêu, ấy là những người đang sống đẹp lòng Thiên Chúa và làm chứng cho Thiên Chúa trước mắt người đời.

Vui, vì không thiếu những tình cảnh oái ăm trở nên thách đố nặng nề lớn lao cho người giáo dân trong thời đại gian dối này, nhưng các tín hữu Chúa vẫn tin tưởng và vượt qua. Có một chị ở đâu mới đến đây hơn năm nay. Chị nghèo khổ, nuôi ba đứa con dại. Ai thấy cũng thương. Kẻ ít, người nhiều giúp vốn cho chị để chị bán bánh xèo qua ngày. Quán bánh xèo của chị mỗi ngày mỗi đông khách. Khoảng 3 tháng trở lại đây, chị có chơi hụi và vay mượn của nhiều người để thêm vốn liếng làm ăn. Bất ngờ, chị biến mất. Nghe đâu số nợ của chị giựt đi khoảng hai, ba trăm triệu. Trong số những người cho chị vay mượn, không ít là người Công Giáo. Sau giờ kinh Mân Côi tại nhà nọ, sẵn câu chuyện chị bánh xèo giựt hụi, quịt nợ bỏ đi, mấy người đang nói chuyện với nhau về việc giữ “mười bốn mối thương người”: biết ai thực mà thương, biết ai gian mà tránh! Chẳng biết ai thực, chẳng biết ai gian, nhưng chính mình phải là người sống thực. Có một bà già đã cho chị ấy mượn 12 triệu nói: “Tiền để dành uống thuốc, cho ả mượn. Hồi cho mượn thì tui nghĩ vì thương ả, giúp ả làm ăn nuôi mấy đứa nhỏ. Ngờ đâu… Nhưng cũng không sao. Đã thương thì thương cho trót. Biết đâu mà đòi. Chúa cho cái khác”.

“Chúa cho cái khác”. “Cái đạo ấy hay thật”

Có người nói vui: “Cho kẻ đói ăn. Cho kẻ khát uống. Cho kẻ rách rưới ăn mặc. Viếng kẻ liệt cùng kẻ tù rạc. Cho khách đỗ nhờ. Chuộc kẻ làm tôi. Chôn xác kẻ chết”… may ra, chỉ có chôn xác kẻ chết là không bị lừa trong thời này thôi.

Có người lại nói: “Chúa bảo cứ cho”. Chúa không có dặn trước khi cho phải hỏi xem người ta đói thật hay đói giả, đỗ nhờ thật hay giả vờ đỗ nhờ để rồi khuya khoắt cuỗm hết của cải nhà ta đi mất”.

-Thao thức, vì chúng ta đang sống trong một xã hội nghiêng lún về tiền bạc, vật chất, dẫn con người ta dần dần đến chỗ vô cảm, và còn tệ hơn thế nữa, dẫn đến chỗ tham lam, ác độc, có thể làm bất cứ chuyện bất nhân bất nghĩa miễn sao cho mình có lợi, có lộc, có dư giả, thoải mái, sung sướng.

Thao thức vì, liệu mỗi chúng ta có đứng vững trước trào lưu duy vật mỗi ngày mỗi cuốn chúng ta vào chỗ vô cảm với nhau, cuốn vào tình trạng không còn biết chạnh lòng xót thương những mảnh đời nghiệt ngả, hoặc cuốn vào chỗ từ chối sự hiện diện của Thiên Chúa và Tình Yêu Quan Phòng của Ngài.

Thao thức vì chúng ta phải lội ngược dòng chảy của những xu hướng vật chất để sống “tốt”, sống “khác thường”, sống “lạ lùng” như Con Thiên Chúa đã sống và đã yêu, để mọi người có thể nói “CÁI ĐẠO ẤY HAY THẬT !”.

Lạy Chúa, Tình Yêu luôn có một tiếng vọng xa ngàn. Xin cho chúng con biết sống yêu như Chúa đã yêu, để làm chứng cho mọi người về một Thiên Chúa Quyền Năng nhưng Giàu Lòng Thương Xót. A men.
 
PM. Cao Huy Hoàng
(VietCatholic News)

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT TRUYỀN GIÁO (Mt 28, 16-20)


Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

R.I.P MARIA LÃ THỊ DUYÊN

XIN CẦU CHO LINH HỒN
MARIA

Trong niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh,
Hội Đồng Mục Vụ Giáo Xứ,
Ban Điều Hành Giáo Họ Thánh Giuse
Giáo xứ Thuận Phát và gia đình trân trọng báo tin :


Bà MARIA
LÃ THỊ DUYÊN
Sinh năm 1956 tại Ninh Bình

Cư ngụ tại : 30/69 Lâm Văn Bền
P.Tân Kiểng, Quận 7, Tp.HCM
Thuộc Giáo Họ Thánh Giuse - Giáo xứ Thuận Phát

Đã an nghỉ trong Chúa
lúc 12g30 Thứ Tư ngày 15.10.2014
(Nhằm ngày 22 tháng Chín năm Giáp Ngọ)


Hưởng dương 59 tuổi

 
CHƯƠNG TRÌNH TANG LỄ


Thứ Năm  16.10.2014
  • 08g15 : Nghi Thức Phát Tang - Tẩn Liệm - Nhập Quan. 
 Thứ Sáu  17.10.2014
  • 18g30 : Thánh Lễ Cầu Hồn cử hành tại tư gia.
Thứ Bảy  18.10.2014
  • 04g15 : Nghi Thức Động Quan và di quan đến nhà thờ.
  • 05g00 : Thánh Lễ An Táng cử hành tại nhà thờ Thuận Phát.
Sau đó di quan đi mai táng
tại Đất thánh Giáo xứ Đức Giang
Giáo hạt Bảo Lộc, Giáo Phận Đà Lạt.



Thuận Phát, ngày 16 tháng 10 năm 2014


Kính báo
Hội Đồng Mục Vụ
BĐH Giáo Họ Thánh Giuse
Gx.THUẬN PHÁT
và Gia Đình

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

SỨ ĐIỆP NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO 2014 CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

Sứ điệp ngày Thế giới Truyền giáo 2014

Anh chị em thân mến,

Ngày nay vẫn còn rất nhiều người không nhận biết Chúa Giêsu Kitô. Thế nên, sứ mạng ad gentes vẫn còn hết sức cấp bách. Mọi thành viên của Hội Thánh được kêu gọi tham gia sứ mạng này, vì Hội Thánh tự bản chất là truyền giáo: Hội Thánh được sinh ra để “đi ra”. Ngày Thế giới Truyền giáo là giờ phút đặc biệt để các tín hữu trên khắp các châu lục dấn mình cầu nguyện và có những hành vi liên đới cụ thể để nâng đỡ các Giáo hội trẻ tại các xứ truyền giáo. Đây là một cuộc biểu dương ân sủng và niềm vui. Một cuộc biều dương ân sủng, bởi vì Chúa Thánh Thần được Chúa Cha sai đến đang ban phát sự khôn ngoan và sức mạnh cho những ai vâng theo hành động của Người. Một cuộc biểu dương niềm vui, vì Chúa Giêsu Kitô, Người Con được Chúa Cha sai đến Phúc Âm hoá thế gian, đang nâng đỡ và đồng hành với chúng ta trong các nỗ lực truyền giáo. Niềm vui này của Chúa Giêsu và các môn đệ truyền giáo là lý do để tôi đề nghị một biểu tượng Kinh Thánh mà chúng ta gặp thấy trong Tin Mừng Thánh Luca (xem 10,21-23).

1. Tác giả Tin Mừng kể lại cho chúng ta rằng Chúa sai 72 môn đệ từng hai người một đi vào các thành thị và làng mạc loan báo Nước Thiên Chúa đã gần, và chuẩn bị cho dân gặp Chúa Giêsu. Sau khi chu toàn sứ mạng rao giảng này, các môn đệ trở về lòng ngập tràn niềm vui: niềm vui là một chủ đề nổi bật của kinh nghiệm truyền giáo đầu tiên và khó quên này. Nhưng Thầy chí thánh nói với họ: “Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Ðức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha...” Rồi Ngài quay sang các môn đệ và bảo riêng các ông, “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!” (Lc 10,20-21.23).

Luca trình bày ba cảnh. Đức Giêsu trước tiên nói với các môn đệ, sau đó nói với Chúa Cha, rồi lại nói với các môn đệ. Đức Giêsu muốn chia sẻ cho các môn đệ niềm vui của Ngài, một niềm vui khác hẳn và lớn hơn bất cứ niềm vui nào họ đã trải nghiệm trước kia.

2. Các môn đệ tràn trề niềm vui, phấn khích vì họ có quyền năng giải thoát người ta khỏi ma quỷ. Nhưng Đức Giêsu cảnh giác họ đừng quá mừng vì quyền năng họ đã nhận được, nhưng mừng vì tình thương họ nhận được, “vì tên anh em đã được ghi trên trời” (Lc 10,20). Chúa cho các môn đệ trải nghiệm tình thương của Thiên Chúa, nhưng cũng cho họ khả năng chia sẻ tình thương ấy. Và trải nghiệm này là một lý do để Đức Giêsu biểu lộ tâm tình tạ ơn và niềm vui trong lòng Ngài. Luca nhìn niềm hoan lạc này trong ý nghĩa của sự hiệp thông giữa Ba Ngôi: “Được Thánh Thần tác động, Ðức Giêsu hớn hở vui mừng”, Ngài nhìn lên Chúa Cha và chúc tụng Người. Giờ phút vui mừng sâu xa này phát sinh từ mối tình con thảo của Đức Giêsu đối với Chúa Cha là Chúa Tể trời đất, Đấng che giấu những điều này đối với những người tài trí khôn ngoan, nhưng lại mặc khải cho những kẻ bé mọn (x. Lc 10,21). Thiên Chúa vừa che giấu vừa mặc khải, và trong lời kinh chúc tụng này, sự mặc khải của Người nổi bật lên. Thiên Chúa đã mặc khải và che giấu điều gì? Các mầu nhiệm Nước Chúa, sự tỏ lộ quyền làm Chúa của Đức Giêsu và chiến thắng Satan.

Thiên Chúa đã giấu điều này với những kẻ quá tự mãn và những kẻ tự phụ rằng đã biết mọi sự rồi. Họ bị thói tự mãn làm cho mù, và không còn dành chỗ nào cho Thiên Chúa. Ở đây, chúng ta có thể dễ dàng liên tưởng tới những người đương thời của Chúa Giêsu mà Ngài không ngừng cảnh cáo, nhưng đây cũng là mối nguy luôn luôn rình rập chúng ta. Về phần mình, những “kẻ bé mọn” là những người khiêm nhường, những người đơn sơ, những người nghèo, những người bị gạt ra bên lề, những người không có tiếng nói, những người nhọc mệt và gánh nặng, họ được Chúa Giêsu tuyên bố là “những người có phúc”. Chúng ta dễ dàng nghĩ tới Đức Maria, Thánh Giuse, các ngư phủ xứ Galilêa và các môn đệ được Chúa Giêsu gọi khi Ngài đi rao giảng.

3. “Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” (Lc 10,21). Chúng ta phải hiểu những lời này của Chúa Giêsu là diễn tả niềm hoan hỉ trong tâm hồn Ngài. Chữ “đẹp ý” mô tả kế hoạch cứu độ và nhân từ của Chúa Cha đối với loài người. Chính lòng nhân từ này của Thiên Chúa làm cho Chúa Giêsu hoan hỉ, vì Chúa Cha muốn yêu thương loài người bằng cùng một tình yêu Người dành cho Con của mình. Luca đồng thời cũng ám chỉ một niềm hoan hỉ tương tự nơi Đức Maria: “Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa,thần trí tôi hớn hở vui mừngvì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi” (Lc 1,47). Đây là Tin Mừng đem ơn cứu độ. Mang trong lòng mình Đức Giêsu, người rao giảng Tin Mừng tuyệt vời, Đức Maria đến thăm bà Êlisabét, và hoan hỉ trong Thánh Thần, Mẹ đã xướng lên bài Magnificat. Khi thấy các tông đồ mừng rỡ vì đã thành công trong sứ mạng, Đức Giêsu hoan hỉ trong Thánh Thần và dâng lời cầu nguyện lên Chúa Cha. Niềm vui trong cả hai trường hợp này là niềm vui vì ơn cứu độ, vì tình thương của Chúa Cha đối với Con của Người được ban xuống cho chúng ta, và nhờ Chúa Thánh Thần niềm vui ấy được đổ đầy lòng chúng ta và cho chúng ta chia sẻ sự sống của Chúa Ba Ngôi.

Chúa Cha là nguồn mạch niềm vui. Chúa Con là sự tỏ lộ niềm vui và Chúa Thánh Thần là Đấng ban phát niềm vui. Tác giả Tin Mừng Mátthêu cho chúng ta biết rằng, ngay sau khi ca tụng Cha, Đức Giêsu nói: “Tất cả những ai đang vất vả mang gáng nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30). “Niềm vui của Tin Mừng đổ đầy trái tim và cuộc sống của tất cả những ai gặp Chúa Giêsu. Những ai chấp nhận đề nghị cứu độ của Người thì được giải thoát khỏi tội lỗi, buồn phiền, trống rỗng nội tâm và cô đơn. Với Đức Kitô, niềm vui luôn luôn được tái sinh.” (Evangelii Gaudium, 1).

Đức Trinh Nữ Maria có một trải nghiệm độc nhất vô nhị về sự gặp gỡ này với Chúa Giêsu, vì thế Mẹ đã trở thành “causa nostrae laetitiae” (“nguyên nhân niềm vui của chúng ta”). Về phần các môn đệ, họ được Chúa Giêsu gọi đi theo Ngài và được Ngài sai đi rao giảng Tin Mừng (xem Mc 3,14), vì thế họ tràn ngập niềm vui. Tại sao chúng ta không cùng đi vào dòng thác của niềm vui này?

4. “Mối nguy lớn trên thế giới hôm nay, một thế giới hầu như thấm nhiễm chủ nghĩa tiêu thụ, đó là cảm giác cô đơn và lo lắng phát sinh từ một con tim tự mãn nhưng tham lam, sôi nổi chạy theo những thú vui phù phiếm, và một lương tâm chai lỳ” (Evangelii Gaudium, 2). Nhân loại rất cần nắm lấy ơn cứu độ do Đức Kitô đem đến. Các môn đệ ngài là những người để cho mình được xâm chiếm bởi tình yêu của Chúa Giêsu và được đóng dấu bởi ngọn lửa say mê Nước Thiên Chúa và nhiệt tình rao giảng niềm vui của Tin Mừng. Tất cả các môn đệ của Chúa được mời gọi nuôi dưỡng niềm vui rao giảng Tin Mừng. Là những người chịu trách nhiệm chính về việc rao giảng này, các Giám mục có nhiệm vụ cổ vũ sự hợp nhất của Giáo hội địa phương trong nỗ lực truyền giáo của mình. Họ được mời gọi nhìn nhận rằng niềm vui của việc thông truyền Đức Giêsu Kitô được biểu hiện trong mối quan tâm loan báo về Ngài tại những vùng đất xa xôi nhất, cũng như không ngừng vươn ra những vùng ngoại vi của giáo phận mình, ở đó có biết bao người nghèo đang mong đợi sứ điệp này.

Nhiều vùng trên thế giới đang trải qua tình trạng thiếu hụt ơn gọi linh mục và tu sĩ. Nguyên nhân thường là do thiếu một nhiệt tình tông đồ lan toả trong các cộng đoàn không có niềm phấn khởi khiến các cộng đoàn này không thể có sức hấp dẫn. Niềm vui của Tin Mừng phát sinh từ việc gặp gỡ Đức Kitô và việc chia sẻ với người nghèo. Vì lý do này, tôi khuyến khích các cộng đoàn giáo xứ, các hội đoàn và các nhóm hãy sống một đời sống huynh đệ đậm đà, đặt nền trên tình yêu đối với Đức Kitô và quan tâm tới các nhu cầu của những người yếu thế nhất. Ở đâu có niềm vui, sự phấn khởi và ước muốn đem Đức Kitô đến với người khác, ở đấy sẽ phát sinh nhiều ơn gọi đích thực. Trong số các ơn gọi này, chúng ta không được quên các ơn gọi truyền giáo. Ngày càng có một ý thức gia tăng về căn tính và sứ mạng của tín hữu giáo dân trong Hội Thánh, cũng như một sự nhìn nhận rằng họ được gọi để gánh vác một vai trò ngày càng tăng trong việc truyền bá Tin Mừng. Do đó cần cống hiến cho họ một sự đào tạo thích hợp để hoạt động tông đồ đạt hiệu quả.

5. “Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương” (2 Cr 9,7). Ngày Thế giới Truyền giáo cũng là dịp để làm bùng cháy lên ước muốn và nghĩa vụ tinh thần của việc hân hoan tham gia vào sứ mạng ad gentes. Các cá nhân đóng góp tiền bạc là một dấu chỉ của sự hiến dâng, trước là cho Chúa và rồi cho đồng loại; bằng cách này, sự đóng góp của cải vật chất có thể là một phương tiện để loan báo Tin Mừng cho nhân loại dựa trên tình thương.

Anh chị em thân mến,

Trong Ngày Thế giới Truyền giáo này, tâm tư tôi hướng về tất cả các Giáo hội địa phương. Chúng ta đừng để mình bị tước mất niềm vui của việc loan báo Tin Mừng! Tôi mời gọi anh chị em đắm mình vào niềm vui của Tin Mừng và nuôi dưỡng một tình yêu có thể thắp sáng ơn gọi và sứ mạng của anh chị em. Tôi kêu gọi anh chị em, như thể đang làm một cuộc hành hương nội tâm, hãy nhớ lại “mối tình đầu” mà Đức Giêsu Kitô đã dùng để sưởi ấm lòng anh chị em, không phải vì tiếc nuối quá khứ, nhưng để kiên trì trong niềm vui. Các môn đệ của Đức Kitô luôn luôn vui mừng khi cảm nhận sự hiện diện của Ngài, khi thi hành ý Ngài và chia sẻ đức tin, đức cậy và đức ái Phúc Âm của mình cho người khác.

Nhờ lời chuyển cầu của Đức Maria, mẫu gương loan báo Tin Mừng một cách khiêm nhường và vui vẻ, chúng ta cầu xin cho Hội Thánh trở nên một mái nhà niềm nở tiếp đón, một người mẹ cho mọi dân tộc và nguồn suối tái sinh cho thế giới chúng ta.

Vatican, 8 tháng 6, 2014, Đại lễ Hiện Xuống

PHANXICÔ

(Bản tiếng Việt của Uỷ ban Loan báo Tin Mừng / HĐGM Việt Nam)
Đức giáo hoàng Phanxicô
(WHĐ)

HÀNH HƯƠNG ĐỨC MẸ TẠI GIÁO XỨ RẠCH SÚC GIÁO PHẬN CẦN THƠ

DẤU LẠ TỐT LÀNH 
HÀNH HƯƠNG ĐỨC MẸ RẠCH SÚC 13/10/2014 
 
 
Như mọi năm, chương trình hành hương Đức Mẹ Rạch Súc giữa tháng 10 mưa bão lần này được nhiều người (nhất là các em sinh viên lưu xá nhà thờ) chuẩn bị cách kỹ lưỡng từ rất lâu. Chỉ riêng năm nay không dựng cây dù lớn nữa, vì dây dù đã bị yếu và gió rất to. Nếu có chuyện gì chẳng may, hậu quả sẽ khó lường. Cha sở Franxico bảo chúng ta chỉ còn biết trông chờ vào tình thương của Đức Mẹ phù hộ để trời không mưa.

Giờ G đã điểm. Cha giáo sư Gs Nguyễn Bá Long và quý cha đã đến đông đủ. Mọi người đều lo lắng khi dự báo thời tiết nói 13/10 tại Cần Thơ có mưa giông, gió giật. Quả đúng như thế, bầu trời lúc này kéo mây đen u ám, trời không một ánh sao. Đã bắt đầu có vài hạt mưa rơi xuống... có vài người đã bắt đầu che dù. Đức Cha va quý cha cũng như tất cả bà con đều lo lắng. Cha phó phải nhờ quý soeur và cộng đoàn lần chuỗi đọc kinh. Cha giáo sư chủ đạo chương trình lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt, hỏi cha phó Micae rằng: Bây giờ sao đây? Cha Micae cũng đành bó tay không biết thế nào. Ngài liền chạy vào xin ý kiến chỉ đạo của cha sở. Cha sở Phanxico từ tốn đáp: chúng ta cứ bắt đầu cử hành diễn nguyện đi, mình đã phó thác và tin tưởng vào Chúa và Mẹ rồi. Lời nói như ánh lửa truyền hơi ấm và niềm hy vọng cho cha giáo sư Giuse và tất cả mọi người.

 
Cha Giuse bắt đầu cho mọi người khai mạc đêm diễn nguyện hành hương tôn vinh Mẹ. Trong khi mọi người đang tung hô mừng kính Mẹ, cha sở Phanxico âm thầm vào nhà thờ lặng lẽ quỳ gối sấp mình cầu nguyện một mình. Như một phép lạ, trời dần tan mây, gió trở nên hiền hoà vừa đủ làm mát mẻ cho cả ngàn người. Trong lúc đó, ngoài Cần Thơ mưa bão ầm ầm riêng tại nhà thờ Rach Súc có hàng ngàn người đang tôn vinh Đức Mẹ mà không hề hấn gì cho đến kết thúc buổi lễ với phép lành của Đức Giám Mục.

Cuối thánh lễ, cha sở Francixo chậm rãi bước lên cung thánh cám ơn Chúa và Mẹ đã thương ban cho buổi lễ hành hương được tốt đẹp, và ngài làm dậy sóng cà biển người khi mời mọi người hô vang 3 lần lời dạy của Đức Thánh Cha: Xin Lỗi, Xin Giúp Đỡ, Xin Cám Ơn.

Trong lời đáp từ sau phép lành, Đức Giám Mục giáo phận cũng hết lòng cám ơn cha sở Phanxico, nhờ Ngài mà buổi lễ hành hương hôm nay được diễn ra tốt đẹp. Không có Cha sở Phanxico thi không có được ngày lễ hành hương tốt đẹp thế này. Đức Cha cũng nói công khai cho mọi người biết rằng Đức Cha cũng lo lắng khi thấy trời âm ám mây đen kéo giông bão, nhưng cha sở Francis khiêm hạ xin thưa với Đức Cha là con tin cậy vào Chúa. 
 

Lễ hành hương Đức Mẹ năm nay tại Rach Súc tổ chức đến 2 ngày, và ngày càng có nhiều bà con giáo dân ở nhiều nơi xa đến kính viếng Đức Mẹ, như Cà Mau, Trà Lồng Sóc Trăng, Tân Phú, Thới Lai, Châu Đốc, Ngã Bảy, Đại Hải, Thái Hải... Cha sở cũng mở cửa phòng khám bệnh phát thuốc châm cứu Đông-Tây Y miễn phí cho bà con. Ngoài ra Ngài con lo ẩm thực suốt những ngày hành hương hoàn toàn miễn phí

Hành hương năm nay, thờ Rạch Súc còn hân hạnh đón cha quản hạt Sóc Trăng, cha Thiện (Ban Mê Thuột), quý cha giáo sư và quý cha gần xa. Đặc biệt còn có sự hiện diện của cha chuyên về giới trẻ dòng Don Bosco Phêro Phạm Huy Hoàng và ca sĩ Hồng Ân, Ca sĩ Mạnh Tuấn, và nhóm múa SDB Sài Gòn...

Hành hương Đức Mẹ Rạch Súc năm nay thật nhiều sự lạ. Nhưng sự lạ đặc biệt nhất đó chính là trời không mưa, dù xung quanh mưa giông bão ầm ầm. Đó chắc chắn phải là ơn lạ đặc biệt của Đức Mẹ thương ban, cũng như nhờ lời cầu nguyện của Đức Cha, quý cha, quý tu sĩ và của tất cả mọi người. Giữa mọi người đó, có lẽ cha sở Phanxico Đinh Trọng Tự là người đã giang tay quỳ gối cầu nguyện nhiều nhất. 
 

Xin Tạ Ơn Chúa và Mẹ, xin cám ơn mọi người. Và xin hân hạnh được hẹn lại lần sau.

Ánh Minh Đăng
(gpcantho.com)

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

TRUNG TÂM THÁNH MẪU TÀPAO THÁNG 10.2014

Hành Hương Đức Mẹ TàPao, tháng 10 năm 2014

Trong Năm Phụng Vụ, tháng 10 là tháng Mân Côi. Lòng sùng kính của người tín hữu đối với Đức Maria suốt thời gian này mang một tâm tình đạo đức thảo hiếu là cầu nguyện bằng chuỗi Mân Côi và đến các Trung Tâm Thánh Mẫu cầu nguyện bên Mẹ.
 
 
Từ chiều 12.10, mưa to gió lớn, nước ngập mọi lối. Lạ lùng khi đến Tàpao, 5 giờ chiều trời tạnh cơn mưa, đường vào lễ đài bùn lầy tung tóe lấm láp áo quần.
 
Quảng trường Trung Tâm Thánh Mẫu Tàpao đã được chuẩn bị chu đáo cho đêm diễn nguyện “Kinh Mân Côi”. Các Nữ Tu MTG Phan Thiết đang tổng dợt chương trình. Từng đoàn hành hương lên núi cầu nguyện bên Mẹ. 
 
 
Cung nghinh Mẹ

Hàng chục ngàn người với nến sáng trên tay hòa vang những khúc ca ngợi khen Mẹ. Đoàn kiệu thánh tượng Đức Mẹ Tàpao tiến lên lễ đài. Ngàn ngàn ngọn nến lung linh cháy sáng sưởi ấm tâm hồn đoàn con cái.Giữa trời đêm núi rừng, lời kinh tiếng hát âm vang quyện đan trong gió ngàn dâng lên Mẹ. Huyền nhiệm và ấm cúng biết bao.


Diễn nguyện Chuỗi Mân Côi.

Đêm nay người người từ khắp phương trời quy tụ về bên Mẹ giữa núi rừng Tàpao.
 
Tàpao hôm nay không âm u như trước đây nhưng vẫn mang nét đẹp của núi rừng trùng điệp ngát xanh.
 
Tàpao đúng là một giấc mơ đẹp. Mẹ ơi, một giấc mơ mà nhiều khi chúng con không thể ngờ tới. Nếu ai đã một lần đặt chân đến Tàpao cách đây 25 năm mới thấy sự đổi mới thật lạ lùng.
Tàpao có nhiều thay đổi, vì cuộc sông bà con dân làng nơi đây đã khá hơn. Chung quanh linh địa Mẹ đã thoáng mát và khang trang hơn. Đường lên núi không còn cheo leo vất vả như trước. Nhưng cái không hề đổi thay là Mẹ vẫn đứng đó để lắng nghe, để thông chia những vui buồn trong cuộc sống mỗi khi chúng con đến với Mẹ.

Giây phút này, chúng con xin dâng lên Mẹ tất cả những ai đang gặp khó khăn, đau khổ về tinh thần lẫn thể xác; những ai đang bơ vơ lạc lõng giữa biển đời mà chưa tìm được nơi nương tựa; những ai đã vì danh vọng, vì lợi ích cá nhân, vì những thú vui chóng qua đã bán rẻ nhân phẩm mình và còn nhiều nỗi lo buồn khác.

Lạy Mẹ Maria, Mầu Nhiệm Vui họa lại cuộc đời của Mẹ trong những tháng ngày hiệp thông trong Ơn Cưú Chuộc của Ngôi Hai Con Thiên Chúa. Chúng con mượn lại những hình ảnh ấy cùng với lời Kinh Kính Mừng để nhờ Mẹ chuyển cầu lên Thiên Chúa cho những ý nguyện chúng con tiến dâng.


Các Nữ Tu Dòng MTG Phan Thiết phụ trách chương trình.Với những gợi ý suy niệm giúp cộng đoàn sốt sắng lần chuỗi Mân Côi Năm Sự Vui. Qua mỗi ngắm đều có múa phụ họa và diễn cảnh cùng những lời cầu nguyện dâng lên Mẹ mến yêu.

Giờ diễn nguyện kết thúc bằng bài thánh ca cộng đồng “Nguồn cậy trông”. Cộng đoàn cùng quỳ gối tôn thờ Thánh Thể
.



 


(gpphanthiet.com)

VIDEO PHÉP LẠ MẶT TRỜI TẠI FATIMA

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

THƯỢNG HỘI ĐỒNG NGOẠI THƯỜNG VỀ GIA ĐÌNH #8

Thượng Hội đồng Giám mục kết thúc giai đoạn một


WHĐ (12.10.2014) – Giai đoạn một của Thượng Hội đồng Giám mục về Gia đình đã kết thúc vào chiều thứ Sáu 10-10. Tổng cộng có 180 nghị phụ đã phát biểu. Sáng thứ hai 13-10, Đức hồng y Péter Erdő, Tổng tường trình viên Thượng Hội đồng sẽ đọc Bản tổng kết (Relatio post disceptationem). Trước đó, trong phiên họp khoáng đại I, Đức hồng y Erdő đã trình bày bản Báo cáo đề dẫn (Relatio ante disceptationem) để xác định phương pháp làm việc của Thượng Hội đồng và nêu lên các nội dung thảo luận chính.

Ở giai đoạn tiếp theo, công việc của Thượng Hội đồng sẽ tiếp tục trong mười nhóm ngôn ngữ (tiếng Anh: 3 nhóm, tiếng Ý: 3, tiếng Pháp: 2 và tiếng Tây Ban Nha: 2). Theo chuyên gia Jocelyne Khouery người Liban, trách nhiệm nặng nề của các nghị phụ là đưa ra các đề nghị, kể cả “phát kiến” các giải pháp mục vụ đối với những thách đố trong việc chăm sóc mục vụ cho người ly dị và tái hôn.

Nếu các chủ đề được đề cập từ hôm thứ Hai rất nhiều và đa dạng theo các bối cảnh của các địa phương, thì vấn đề phức tạp và nhạy cảm, vấn đề trung tâm của Thượng Hội đồng này, là việc rước lễ của những người ly dị và tái hôn.

Các tham dự viên Thượng Hội đồng biết rằng đó chính là điểm mà người ta mong đợi ở Thượng Hội đồng và đánh giá Thượng Hội đồng.

Ngay từ đầu, trong phòng hội của Thượng Hội đồng đã có nhiều tiếng nói từ châu Phi tố giác hành động du nhập, thậm chí là áp đặt các mô hình phương Tây không phù hợp với các nền văn hoá địa phương và với giáo lý Công giáo.

Có giám mục đã chỉ ra rằng người ta đã chi những khoản tiền rất lớn trong các chiến dịch kế hoạch hoá gia đình và các thuốc ngừa thai đã được phân phối đến tận các ngôi làng hẻo lánh nhất.

Một vị khác quả quyết rằng các tổ chức quốc tế đã đe dọa đình chỉ viện trợ nếu chính quyền địa phương từ chối hợp thức hóa sự kết hợp giữa những người cùng giới tính.

Một người mẹ phát biểu: sức khỏe sinh sản, tư tưởng về giới tính... chúng tôi phải chịu thua một cuộc tấn công thực sự của quốc tế.

Châu Phi có những vấn đề của mình và mối quan tâm hàng đầu của châu Phi không phải là những mối quan tâm của phương Tây. Đến từ mọi châu lục, các nghị phụ và các giáo dân kêu gọi Giáo hội dấn thân hơn nữa vào các lĩnh vực xã hội để bảo vệ giá trị của mình về gia đình, đang bị đe dọa bởi một số hệ thống pháp luật và bởi tính mơ hồ trong các văn bản của Liên hiệp quốc.

Một dự thính viên lấy làm tiếc rằng Tài liệu làm việc của Thượng Hội đồng chỉ có một lần đề cập cách yếu ớt về việc đối thoại giữa Giáo hội và Nhà nước, và giữ im lặng về tình trạng cấp bách của người Công giáo phải bảo vệ quyền tự do lương tâm chống lại các định chế chính trị.

Các mục tử phải lên tiếng mạnh mẽ và dứt khoát trước công luận để bảo vệ phẩm giá con người và các quyền của gia đình.

Và đang khi vấn đề rước lễ của người ly dị và tái hôn không ngừng trở lại trên bàn thảo luận và độc chiếm các buổi trao đổi, gây lo lắng và tạo sự phân hoá, một dự thính viên đã đặt câu hỏi cho Thượng Hội đồng rằng có lẽ có hai loại thương xót chăng: lòng thương xót của Đấng Chăn Chiên Lành săn sóc và ban sự sống, và lòng thương xót của người bác sĩ gian ác che đậy vết thương để đừng ai nhìn thấy hoặc chỉ làm giảm đau mà không trị bệnh.

Liệu Thượng Hội đồng này có dung hoà được chân lý với lòng thương xót và hoà giải được các quan điểm khác nhau không? Liệu Thượng Hội đồng có bảo vệ được giáo lý mà vẫn chứng tỏ được rằng Hội Thánh, vốn ở kề bên hiện thực tội lỗi, luôn đến với con cái mình khi chúng gặp khó khăn không? Đó là một lộ trình đầy thách đố cần có thời gian để hoàn tất.

Trong giai đoạn một, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tham dự hầu hết các phiên họp khoáng đại của Thượng Hội đồng, trừ phiên họp thứ V ngài vắng mặt, vì bận chủ tọa buổi tiếp kiến chung vào thứ Tư hằng tuần. Sáng Chúa nhật, 12-10 (Chúa nhật 28 Thường niên), vào lúc 10g00, Đức Thánh Cha sẽ cử hành Thánh Lễ tạ ơn về việc tuyên thánh hai vị Chân phước: Thánh Maria Chúa Nhập Thể, Dòng Ursuline (1599-1672), và Thánh François de Montmorency-Laval, Hội Thừa sai Paris (1623-1708), tại Vương cung thánh đường Vatican. Đây là hai vị thánh mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã quyết định chính thức ghi tên vào sổ bộ các thánh của Giáo hội Công giáo hồi đầu tháng Tư vừa qua, theo thể thức tuyên thánh tương đương (canonisatio aequipollens). Sau đó, vào lúc 12 giờ, Đức Thánh Cha sẽ đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa nhật như thường lệ tại Quảng trường Thánh Phêrô với các khách hành hương.
 
Minh Đức
(WHĐ)